"Tuyết ca ca, cám ơn yêu thương như . Hì hì, còn về phần quà đáp lễ, tặng . Chúng thể thu dọn đồ đạc xuất cung ."
Tuyết nhi chỉ nhanh chóng rời khỏi nơi bầu khí kỳ lạ , nàng lớn tiếng gọi:
"Tiểu Thường Tử, Thanh nhi, các ngươi c.h.ế.t ở hết ? Bản công chúa dậy rửa mặt y phục!"
Giọng kéo dài thật dài, dứt lời Tuyết nhi chạy xuống giường.
Tiểu Thường Tử thấy tiểu chủ tử gọi, lập tức cùng Thanh nhi . Thực thứ chuẩn sẵn sàng từ sớm, chỉ là Lan Doanh công chúa tự thức dậy, nên ai dám quấy rầy.
Ngạo Tuyết nhất thời kịp phản ứng, cúi đầu vạt áo ướt đẫm nước mắt nước mũi, nghĩ đến những chuyện xảy .
Rõ ràng chỉ là trò đùa của một đứa trẻ!
hắn luôn cảm thấy câu "Là quá!" cùng với biểu cảm và hành động lúc đó của Tuyết nhi tuyệt đối đơn giản như một trò đùa. Hơn nữa, tim hắn vẫn còn đang đập loạn nhịp.
"Tuyết ca ca, còn mau y phục? Muội xong , thỉnh an mẫu phi đây."
Nói xong, nàng ném khăn mặt xuống chạy ngoài.
"Tiểu chủ tử, chậm một chút, ôi chao, chậm thôi, đợi nô tài với, đợi với..."
Tiểu Thường Tử ở phía hô lớn.
...
"Mẫu phi, con cầu xin , cầu xin , đầy một tháng nữa là con tròn 5 tuổi , cho con và Tuyết ca ca xuất cung mà. Cầu xin , cầu xin ..."
Ngạo Tuyết còn bước chính điện Hoa Thanh cung, thấy tiếng Tuyết nhi nỉ non cầu xin, thật thảm thiết!
Vừa lúc Ngũ điện hạ Vân vương cũng đang ở Hoa Thanh cung, Như phi nương nương cũng tiện từ chối mặt Ngũ điện hạ.
Như phi nương nương thật sự lay chuyển tiểu nữ nhi , đành với Ngạo Tuyết bước :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-35-danh-do-hu-giam-2.html.]
"Con đưa ngoài, việc cẩn thận, chăm sóc cho . Cứ đến chỗ Ngũ ca con chơi là , đừng lung tung."
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Nhi thần , nhất định sẽ chăm sóc , mẫu phi yên tâm."
Ngạo Tuyết vẻ mặt bình tĩnh, trở về với khí chất lạnh lùng, kiêu ngạo.
Tuyết nhi thì vui mừng khôn xiết:
"Ngũ ca, Tuyết ca ca, chúng còn mau ?"
Nói dứt lời, hình nhỏ bé chạy vài bước. nghĩ , nàng đầu :
"Ngũ ca ca, bế , chân ngắn quá, chậm lắm."
Nàng chút khách khí đưa tay đòi Lăng Ngạo Vân bế. Ngạo Vân cũng suy nghĩ nhiều, bế rời khỏi Hoa Thanh cung.
Tuyết nhi bế, trong trường hợp phần lớn đều là đòi Tuyết ca ca bế. Từ nhỏ đến lớn, nàng luôn bám lấy Lục điện hạ Tuyết vương, điều ai cũng .
Ngay cả Hoàng thượng cũng thỉnh thoảng ghen tị.
hôm nay nàng biểu hiện khác thường, khác , nhưng Tiểu Thường Tử thấy rõ ràng.
Tiểu Thường Tử len lén liếc Lục điện hạ Tuyết vương, biểu cảm của hắn rõ ràng là tự nhiên.
Tiểu Thường Tử thầm nghĩ, sáng nay khi hầu hạ tiểu chủ tử rửa mặt y phục, Tuyết vương cũng mặt, hơn nữa vạt áo hắn rõ ràng một mảng lớn nước mắt nước mũi. Chẳng lẽ hai vị chủ tử đánh ?
Ngạo Tuyết đột nhiên cảm thấy trong lòng thắt , vẫn cố gắng kiềm chế bản , cho rằng Ngũ ca bế là chuyện bình thường.
khi khỏi hoàng cung, cảm giác vẫn hề giảm bớt, mà còn ngày càng nặng nề hơn. Có lẽ bản Ngạo Tuyết cũng hình dung cảm giác như thế nào.
Tiểu Thường Tử bên cạnh rõ, đó chính là ghen tị. Xem hũ giấm Vân vương đánh đổ .
Ra khỏi hoàng cung, dọc đường, Ngạo Tuyết một lời nào với Ngạo Vân. nhờ tính cách của Ngạo Vân, nên bầu khí cũng quá ngượng ngùng. Hắn cứ tự luyên thuyên ngừng.