Công chúa Hành: Cửu Tâm Chiêu Nhật Nguyệt - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:40:34
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần đây tâm tình Phụ hoàng , bởi vì phát hiện Triệu Vương quá mức, những hài tử của Triệu Vương bắt giữ, nhiều trong họ con, tính tổng cộng , con cháu của Triệu Vương hơn hai trăm ...

 

Hồng Tiêu con , cũng ngớ : [Trong chắc chắn kết hôn cận huyết ! Khả năng con cái sinh tàn tật cao, đáng sợ quá mất, nên Công chúa bãi bỏ kết hôn cận huyết nhỉ, họ em họ, mấy cái tuyệt đối nhưng thế nào đây? Đau đầu quá mất!] 

 

Ồ ồ. Ta ghi nhớ, sẽ tìm cơ hội với Phụ hoàng để cấm.

 

Tuy nhiên, Vương Hạc và Tống Việt thì phiền não như

 

Chẳng bao lâu , tin lành truyền đến từ đất phong của Triệu Vương.

 

Tống Việt liều c.h.ế.t lấy chứng cứ Triệu Vương giam cầm thiếu nữ và bí mật luyện binh.

 

Khi chạy khỏi đất phong của Triệu Vương, đại quân chờ sẵn bên ngoài để tiếp ứng. Khoảnh khắc chứng cứ, đại quân liền xuất phát đột kích đất phong của Triệu Vương.

 

Ba ngày , Triệu Vương phủ biến mất, mà từ phủ của Triệu Vương, tìm hơn hai trăm cô nương và trong khu vườn rộng lớn , đào lên hơn trăm bộ hài cốt. Còn những hài cốt đó là của những tỳ định bỏ trốn...

 

Một ngày khi Lục Bỉnh Thừa xử trảm, gặp . Ta nghĩ ngợi một lát, dẫn Long Chiêu cùng .

 

Khoảnh khắc Lục Bỉnh Thừa thấy Long Chiêu, đột nhiên nổi giận.

 

Hắn hỏi: "Công chúa chọn ngươi ư?"

 

Long Chiêu thành thật đáp: "Vẫn ."

 

Hắn chợt chút vui mừng, ánh mắt rực lửa về phía .

 

Hắn hé miệng, điều gì đó, nhưng chỉ thốt một câu: "Công chúa, bất kể tin , Lục mỗ quả thực từng lòng với . Ngày đó, g.i.ế.c , từ đó về thanh bạch, thì thể xứng đáng với Công chúa."

 

Ta nghiêm túc , tin rằng lời lúc và lúc là thật.

 

Đáng tiếc, hiểu chính .

 

Ta : "Đa tạ Lục đại nhân nâng đỡ, tuy nhiên, g.i.ế.c đền mạng, thiên kinh địa nghĩa. Với phận Thiên hộ Cấm quân, Phụ hoàng nhiều hỏi về xuất của ngươi, lúc đó nếu thành thật, ngươi thể bẩm báo Phụ hoàng. ngươi chọn che giấu, tội khi quân, ngươi phạm phạm nhiều . Ngươi luôn là thật lòng, nhưng tấm lòng chân thành của ngươi chỉ tồn tại khi tổn hại đến lợi ích bản . Nếu lợi ích tổn hại, ngươi kỳ thực còn thực tế hơn bất cứ ai. Hôm nay bản cung đến gặp ngươi, tình cảm với ngươi mà là cho Long công tử thấy, hậu quả của việc khi quân."

 

Long Chiêu chợt rùng , thần sắc nghiêm nghị: "Vi thần dám."

 

Lục Bỉnh Thừa mím chặt môi, ánh mắt gắt gao chằm chằm : "Không , tấm lòng của dành cho , trời đất chứng giám."

 

Ta khẽ nhếch môi, lẽ nhưng tin.

 

Sau khi khỏi đại lao, và Long Chiêu chia tay, Long Chiêu tài hoa lạc, khí tiết, tiến cử với Phụ hoàng. 

 

Con đường của sẽ thuận lợi hơn nhiều, hy vọng hôm nay thấy kết cục của Lục Bỉnh Thừa, thể trở thành một thuần thần, trực thần. Còn cũng con đường của riêng .

 

Ngày thứ hai khi Lục Bỉnh Thừa hành hình, dẫn Hồng Tiêu và Lục Nguyệt rời thành.

 

Phụ hoàng hỏi , giải quyết một đại án như , phần thưởng gì?

 

Ta chẳng đòi hỏi gì, chỉ xin Phụ hoàng, liệu thể cho ngoài du ngoạn ba năm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cong-chua-hanh-cuu-tam-chieu-nhat-nguyet/chuong-10.html.]

 

Lúc đó, căng thẳng, từng Công chúa nào đưa yêu cầu như .

 

Quả thực quá mức ly kinh phản đạo. Tuy nhiên, thực sự khắp nơi, ngắm .

 

Đi ngắm Hoàng Sơn với tùng lạ đá kỳ mà Hồng Tiêu kể, sông Tứ Xuyên với những hồ nước ngũ sắc phản chiếu, ăn món cá giấm, tôm vảy và lẩu mà nàng .

 

Phụ hoàng im lặng một lúc lâu, cuối cùng cũng đồng ý. Còn , nhẹ nhàng giản tiện, hóa thành một tiểu công tử bình thường, dẫn theo hai tỳ nữ bước khỏi kinh thành giam cầm mười bảy năm.

 

Tại một đình nghỉ cách ngoại ô kinh thành mười dặm, một bạch y công tử đang nghỉ chân cùng thư đồng.

 

Nhìn thấy , bạch y công tử đó mỉm : "Thảo dân bái kiến..."

 

Ta : "Cứ gọi là Tiêu công tử. Long công tử định ?"

 

Long Chiêu đỏ mặt, : "Ta du ngoạn thiên hạ."

 

Ta kinh ngạc: "Ngươi quan nữa ?"

 

Long Chiêu mỉm : "Tiêu công tử, hiện nay mới hai mươi hai tuổi, đợi đến ba bốn mươi tuổi quan cũng . Hiện giờ, chỉ tìm hiểu thêm về dân sinh, xem bách tính sống , mới thể nhắm đúng mục tiêu, lỡ việc của dân. Không thể kết bạn đồng hành cùng Tiêu công tử ?"

 

Mắt Hồng Tiêu lập tức sáng rỡ: [Long Chiêu, quả nhiên là ngươi, truy thê đến tận đây. Ngươi cố lên! CP mà nô tỳ ship nhất định thành sự thật.] 

 

Ta khẽ đỏ mặt, nhẹ nhàng "ừm" một tiếng.

 

Long Chiêu cũng đỏ mặt:  "Đa tạ, đa tạ công... Tiêu công tử."

 

Về , chúng qua núi non sông nước, gió kinh thành thỉnh thoảng thổi qua những nơi chúng qua.

Anan

 

Nghe , Lý Thượng Thư và Trương Thái Phó cãi .

 

Lại , Vương Ngự Sử niên mất con, nam hài tử yêu quý nhất qua đời, Vương Ngự Sử đau lòng.

 

Còn đường, từng gặp một đôi nam nữ trẻ. Họ mở một quán , thấy và Long Chiêu, trẻ tuổi thẹn thùng cuống quýt đổ , ngược trẻ tuổi cao ráo bình tĩnh hỏi chúng gì.

 

"Chủ quán, cho một ấm ngon, chúng uống xong còn lên đường."

 

"Khách quan xin chút, sẽ ngay."

 

Ta và Long Chiêu mỉm .

 

Đường còn dài, tương lai cũng còn dài. Quốc thái dân an, sơn hà vô sự.

 

Mỗi trong chúng đều sẽ sống .

 

-Hết-

 

Lạc Vị Ương

 

Loading...