Chu Bạch Ngọc phun cả ngụm  đang uống, kinh ngạc hỏi: "Ngươi   gì ?"
Yên Ly lập tức nghiêm nghị hẳn lên, Hách Du Lục thì quên cả nỗi lo lắng thường ngày, tròn xoe mắt  Tô Cửu.
"Ta..." Tô Cửu rút  một xấp danh sách nợ nần, liếc nhanh một lượt  thản nhiên : "Trừ  vài kẻ  khả năng giả c.h.ế.t ẩn ."
"Hiện tại, những kẻ còn sống sót gồm : Một tên ẩn  tại tầng ba mươi lăm, một kẻ khác trú ngụ tại tầng bảy mươi hai, hai tên còn  chính là đối thủ tại tầng tám mươi chín và tầng một trăm."
"!"
"!!"
"..."
Lạc Già vốn đang nhắm mắt tịnh dưỡng cũng  hé mắt  .
Tô Cửu mỉm  : "So với hai vị   nhà , và cả vị sư tỷ Du Lục..."
"Vấn đề của  xem  còn nghiêm trọng hơn gấp bội."
"Vậy nên... các vị  thể chấp nhận  ?"
Không khí trong phòng bỗng chốc trở nên trầm lặng, tựa như thời gian cũng ngưng đọng  .
Mãi cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng chuông,   mới bừng tỉnh khỏi cơn mê.
Người đầu tiên cất lời  là Hách Du Lục – vị sư tỷ luôn tự ti và  lo lắng: "Tô sư , ngày thường cứ gọi  là Tiểu Lục  . Ta đây gan  lắm, còn dám để  nhận   sư tỷ cơ mà..." ()
(Ý Tiểu Lục là chấp nhận Tô Cửu như  nhà, chấp nhận luôn cả  rắc rối  kèm.)
Yên Ly khẽ ho nhẹ một tiếng.
Hách Du Lục cẩn thận liếc  Yên Ly,    sang  Lạc Già, đáp: "Ta thấy...  thành vấn đề gì."
"Có  hôm nay là ngày rút thăm  vị trí đội trưởng chăng? Tốt quá , cuối cùng kẻ vô dụng như  cũng  giải thoát khỏi gánh nặng ."
Nàng  nở nụ  tươi tắn trong chớp mắt.
"Có  mới gia nhập, buổi rút thăm đội trưởng sáng nay coi như vô hiệu,  tiến hành rút  thôi."
Khóe miệng Lạc Già khẽ giật giật,  gật đầu: "Ta  rút nữa, ngày hôm qua   đảm nhiệm vị trí đội trưởng ."
Thế nhưng Tiểu Lục  nhanh chóng cầm lấy ống thăm,   tốc độ còn mau lẹ hơn bất kỳ ai khác.
"Đừng  , sáng nay   rút ,   đội trưởng,  rút  ." Yên Ly ngả   , phất tay áo từ chối.
"Các vị sư  sư  cứ rút ." Lạc Già khẽ mỉm .
"Phải đó,  đó!"
Yên Ly lập tức đẩy chiếc ống thăm về phía Tô Cửu.
Tô Cửu theo phản xạ lùi  phía  một bước.
Chu Bạch Ngọc tròn xoe mắt, kinh ngạc hỏi: "Không  chứ, các ngươi  việc tùy tiện đến như  ?"
Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần đều ngẩn ngơ: "Vậy là... bọn    nhận  ?"
Yên Ly vỗ vai hai , trấn an: "Không  , chớ lo lắng."
" ,   — một kẻ tầm thường như thế  — đang ở đây , các ngươi cứ yên tâm. Chắc chắn các ngươi đều ưu tú hơn  nhiều." Sư tỷ Du Lục thật lòng an ủi.
Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần bỗng nhiên cảm thấy nơi đây quả thực  hợp với bản  .
Thật sự chẳng còn nơi nào để cảm thấy tự ti nữa.
Toàn bộ những lời  ý  đều    khác giành mất cả !
Ngay khi   còn đang mất cảnh giác, chiếc ống thăm trong tay sư tỷ Du Lục bất ngờ b.ắ.n  một thẻ xăm bằng gỗ, nhẹ nhàng rơi thẳng  tay Tô Cửu.
Nàng giật , đồng thời  rõ dòng chữ  khắc   ống tre — "Thẻ thăm đội trưởng luân phiên hằng ngày của Đội Lội Ngược Dòng".
Thật , thật .
Hóa  mỗi ngày đều  luân phiên đảm nhiệm chức đội trưởng.
Quả nhiên là một tổ đội với phong thái... riêng biệt.
"Làm đội trưởng,  mất  ?" Chu Bạch Ngọc cũng   ép rút thẻ, giờ đang nắm trong tay, vẻ mặt ngổn ngang tâm sự.
Yên Ly trầm ngâm vò đầu: "Ừm..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-133.html.]
"Phiền toái." Lạc Già nhắm mắt, khẽ ho một tiếng: "Không, ý của  là...  thể rèn luyện bản ."
" , đúng ." Yên Ly đầy hy vọng  bốn  mới: "Làm đội trưởng  vô  cơ hội rèn giũa. Chẳng hạn như  báo cáo tình hình tu luyện của cả đội cho Thiên phu trưởng, đăng ký các trận tỷ thí, thường xuyên đến Bách Sư Đường nhận vật tư cho tiểu đội, thậm chí còn  thể kết giao với các vị Thiên phu trưởng nữa."
"Nếu  thời gian, cũng  thể huấn luyện bọn ."
Tô Cửu: "..."
Chu Bạch Ngọc: "..."
Cả bọn  lá xăm gỗ trong tay  với vẻ mặt khó tả.
Chẳng  thấy chút lợi lộc nào, chỉ  phiền phức.
Ngay lập tức, Tô Cửu xoay tay, ném phắt tấm thẻ gỗ đỏ in hai chữ "Đội trưởng" trong lòng bàn tay về phía  đối diện.
"Ây da!"
"Đừng ném qua đây!"
"A a a a, là thẻ đội trưởng,   dám nhận!"
"Tránh  mau..."
"Thật bi ai..."
Bảy bàn tay  bàn lập tức hùa , như đang chơi trò vờn bóng, tranh  đẩy qua đập  tấm thẻ đội trưởng!
[Tô Cửu, Tô Chi Chi, Tô Tinh Thần, Chu Bạch Ngọc — Công Quá Đường phát hiện các ngươi  lên đến tầng ba mươi quá hai canh giờ.]
[Chúc mừng các ngươi  vượt qua bậc Linh Nông, chính thức bước  cấp bậc Linh Tu — "Con đường Dệt lụa"!]
[Xin mau chóng đến Bách Sư Đường tầng ba mươi để đăng ký, nhận y phục  tử tầng  và bản "Tâm pháp Nuôi tằm Dệt lụa".]
[Tô Cửu, Tô Chi Chi...  đến tầng ba mươi gần tròn ba canh giờ! Mau đến Bách Sư Đường lập tức!!!]
Bốp.
Bốp bốp bốp.
Bốp bốp bốp bốp.
Bảy bàn tay vẫn còn loạn xạ  bàn, cố gắng né tránh cây thẻ đội trưởng, kéo dài đến ba canh giờ.
Chẳng rõ tự khi nào,   trung  xuất hiện thêm sáu cây thẻ gỗ, bay tán loạn khắp nơi.
"Dừng ."
Tô Cửu y phục  phần xộc xệch  dậy, hai tay khoanh  lưng: "Hiện tại cần lo việc chính sự. Kẻ nào rút  thẻ đội trưởng, hãy dẫn đường đến Bách Sư Đường."
"..."
Tất cả đều đồng loạt cúi đầu  thẻ trong tay .
"Trời đất quỷ thần ơi."
"Sáu cây thẻ đội trưởng?"
"A, Tô Cửu, ngươi chơi ! Kẻ gian manh!"
Tô Cửu nhếch miệng,  sáu cây thẻ đội trưởng mà bọn họ đang khư khư nắm giữ — tất cả đều do nàng  chép mà thành.
Cúi đầu, nàng lặng lẽ nhét cây thẻ đội trưởng thật —   vờn qua vờn , giờ   về tay nàng —  ống tay áo.
"Nếu các ngươi đều rút  thẻ đội trưởng,  hẳn   ."
"Đi thôi."
—
[Tác giả  lời  ]
Cửu: Chớ hòng bắt   đội trưởng ngay ngày đầu tiên, tuyệt nhiên   cửa . Làm đội trưởng ư? Tuyệt đối !
Đêm  buông.
Tô Cửu trằn trọc mãi, chẳng thể nào chợp mắt.
Nàng khẽ luồn tay  gối đầu cứng ngắc, kéo  sáu chiếc thẻ đội trưởng: "..."