Tô Cửu tỏ vẻ thích thú khi  lời tuyên chiến của Lôi Ngạo, khẽ nhấc đầu lên, đôi mắt đầy tò mò.
 khi  xuống chiếc vòng giám linh  tay – thứ  mới hồi phục  một nửa – kèm theo đôi tay vẫn còn run rẩy, nàng  an phận  xuống trở .
Cần xông pha thì chẳng chút ngần ngại. Chưa cần xông pha... thì dừng bước giữa chừng cũng chẳng hề gì.
Tô Cửu nhanh chóng  một phong thư, đoạn giao cho Tô Tinh Thần mang .
"Tô... Tô Cửu, Tô Tô Tô..."
Lôi Ngạo quả nhiên là kẻ nóng nảy. Hắn   một tiểu viện đơn sơ,  vận hắc y bó sát, vai vác cây trường kích đỏ rực như lửa, bách bộ qua   cổng.
Là thủ tịch tầng ba mươi, đội trưởng đội một,  sống mũi cao của Lôi Ngạo khắc chữ "Thủ" màu chu sa rực rỡ đến chói mắt.
Mỗi bước chân  , trong mắt thi thoảng lóe lên những tia sét,  lượn quanh chữ "Thủ"   .
Hắn bận rộn đến nỗi chân  chạm đất. Không chỉ là đội trưởng, mà còn là tấm gương mẫu mực cho  bộ tầng ba mươi.
Trong lúc  hô to gọi Tô Cửu  tiếp chiến, từng phong thư từ Linh Tằm Các liên tục bay tới chỗ .
Đó là những phong thư thỉnh giáo phương pháp tu luyện mà các  tử ở các tầng gửi đến vị thủ tịch tầng ba mươi .
Lôi Ngạo, tất nhiên  thể  hồi đáp từng phong thư một.
Vừa hô hào thách đấu,   vác trường kích đỏ rực,  ngay cổng tiểu viện chăm chú hồi đáp từng bức thư.
- "Làm  tu luyện nhanh chóng để đánh bại ba ngàn  ở tầng hai mươi và giành vị trí thủ tịch?"
Lôi Ngạo chấm bút dứt khoát: "Dĩ nhiên là ngâm  trong thiên lôi, ngày ngày rèn xương mài thịt!"
- "Làm thế nào để lấy yếu thắng mạnh?"
Không chút chần chừ, Lôi Ngạo đáp: "Cứ việc xông lên giao chiến! Thua thì  chiến, chiến   chiến... cho đến khi đối phương  ngươi  phiền đến c.h.ế.t thì thôi!"
 lúc đó, Tô Tinh Thần bước  ngoài để gửi thư,   chứng kiến  bộ sự tình:
"..."
Quả nhiên, tính cách của Lôi Ngạo  chút ôn hòa nào.
Thấy Tô Tinh Thần xuất hiện, Lôi Ngạo cất tiếng  vang, vút tới:
"Ngươi là Tô Cửu? Tốt lắm,  lắm! Mau tiếp nhận khiêu chiến của !"
Tô Tinh Thần ngây   , chỉ thấy  vội vã đưa tay ký ngay  bản khế ước mà đại tỷ Tô Cửu  chuẩn  sẵn.
Nóng vội đến độ  kịp  kỹ,  ấn linh ấn xác nhận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-188.html.]
[Nội dung khế ước như :]
- Thủ tịch tầng ba mươi, Lôi Ngạo, đại diện cho tất cả tu sĩ tầng ba mươi ký kết khế ước.
- Kể từ ngày mai, tự nguyện tiếp nhận sự tiếp xúc của tu sĩ Tô Cửu nhằm kiểm tra năng lực linh năng thiên phú của nàng.
- Mọi lợi ích, sản phẩm, thu hoạch thu  đều thuộc về tu sĩ Tô Cửu.
- Mọi hậu quả tiêu cực phát sinh, Lôi Ngạo và các  tử tầng ba mươi tự chịu trách nhiệm.
Ký kết xong xuôi, Lôi Ngạo mới sực tỉnh . Hắn cúi đầu  Tô Tinh Thần –  chỉ cao đến ngang thắt lưng  –  kinh ngạc hỏi:
"Ngươi là Tô Cửu? Dáng   nhỏ bé đến ."
"   ngờ ngươi  chậm chạp đến thế,   đợi đến ngày mai?"
A... cái ...
Tô Tinh Thần há hốc miệng,  kịp phản ứng.
Chẳng lẽ  chỉ  mỗi chữ "ngày mai" trong bản khế ước  ?
Đây chính là trí tuệ của vị thủ tịch tầng ba mươi ?
Còn nữa...
"Lôi thủ tịch,  là... Tô Tinh Thần."
"Không dám đấu với , Lôi Ngạo, ngươi liền đổi tên ngay tại chỗ ?" – Lôi Ngạo kinh ngạc tột độ.
Tô Tinh Thần cũng ngẩn   kém.
Trong phòng của Tô Cửu, Yên Ly  thấy [Cà rốt vàng kim]   chủ, liền  ,  giảng giải cho Tô Cửu đang   giường.
"Người , Lôi Ngạo, đích thực là một kẻ cuồng chiến."
"Hắn  song linh căn Mộc - Lôi, thiên phú hiếm gặp,  thể Lấy Mộc sinh Lôi. Chỉ cần nơi nào  cây cỏ,  đều  thể dẫn động sức mạnh của lôi điện."
Bên cạnh, Hách Du Lục – cô gái mê tín huyền học –  ngừng gật đầu:
"Khiếm khuyết lớn nhất của  chính là tính tình quá mức nóng nảy."
Lạc Già nhắm mắt thở dài:
"Tư duy vốn là thứ , tiếc rằng vị thủ tịch Lôi  mỗi khi xuất môn  thường quên mang theo."
Tô Cửu  trong lòng Thẩm Uyên, khẽ siết chặt tay, lòng  chút căng thẳng: