"Gấp năm ." Chàng thiếu gia vẫn còn  tiếp tục vung tiền, nhưng  Thời Miên kéo : "Không cần thuê cơ giáp sư, chúng  tự sửa."
"Các   cơ giáp sư ?" Lần  chủ tiệm cơ giáp ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén quét qua nhóm Thời Miên.
Chàng thiếu gia  khuôn mặt trẻ con cũng  ngạc nhiên,   về phía Vương Lạc: "Cậu là cơ giáp sư ?"
Chàng thiếu gia nhớ rằng hai  trai  là đơn binh.
"Làm   thể?" Vương Lạc  lắc đầu: "Cậu thấy  trông giống như  thiên phú cơ giáp sư ?" Chàng thiếu gia  khuôn mặt trẻ con liền  sang  Nguyễn Kiều.
Nguyễn Kiều còn ngạc nhiên hơn cả  thiếu gia: "Học viện chúng  còn  cơ giáp sư ,  em  ?"
"Trong Học viện  gì mà  cũng  hết ?" Hồ Nhất Châu  nhịn  mà châm biếm.
Nguyễn Kiều nghĩ  cũng đúng: "Nội quy của Học viện  còn  học thuộc nữa là, may mà  ngoài , nếu  thì còn  lo  treo ngược lên tường."
Ánh mắt  thiếu gia  cô  liền  đổi: "   cô treo  lên dễ dàng thế, hóa  là  kinh nghiệm ."
"Anh chính là cơ giáp sư cao cấp  ?" Thời Miên bất ngờ hỏi chủ tiệm cơ giáp.
Chủ tiệm ngạc nhiên ngẩng đầu lên và  về phía Thời Miên: "Cô    ?"
"Nhìn  ." Thời Miên chỉ  bộ phận trong tay  : "Đây là bạc đạn khớp nối của cơ giáp cao cấp."
Cô  như ,  thiếu gia  khuôn mặt trẻ con cũng  kỹ : " ,     cơ giáp sư cao cấp cần  đặt lịch ?"
"Cậu  thấy  đang bận ?" Chủ tiệm cơ giáp  thèm liếc mắt thêm một  nào nữa về phía  thiếu gia, tiếp tục công việc của : "Phòng cải tạo mười nghìn tinh tệ một ngày, tự  trả tiền và lấy quyền hạn. Mua vật liệu thì tìm  màn hình kỹ thuật ."
"Sao  phân biệt đối xử chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-229.html.]
Chàng thiếu gia bất bình mà lẩm bẩm một tiếng, nhưng  vẫn ngoan ngoãn trả tiền thuê phòng cải tạo, và nhanh chóng chọn một đống vật liệu.
Cơ giáp màu đỏ  hư hại ở cánh tay trái,  mua luôn cả bộ vật liệu hợp kim carbon cho   cơ giáp.
Cơ giáp màu xanh dương cũng  áo giáp mới, bạc đạn, lớp sơn phun nano, đá năng lượng... Cậu  phóng đại thiệt hại, nhưng vẫn tiêu tốn hơn bốn mươi triệu tinh tệ.
Chàng thiếu gia còn hỏi Thời Miên: "Cơ giáp màu đỏ của các   quá cũ ,   đổi cái mới cao cấp hơn?" Một  tung hoành ngang dọc khắp nơi như Thời Miên, cũng cảm thấy   hổ: "Không cần, sửa một chút là  ."
Cơ giáp cao cấp tuy , nhưng cũng cần tiêu hao nhiều tinh thần lực, hiện tại Học viện chỉ  Hồ Nhất Châu và Nguyễn Kiều là  thể điều khiển hiệu quả.
Các học sinh khác dù  hấp thụ linh khí  cơ thể, cũng  thể tăng tu vi nhanh đến mức đó. Vì , cơ giáp sơ cấp  thể   thế  , chỉ  thể cố gắng cải tiến tối đa.
Thời Miên  ,  thiếu gia  cảm thấy  ngượng ngùng: "Vậy để  mua thêm vài thứ khác cho các ."
Cậu  như một đứa trẻ   cách thể hiện tình cảm,  cảm ơn   với ai thì chỉ  cách dùng tiền để biểu đạt.
"Hay là mua Khiên Minh Quang ? Khi  kích hoạt, nó sẽ mở  một trường năng lượng phòng hộ cao cấp, trải rộng năm mét,  thể chặn   đòn tấn công trong phạm vi 180 độ phía . Nếu lắp  cơ giáp màu xanh, dù  thể   tránh né, nó cũng đủ để cầm cự  một  thời gian."
Sau khi tra cứu dữ liệu, hệ thống cửa hàng  hiển thị mặt hàng .
Tiểu thiếu gia  chút khó chịu,  liền hỏi chủ tiệm: "Sao cửa hàng của     sẵn Khiên Minh Quang?"
"Khiên Minh Quang mỗi năm giới hạn sản xuất chỉ ba mươi chiếc thôi. Đây là Biên Giới Phong Khởi,   Tổng Quân Khu Liên Bang ." Chủ tiệm thản nhiên đáp,  bình tĩnh  thêm: "   ai . Vấn đề là cơ giáp sư của các , năng lực  đủ tầm  ."
"Ai ?" Đôi mắt Tiểu thiếu gia bỗng bừng sáng.
Vương Lạc và những  khác thoáng liếc  Trình Nặc, phát hiện  hạ thấp vành mũ, nhưng ánh mắt  dán chặt  chủ tiệm.
Quyển 1 -