"Nói xem,    đến thế   thì liệu   khi  lột da    còn  giảm sút công đức nữa ?" Tô Cửu  sang hỏi hai em là Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần, gương mặt đầy vẻ chân thành.
Tô Chi Chi  tỷ tỷ của  bằng ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ, như thể  mê hoặc bởi những hành động quyết đoán   của Tô Cửu: "Mười vạn linh thạch...  mà tỷ tỷ, hình như tỷ chỉ đưa cho   ba ngàn linh thạch mà thôi."
"Hửm? Muội   gì cơ?" Tô Cửu khẽ nheo mắt .
Tô Chi Chi vội đưa tay bịt miệng, e ngại  của Linh Tằm Các  thấy lời .  đáy mắt vẫn lấp lánh sự ngưỡng mộ, mười vạn linh thạch... thứ mà   từng  chiêm ngưỡng bao giờ.
Vị tỷ tỷ của  thật là giỏi giang  công bằng! À ,   là  tay thật  phong thái bậc thầy, khiến kẻ khác  vỗ tay khen ngợi.
"Tỷ  như  thật hợp tình hợp lý, hẳn là sẽ   khấu trừ công đức chứ?"
Nghe , Tô Cửu khẽ mỉm , lòng  thông suốt: " ,  cũng nghĩ như thế."
Tô Tinh Thần  phía  lặng lẽ cầm cương, khóe môi khẽ nhếch, song thoáng chốc  thu  vẻ bất thường .
Chiếc xe lừa của ba  ung dung lướt qua những cỗ xe đẩy gỗ khác, tốc độ chỉ kém hơn linh ngưu kéo một bậc, nhưng khả năng tải trọng thì  vượt trội hơn nhiều.
Tô Tinh Thần tiếp tục cầm cương đến lối  khu ruộng linh dâu, nơi linh khí hóa thành sương mù giăng mắc dày đặc.
Ngay nơi cổng  là một nhà kho thấp lùn, nơi phát các loại nông cụ. Hắn bảo Tô Chi Chi và Tô Cửu ở   xe, y liền nhẹ nhàng nhảy xuống. Chẳng bao lâu ,    với một đôi đòn gánh và hai sọt đầy nông cụ,  khác gì những  khác.
Khi đặt vật dụng lên xe, một tiếng "rầm" nặng nề vang lên.
Tô Cửu đang  tựa  liền  đầu ,  thấy trong sọt là những chiếc cày, bừa, cuốc, liềm  bằng sắt rèn,   chạm khắc tinh xảo hoa văn Bách Thảo và họa tiết Linh Tằm...
Thoạt  qua, chúng  vẻ bình thường, nhưng  cán mỗi món đều ghi rõ trọng lượng "một trăm cân". Nhìn kỹ hơn, còn  dòng chữ nhỏ hơn nữa: "Chỉ dành cho   tu vi Luyện Nguyên tầng năm trở xuống mà thôi."
Tô Cửu đảo mắt quan sát xung quanh, lập tức phát giác những cỗ xe chở nông cụ khác đều chậm rì rì .
Một vài cỗ xe đẩy thô sơ, cũ nát thậm chí bánh xe còn lún sâu  bùn lầy, hoặc tấm ván gỗ nứt toác, tay cầm xiêu vẹo,  tài nào nhích thêm nửa bước.
"Thật đáng ghét!"
"Thôi nào, chỉ với mười viên linh thạch, ngươi còn mong   cỗ xe đẩy  đến mức nào nữa? So với việc  gánh vác  vai, như thế   là may mắn hơn nhiều ."
"Ai da, vẫn  cố gắng kiếm thêm linh thạch mà thôi!"
Chiếc xe lừa cứ thế mà ung dung vượt qua từng cỗ xe đẩy tay tầm thường khác, ánh mắt    theo đều ánh lên vẻ đố kỵ.
Cùng với tốc độ xe lăn, ánh mắt Tô Cửu  hấp dẫn bởi những tấm biển gỗ dựng  hai bên đường.
[Xếp hạng 1–49: Đất ưu hạng nhất]
[Xếp hạng 50–999: Đất  hạng nhì]
[Xếp hạng 1000–2999: Đất thường hạng ba]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-24.html.]
[Xếp hạng 3000 trở : Đất kém hạng bốn]
Dọc hai bên đường, những thửa ruộng ban đầu còn tươi , phì nhiêu, linh khí dồi dào, dần dần chuyển thành những mảnh đất xám trắng, khô cằn như đá tảng, lẫn lộn nào sỏi nào cát.
Cuối cùng,  mắt Tô Cửu là một vùng đất hoang đen sạm, tiêu điều đến độ  một cánh chim dám lướt qua, linh khí    khô cạn.
Chiếc xe lừa dừng   hai mảnh đất thuộc về những thửa đất kém nhất.
[Đất hoang 4953: Thuộc về Tô Chi Chi]
[Đất hoang -: Tô Cửu (đang bệnh,   xếp hạng)]
[Nếu đầu tư 10.000 linh thạch, lập tức nâng cấp đất lên hạng ba: Đất thường!]
Tô Cửu: "..."
Nàng  minh bạch, ở chốn quái đản , chỉ cần  tiền, vạn sự đều  thể  đổi.
Không  tiền,   dựa  thứ hạng tháng  để nhận đất.
Nàng và Tô Chi Chi là hai   chót bảng. Mảnh đất họ nhận, chỉ cần  bằng mắt thường cũng  là tồi tệ khôn cùng.
Dù   gì về trồng trọt, Tô Cửu cũng phát giác mảnh đất  đầy rẫy đá cứng và những vết nứt đen cháy,   bất khả thi để canh tác.
 Tô Chi Chi dường như    việc , tiểu  liền đẩy xe lăn của Tô Cửu đến mép ruộng,  giục giã Tô Tinh Thần: "Nhị ca,  mau chóng   việc ,  cũng nên bắt tay  thôi."
Hai tháng qua, nguyên  bệnh nặng bất tỉnh nhân sự, rõ ràng là  tiểu   chăm sóc. Dù  cả hai đều là nữ giới, việc chăm sóc cũng phần nào tiện lợi hơn.
"Nhị ca mau  , nếu  chốc lát nữa sẽ  kẻ tố giác  nán  ruộng của bọn  mất." Tô Chi Chi lo lắng nhắc nhở.
Tô Cửu khẽ nhướng mày, lướt mắt sang những kẻ ở mảnh đất đối diện. Quả nhiên,  vài kẻ xếp hạng cao hơn đang hoặc cố tình hoặc vô ý mà dò xét từng hành động của Tô Tinh Thần.
Trên lối mòn nhỏ ngăn cách giữa các mảnh đất,  dựng một tấm bia đá khắc chữ bằng chu sa đỏ chói.
[Quy tắc tại ruộng dâu tầng một Linh Tằm Các:]
[1. Cấm   hoặc giả mạo thành tích của kẻ khác. ]
[2. Cấm cố ý phá hoại linh dâu,  ảnh hưởng đến thứ hạng của kẻ khác. ]
[3. Tuyệt đối   sử dụng pháp thuật tấn công trong khu ruộng. ]
[Vi phạm sẽ  phạt linh thạch và khấu trừ công đức. ]
Tô Cửu lặng lẽ ghi nhớ từng điều .
"Nếu  mệt mỏi thì tự mua nước mà uống." Tô Tinh Thần liếc  đám  đang hiếu kỳ phía đối diện,  tháo túi linh thạch bên hông đưa cho Tô Chi Chi: "Đừng quá tiết kiệm linh thạch, ca ca sẽ cố gắng kiếm thêm. Đến giờ ăn trưa  sẽ  ,  bất kỳ chuyện gì thì hãy dùng lá dâu truyền tin cho ."
---