Copy Thần Thuật: Ta Ở Tu Chân Giới Làm Đại Lão - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-09-03 00:43:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong rừng, bên cạnh hồ nước.

Sóng xung kích từ vụ nổ càn quét phạm vi hàng trăm mét vuông, nơi nó qua, cây cối và đá đều vỡ vụn thành từng mảnh, chỉ còn một vùng hoang tàn, đầy rẫy m.á.u thịt văng tung tóe.

Chiếc cơ giáp bạc khổng lồ ở gần trung tâm vụ nổ nhất, cũng thổi bay đến mức biến dạng khó lòng nhận . Một lúc lâu , đống tàn tích mặt đất mới khẽ cử động, một bàn tay thon dài thò từ bên trong, tiếp đó là một đầu tóc rối bù.

Tề Trác khó nhọc bò khỏi buồng điều khiển, định đưa tay đón , nhưng bàn tay nhỏ nhắn tự đẩy những mảnh vỡ và trườn ngoài.

Cô bé nhỏ nhắn với gương mặt lạnh lùng chui , tóc xoăn dựng ngược, mặt sưng phù, cánh tay tròn trịa như củ sen còn gãy mất một bên.

Biết lâu như , đây là đầu tiên Tề Trác thấy cô thảm hại đến thế, nên nhịn mà bật .

Vừa xong, Tề Trác liền cảm thấy đau nhói, vội chộp lấy một mảnh kim loại vỡ để soi mặt.

"Chết tiệt! Mặt mũi tàn tạ hết cả !" Thiếu niên vết m.á.u dài mặt mà đau lòng vô cùng: "Con tinh thú điên , chỉ rớt cấp thôi , cần nghĩ quẩn đến mức kích hoạt cơ chế tự hủy ? Gương mặt điển trai của !"

Chân gãy mất mà còn chỉ lo đến khuôn mặt của .

Thời Miên để ý đến , vẻ mặt của cô vẫn lạnh lùng nâng cánh tay lên, và tự nối xương khớp cho .

Tề Trác vẫn đó mà soi soi : "Dài như , lẽ sẽ để sẹo chứ? Mà dù sẹo thì vẫn trai."

Thời Miên giơ nắm tay nhỏ lên, đ.ấ.m thẳng đầu .

Tề Trác kêu đau: "Anh cứu em đó, em đối xử với giải cứu như ?"

"Chính bảo bản lĩnh thì lên đánh mà." Thời Miên cầm lấy cái chân gãy của .

Tề Trác kinh hãi: "Sao em nhớ rõ ? Chân gãy đó..."

Cùng với một tiếng rên rỉ đau đớn, Thời Miên nối cái chân gãy cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-252.html.]

Giọng điệu của cô chút d.a.o động, ném cho vài loại thảo dược: "Tự ăn , tác dụng cầm m.á.u và giảm đau."

Tề Trác hề do dự, bỏ một miếng miệng, suýt chút nữa nhổ ngay lập tức: "Sao khó nuốt thế ?"

Thời Miên cũng cảm thấy khó nuốt, nhưng luyện đan sư nên chỉ đành chịu .

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn , Tề Trác liếc cánh tay gãy của cô : "Em thạo xử lý vết thương ngoài đấy nhỉ."

Điều đó là hiển nhiên . Kiếm tu y tu, càng đám pháp sư mê tín của Phái Thần Cơ; trận chiến nào trong vài ngày, cô sẽ cảm thấy bứt rứt khó chịu.

Ở thế giới , để kéo cả tu tiên giới vòng xoáy cạnh tranh, Thời Miên thường xuyên khiêu chiến vượt cấp. Nếu chữa thương thì cô sớm gục ngã từ lâu.

Phải nghĩ cách tìm một luyện đan sư mới .

Thời Miên uống một ngụm nước linh tuyền và xếp bằng, hai chân ngắn cũn bắt chéo và vận hành công pháp, khôi phục linh lực thúc đẩy dược lực trong cơ thể.

Đợi đến khi linh lực khôi phục , cô dậy và một nữa về phía hồ nước.

Tề Trác ngậm một cọng cỏ, tựa mảnh vụn của cơ giáp, đôi mắt tinh khẽ nheo : "Trong hồ nước ?"

Người thì vẻ tùy tiện, nhưng cực kỳ nhạy bén. Thời Miên nghĩ sẽ giấu : "Vẫn ."

Thời Miên bên bờ quan sát một lúc, dứt khoát nhảy xuống nước.

Đang giữa mùa hè, đáng lẽ nước trong hồ ấm áp, nhưng Thời Miên cảm nhận cái lạnh thấu xương.

Luồng khí lạnh len lỏi khắp nơi trong cơ thể, cô sử dụng linh lực miễn cưỡng chống đỡ, và bơi về phía luồng năng lượng bạo ngược tập trung mạnh nhất.

Càng lặn sâu, tầm nước càng kém. Khi cô sắp hết , thì cuối cùng cũng chạm thứ đáy hồ.

Nhìn cô bé nhảy là nhảy, Tề Trác bất ngờ, nhưng cũng quá lo lắng.

Quyển 1 -

Loading...