Phó nghị trưởng Tiền     dậy, ông  vỗ vỗ bụng  và cất lời: "Việc  cứ tiếp tục điều tra . Hành tinh Phan Đạt đó mà,    thể xuất hiện nhân tài?"
Từ đầu đến cuối,   luôn đối đầu với Châu Bắc Thân. Lần ,  chỉ nhếch mép  nhạt: "   em rể của phó nghị trưởng Tiền  việc tại Bộ Giáo dục. Gần đây  phát hiện Bộ Giáo dục nợ Học Viện Lâm Tượng  ít khoản kinh phí trong vài chục năm qua. Phó nghị trưởng   chuyện  chứ?”
Vẻ mặt phó nghị trưởng Tiền lập tức biến sắc. Tất nhiên ông  , nếu      đến cái tên Lâm Tượng  phủ định ngay lập tức.
Cơn giận của phó nghị trưởng Tiền lập tức bốc lên ngùn ngụt: "Anh còn   ý với việc chen chân  Bộ Giáo dục, giờ   nhúng tay  Nghị Viện ?”
Ông  quát lên  rời khỏi cuộc họp.
Những  còn , thấy thú triều  tràn  nên cũng   dây dưa thêm. Chỉ để  một câu "Chuyện  giao cho quân đội xử lý." và nhanh chóng đẩy trách nhiệm  .
Châu Bắc Thân    đầu tiếp xúc với những lão cáo già , nhưng vẫn cảm thấy bất lực.
Lão bộ trưởng vỗ vai , an ủi: "Rồi sẽ quen thôi. Nói cho cùng vẫn là vì quân đội  đủ mạnh, nên   tiếng ."
Ông tiếc nuối lắc đầu : "Đáng tiếc,   cả công trạng phát hiện lý do tinh thú bạo động và phần thưởng cho Học Viện Lâm Tượng cũng đều mất ."
"Không chỉ lý do tinh thú bạo động mà cả con tinh thú cấp 4  cũng là do họ tiêu diệt."
Châu Bắc Thân  lấy  vẻ điềm tĩnh và thản nhiên : "Không , họ  cấp thì  sẽ cấp. ...."
Chiều tối,  sự can thiệp quân sự quyết đoán, cuối cùng thú triều cũng lắng xuống  .
Sau khi lấy độc tố  để thuyết phục Châu Bắc Thân, Thời Miên  về công sự phòng thủ, phát hiện vài học sinh mệt mỏi cả ngày  ngủ  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-260.html.]
Cô kiểm tra một lượt, may mắn ,  thiếu ai, cũng  ai  mất tay chân.
Cô thở phào nhẹ nhõm một , nhưng ngay sáng hôm , cô nhận    thả lỏng quá sớm.
Sáng hôm , khi các học sinh trông thấy Thời Miên trở về, đôi mắt họ lập tức sáng rực: "Hiệu trưởng, ngài về  ạ! Ngài về từ lúc nào thế?"
Vương Lạc tinh mắt,   thấy Tề Trác   xa, lập tức  toe toét chạy  chào hỏi: "Anh Tề,  cũng ở đây ! Hơn một tháng  gặp,    trai hơn ,  đến mức em suýt nữa  nhận .” Trên mặt Tề Trác vẫn còn vết thương, những lời  chỉ  Vương Lạc mới dám thốt .
Tuy , rõ ràng Tề Trác  hưởng thụ lời khen: "Cậu cũng  tệ, kiếm  tiền ở biên giới  hả?"
"Kiếm , kiếm  chứ! Đi theo hiệu trưởng thì chắc chắn  phần!" Vương Lạc khoác vai Tề Trác một cách  thiết,  nhân cơ hội nịnh nọt Thời Miên: " mà,  Tề,   hiệu trưởng thu của  bao nhiêu phí dẫn đường ?”
"Đừng nhắc chuyện  nữa, còn   bạn thì đừng hỏi." Tề Trác gạt tay Vương Lạc .
Vương Lạc vẫn bám riết,  vòng tay qua vai Tề Trác  nữa: "Giúp một tay , mạng sống của tụi em  bộ đều trông cậy   Tề cả đấy."
"Ý  là gì?" Tề Trác nâng đôi mắt đào hoa lên, tỏ  hứng thú.
"Hiệu trưởng mà vặt  nhiều lông cừu thì tâm trạng sẽ , thì  khi sẽ nhẹ tay hơn một chút."
Tề Trác  lạnh, thẳng thừng gạt tay Vương Lạc  và bước đến  cạnh Thời Miên.
Lần , Vương Lạc  dám  lải nhải nữa, chỉ nhanh chóng giới thiệu: "Đây là  Tề - Tề Trác,   thực lực   trai."
Rồi  sang giới thiệu hai  khác với Tề Trác: "Đây là thiếu gia Tinh Đồ, nhà tài trợ của học viện chúng . Còn đây là bạn học Nguyễn Kiều, nữ chính truyện ngôn tình mạnh mẽ, mang vận mệnh nữ chính, bang chủ Ngạo Thiên bang, danh xưng là Chị Đại Xã Hội."
Chuỗi danh hiệu dài dòng đó khiến khóe môi Tề Trác giật giật, nhưng điều đáng  là Nguyễn Kiều  lộ rõ vẻ hài lòng.