Hắn đưa tay lên trán, giữa những tia sét lóe sáng, kéo khóa lớp áo ngụy trang "Lôi Ngạo" từ  đỉnh đầu xuống, để lộ chân dung:
Thì  chính là Thiên phu trưởng Hồ Giải Kinh!
Lôi Kiệt: "?"
Cây cần câu trong tay Đạo Hạ và khúc gỗ tròn trong tay Mộc Thanh Thu đồng loạt rơi "cạch" xuống đất, gây nên tiếng động chói tai.
Trên võ đài, giữa luồng sét chớp giật, Hồ Giải Kinh trong lớp lôi điện  lao đến bên cạnh vị trọng tài Hồ Giải Kinh – kẻ vốn đang phụ trách trận đấu .
Tô Cửu nở một nụ  lạnh lẽo đến thấu xương, khiến bất cứ ai  thấy cũng  rùng .
"Ta  , theo quy định  tầng 50 của Linh Tằm Các, trọng tài tuyệt đối   phép can thiệp  kết quả trận đấu."
"Nếu vi phạm, tất sẽ  Công Quá Đường nghiêm trị."
"Có  , Hồ Thiên Hộ?"
Hồ Thiên phu trưởng chân chính   võ đài lập tức cứng ,  dám nhúc nhích dù chỉ một li.
Thậm chí, ông  cũng  dám cất tiếng vạch trần kẻ trong lôi điện là giả mạo – tên đang đóng giả Hồ Giải Kinh!
Phụt!
"Hiệu lệnh Quần Mộc."
"Vạn Mộc Sinh."
[30: Chính là Chu Bạch Ngọc!]
[39: Đáng ghét, hiệu lệnh Quần Mộc, chính là ! Ta  đoán  sai mà!]
[40: Quả nhiên, Lôi Ngạo  mạo danh , còn   giả  Lôi Ngạo, hai kẻ   tráo đổi đối thủ  võ đài từ bao giờ!]
Tô Cửu khẽ mỉm   Đạo Hạ cùng những kẻ khác đang dần dần vỡ lẽ: "Ồ, cuối cùng các ngươi cũng  đoán  ."
"Chỉ tiếc rằng...  quá muộn ."
Ngay  đó,  võ đài, giữa luồng lôi điện cuồn cuộn, vô  linh chủng  tung .
Chỉ trong khoảnh khắc, chúng hóa thành một khu rừng cây bạch ngân kháng lôi, bao trùm lấy Hồ Giải Kinh giả mạo Chu Bạch Ngọc cùng Hồ Giải Kinh chân chính!
Hai kẻ đó dần dần  nuốt chửng trong khu rừng cây bạch ngân.
Rõ ràng, Hồ Giải Kinh bản thể đang  sức vận , hòng kéo giãn  cách.
 Hồ Giải Kinh giả — Chu Bạch Ngọc —  quyết  buông tha, bám riết  rời.
Chỉ trong chốc lát.
Lớp lôi điện bao phủ tan biến.
Khi hai Hồ Giải Kinh xuất hiện trở   võ đài,  ai còn chọn    là thật,  là giả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-286.html.]
"Ai là Chu Bạch Ngọc?"
"Lôi Kiệt thủ tịch,  thử đoán xem."
Tô Cửu mỉm  cất lời từ  đài.
"Nghe , nhược điểm của Lôi thủ tịch là linh thức phản ứng chậm chạp."
"Vậy nên, xin hãy cẩn trọng phân biệt cho kỹ càng nhé, Lôi thủ tịch!"
"Đệ tử  lôi đài  tôn trọng trọng tài, dám tấn công Thiên phu trưởng, sẽ  cấm thi đấu một năm."
Đó chính là lời cảnh cáo mà Tô Cửu từng nhận , khi nàng định  tay với một vị Thiên phu trưởng  lôi đài.
Ánh mắt Lôi Kiệt khẽ rung động,   nhắm mắt .
Lôi điện  tay   lập tức lụi tắt. Hắn mở mắt, ánh  phức tạp hướng về phía Tô Cửu   đài.
[40: ... ]
[34: ... ]
"Ngươi thắng , Tô Cửu." Lôi Kiệt trầm giọng : "Nếu    võ đài là ngươi, cùng cảnh giới với ... , dù ngươi thấp hơn  ba tiểu cảnh giới, e rằng  cũng khó lòng chống đỡ."
Hắn , khóe mắt khẽ giật: "Nếu như ngươi  dùng đến..."
Ánh mắt  liếc sang võ đài bên cạnh, nơi Kim Xán đang khó nhọc ứng chiến với chín Kim Xán khác.
"Nếu chỉ là một chọi một, với tu vi Trúc Nguyên trung kỳ, ngươi    thể đánh bại  — dù   đặt một chân  Kim Đan cảnh."
" tiếc ..."
Lôi Kiệt bước lên một bước, tiến về phía hai  đang giả dạng Hồ Giải Kinh.
"Điểm yếu của Chu Bạch Ngọc là dễ dàng mất kiểm soát bản ."
"Chắc là  tức giận lắm  nhỉ?"
Lôi Kiệt nhếch môi  khẽ: "Bị  đánh lâu như  cơ mà?"
Tô Cửu  nghiêng   .
Quả nhiên, lời   dứt, một trong hai Hồ Giải Kinh  bắt đầu run rẩy,  chịu nổi mà đưa tay ấn  giữa trán.
Lôi Kiệt mỉm , ném thẳng một quả cầu lôi điện về phía kẻ đó!
"Bùm!" Một tiếng nổ lớn vang lên, tiếng hét đau đớn của một Hồ Giải Kinh lập tức vang vọng khắp võ đài.
Lôi Kiệt vẫn bình thản: "Đến cả giọng  của Thiên phu trưởng mà sư  Tô cũng  thể bắt chước  ? Ta thừa nhận, nhược điểm của  là linh thức phản ứng chậm. Người nhà họ Lôi chúng   thể phân biệt linh niệm của tu sĩ."
"Phần lớn chỉ  thể nhận diện bằng vẻ bề ngoài."
" chỉ cần đủ mạnh, thì chẳng cần lo nghĩ gì nữa..."
 lời còn  dứt, một bản trừng phạt  giáng thẳng xuống đầu .