"Còn chưởng môn của chúng , trăm năm  dẫn đội  bét bảng, liền quyết định kết hợp đạo linh dệt với đạo công tượng. Kết quả là..."
"Giờ  tạm thời biến thành một khôi  của Công Tượng Môn . Ây da, ngươi bảo chưởng môn   mà  ngoài dẫn đội  chứ!"
Khuôn mặt vuông vức của Lục Kế Giảo giật giật liên hồi.
Các  tử Linh Tằm Các chắc chắn  , sư phụ và trưởng lão của họ đều là những kẻ... quái dị.
Gần trăm năm nay,  lượng sư tôn biến thành họa tượng ngày càng nhiều.
Lục Kế Giảo dần dà cũng bớt lời hẳn.
Bởi   thể cứ mãi chuyện trò với mấy bức họa !
Nếu  tử mà thấy, chắc chắn sẽ tưởng   điên!
"Tóm , Tiểu Lục , năm nay ngươi dẫn đội ." Giọng vị chưởng môn vang lên từ trong bức họa: "Nhớ kỹ, thua cũng  ."
" đừng bắt chước chúng , đừng nghĩ đến chuyện kết hợp linh dệt đạo với mấy đạo mạnh như Binh Đạo, Đan Đạo  gì khác."
"Ngươi là Tiên Tôn duy nhất của Linh Tằm Các còn giữ   thể đấy."
"Dù  tử   bét, ngươi cũng đừng nổi giận."
"..."
Cao tầng của Linh Tằm Các ai ai cũng quá hiếu thắng.
Chỉ vì thua một kỳ Đại tỷ thí, liền  một vị Tiên Tôn dẫn đội  cam lòng, lao  sáng tạo công pháp mới với mong  giúp Linh Tằm Các trỗi dậy. Kết quả là tẩu hỏa nhập ma,  thể  hủy hoại.
Và giờ thì, Lục Kế Giảo trở thành cái cây cổ thụ duy nhất còn sót .
Là hy vọng cuối cùng của cả môn phái!
"..."
Lục Kế Giảo im lặng,  đưa tay : "Thu!"
Hơn mười bức họa lập tức bay vèo  tay áo .
"Ây da, tiểu sư , ngươi  gì thế?"
"Trời ơi, ngươi mang bọn    ?"
"Cứ để bọn  tu luyện từ từ trong Sư Tôn Điện,  sẽ đột phá đến Đại Thừa hậu kỳ,  thể sẽ hồi phục thôi."
"Đừng vội! Ta  linh cảm, mười năm nữa là  khôi phục   thể!"
"Tiểu sư !"
Lục Kế Giảo    rằng, thu hết bức họa   : "Cùng  thôi."
"Ái da!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-298.html.]
"Đừng mà!"
"Vậy thì đừng lôi bọn   ngoài!"
"Bọn   chịu nổi cái cảnh mất mặt  ..."
"Cái gã tu sĩ Binh Đạo  mà thấy, chắc chắn sẽ   mặt bản tiên nữ..."
Lục Kế Giảo bước  khỏi tầng thứ một trăm của Sư Tôn Điện, khuôn mặt vuông vức lộ rõ vẻ lo lắng.
Theo kế hoạch, hôm nay  giờ Thìn, Linh Thương Hội sẽ phái phi chu đến đón các  tử tham gia Đại hội tỷ thí.
Giờ  qua nửa canh giờ,  rõ ràng  trễ!
Ban đầu,  định cùng các  tử đến địa điểm đại hội cho yên lòng bọn trẻ.
Ai ngờ vì đôi co với các sư  sư tỷ trong họa tượng mà  chậm trễ.
"Haiz,  ngờ tiểu sư  còn cứng đầu hơn cả bọn . E ngại mất mặt đến mức cố ý trì hoãn,  kịp lên phi chu."
"..."
Lục Kế Giảo chẳng buồn tranh cãi.
Hắn liền vò nát một bức họa trong tay.
"Á!"
Trong tiếng kêu thảm thiết vang lên từ bức họa, Lục Kế Giảo cuối cùng cũng thi triển thuật "Thuấn Địa Thành Thốn", cấp tốc lao đến cổng Linh Tằm Các.
Vừa đến nơi,  thở hắt  một  nhẹ nhõm.
"Chẳng lẽ các ngươi vẫn  lên phi chu ?" Bị chúng sư  sư tỷ trêu ghẹo cả buổi, Lục Kế Giảo thoáng thấy ngữ khí trở nên dõng dạc hơn hẳn.
Vừa hiện ,   trông thấy Đạo Hạ cùng các  tử vẫn còn  chôn chân tại chỗ, chỉ thiếu vắng Lôi Kiệt và Tô Cửu, trong lòng  khỏi lấy  kỳ lạ.
Hắn buột miệng thốt: "Lẽ nào phi chu của đại hội năm nay  đến trễ?"
Một giọng cất lên: "Năm nay tông môn nào đảm nhiệm đây? Lại hành sự cẩu thả đến thế."
"Thật khiến   chướng mắt."
Từ bên trong tay áo Lục Kế Giảo, những thanh âm nghị luận xì xào vang lên liên hồi.
Đạo Hạ cùng các  tử hiển nhiên   thấy tiếng vọng từ họa quyển,  gương mặt chỉ còn  vẻ rầu rĩ cùng bất đắc dĩ, liền cất lời: "Lục Tiên Tôn, rốt cuộc ngài cũng  tới."
"Chúng  vẫn  thể lên  phi chu của Linh Thương Hội."
"Bởi vì... nó  sư  Tô Cửu  cho kinh hãi đến nỗi  dám tiếp cận."
Lục Kế Giảo thoáng ngây .
Mọi thanh âm xì xào trong tay áo  cũng bỗng chốc im bặt.
---