Trong động thiên của khách điếm, nơi tụ hội của sáu mươi tư đội ngũ khung cảnh tựa hồ một tiểu thiên địa thu nhỏ, rộng lớn và nhộn nhịp.
Lúc , tất cả đều ngẩng đầu ngước bảng xếp hạng đề thi phụ, vốn treo ngay giữa sân chính của khách điếm. Đa phần đều sững sờ kinh ngạc.
"Có cả đề thi phụ nữa ?"
Những tử Trúc Nguyên chất phác của đội Long Mục Hành chuyện .
Trong giới thương nhân, phần lớn phi chu bày bán đều do các linh tượng của Long Mục Hành chế tạo. Năm nay, bọn họ chia tổ Bính cùng với Linh Tằm Các, bởi vì vốn dĩ Long Mục Hành mạnh về mặt chiến đấu.
"Cớ như ? Lại còn chuyện truy bắt ma tu ?"
"Chà, bọn rõ sự tình!"
Thế nhưng nhanh đó, nhóm tử chất phác phát hiện thứ hạng của :
[Hạng 10 - Long Mục Hành: 0 điểm]
"???"
Đám Long Mục Hành còn đang ủ rũ thất vọng, sắc mặt bỗng hóa dị thường: "Chúng yếu kém thật, ba ngày ở trấn nhỏ chỉ mải mê mua sắm, vui chơi, mãi đến khi xong việc mới phần đề thi phụ... Ấy? Không điểm mà thứ mười?"
Tổng cộng sáu mươi tư đội lọt vòng . Long Mục Hành tham gia khảo phụ, thế mà lọt top 10?
Vượt hết thảy các đội khác?
"Ấy, điểm mà cũng vô top 10 luôn ?"
Đội Long Mục Hành và Di Hoa Tông – đều thuộc tổ Bính – suốt ba ngày chỉ lang thang quanh trấn, ăn uống nghỉ ngơi, hề tham gia phần đề thi phụ. Cả hai đều điểm bằng 0.
Ngoài còn bảy tám đội khác cũng lâm cảnh ngộ tương tự – cùng sở hữu 0 điểm, nhưng đều vững vàng trong top 10.
Lý do là vì phía họ, hết thảy đều là những đội... âm điểm.
Cả sân đình bỗng sững sờ thốt nên lời, chỉ trừ hai đội Linh Tằm Các và Vũ Cơ Đường.
"Cớ như ? Rõ ràng bọn giao nộp ma tu mà?"
"Phải đấy! Còn bán cả tin tình báo về ma tu nữa mà?"
Những đội âm điểm thảy đều c.h.ế.t lặng.
Đặc biệt là đội Trúc Nguyên của Linh Giang Tông, khi thấy kết quả suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma.
[Hạng 64 - Linh Giang Tông: -200 điểm!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-340.html.]
"Cớ thể như chứ? Rõ ràng ngày đầu bọn bắt mười tên ma tu mà?" Đội trưởng Linh Giang Tông - Kim Diệu Tông, thực lực cận kề bán bộ Kim Đan, giận dữ bước , ngẩng đầu quát lớn.
"Bọn bắt mười ma tu, lẽ hai trăm điểm, cớ thành âm điểm?"
Các tử Linh Giang Tông cũng đồng loạt biểu lộ sự bất mãn.
Kim Diệu Tông lập tức rút thẻ điểm, tổng cộng mười tấm thẻ gỗ tử kim hình tam giác, to bằng ngón cái – mỗi tấm khắc [20 điểm], hiển nhiên là phần thưởng cho mỗi ma tu bắt.
"Linh Giang Tông bọn hai trăm điểm ở đây, chứng cứ hiển hiện rõ ràng!"
Hắn giơ cao tay , tức giận trưng bộ thẻ điểm.
Lục Kế Giảo – một tu sĩ Đại Thừa kỳ, cùng hơn mười bức họa trưởng lão còn lưu thần hồn trong tay áo, dùng linh niệm quét qua liền giật thảng thốt.
Chết tiệt!
Hai mươi tấm thẻ gỗ tử kim hình tam giác ... chẳng chính là vật liệu dùng để chế tác thẻ bài của tử Linh Tằm Các ?
Lục Kế Giảo khẽ nghiêng về , sắc mặt tái mét.
Những bức họa trong tay áo cũng đồng loạt lùi .
Y lén dùng linh niệm quét về phía Tô Cửu và mấy đội Vũ Cơ Đường đang cạnh.
Trời đất ơi, rắc rối lớn !
Thẻ bài của tử Linh Tằm Các... tựa hồ cái nào cũng cắt mất vài góc.
Cả Lục Kế Giảo lẫn những đôi mắt hổ, mắt trong họa đều như chợt hiểu điều gì đó, thể đồng loạt ngả về một nữa.
Dưới sân, hơn bốn mươi đội âm điểm khác cũng bắt đầu nhận sự bất thường.
"Đội Đan Tông bọn âm 120 điểm, Linh Giang Tông ngươi than vãn gì chứ? Bọn cũng sáu tấm thẻ chứng nhận điểm đây ."
Đội Đan Tông cũng lấy sáu tấm thẻ gỗ tử kim [20 điểm].
Cũng là hình tam giác, nhưng chữ khắc thẻ của bọn họ khác với của Linh Giang Tông.
"Ơ? Cớ thẻ điểm của các ngươi là hình tam giác? Của bọn là hình vuông mà."
Bên cạnh, đội Thần Binh Đạo – đội thực lực mạnh mẽ – cũng lấy một tấm thẻ gỗ tử kim [20 điểm] hình vuông. Nhìn qua, chất liệu còn mỏng hơn.
"Quái lạ ! Hàng giả ?!"
"Cái gì?!"
"Sao thế? Là giả ? Thẻ điểm giả ?!"