Trước đây,    ít  buông lời cay độc với nàng, ngay cả tối qua và sáng nay cũng chẳng khá khẩm hơn chút nào.
Giờ đây,   bầu trời rực rỡ linh quang phần thưởng dành riêng cho cấp bậc thánh phẩm,   khỏi ân hận đến thắt ruột gan.
Giá như   Tô Cửu  thể thức tỉnh tư chất thánh phẩm, thì tối qua dù   quỳ gối,  cũng sẽ hạ  khẩn cầu nàng .
Mắt bà Tiền sáng rỡ: "Trước  từng  một thiếu nữ dệt lụa mang tư chất thánh phẩm, gả cho một linh nông bình thường trong làng, của hồi môn đến tám mươi tám kiệu lớn cơ đấy! Sau  phu quân mất, nàng liền mở mười tám tiệm dệt vải lớn nhỏ."
Sắc mặt Tiền Chu  thể che giấu vẻ phấn khích, tựa hồ  trông thấy của hồi môn phong phú và những cửa tiệm tràn ngập linh thạch.
Phải , chỉ cần giờ đây  sang lấy lòng Tô Cửu thì vẫn còn kịp lúc.
Dù  nàng vốn cũng thích dựa dẫm nam nhân mà!
Tiền Chu nhanh chóng nở nụ : "Nàng  mạnh mẽ đến thế, càng  thể giúp  tu luyện nhanh hơn nhiều."
Bà Tiền gật đầu liên hồi: "Chính ! Nếu     ý, đợi nàng  gả  , con cưới thêm vài thê  nữa cũng chẳng hề hấn gì."
Tiền Chu híp mắt , ngẩng đầu  lên vòm trời tràn ngập thông báo ban thưởng, đôi mắt sáng rực như hoa đào chớm nở đầu xuân.
"Ta đang thiếu linh thạch, cũng đang cần một bộ tâm pháp thượng phẩm..."
Trong thâm tâm ,  sớm coi  bộ phần thưởng Tô Cửu nhận  là vật trong túi của .
Bên trong Linh trắc thất.
Tô Cửu vẫn ngẩng đầu  lên  trung cho đến khi những dòng thông báo ban thưởng   biến mất.
"Đây là năng lực gì ?" Tào Nhiên cuối cùng cũng chú ý đến những biến hóa trong hộp trắc linh. Chất tơ vẫn nguyên vẹn,  hề thô ráp , cũng chẳng hề mang theo thuộc tính ngũ hành nào, thế mà  sinh thêm bốn sợi mới.
Tô Chi Chi há miệng  , nhưng  Tô Tinh Thần kéo  nên đành im thin thít.
"Tào phu trưởng  nhận định gì chăng?" Tô Cửu bình tĩnh cất lời hỏi.
Vừa , khi thấy Tô Chi Chi chỉ  sáng  chữ đầu tiên  bức thư pháp, Tô Cửu  quyết tâm  giành lấy đánh giá cao nhất để đạt  quyền lợi  nhất trong Bách Sư Đường.
Tuy nhiên,  lúc   chép  bốn sợi tơ, chữ "Tận" cuối cùng  bức thư pháp chợt bừng sáng,  còn chỗ để tăng điểm nữa. Bởi thế,  tức thì dừng tay,   chép thêm. Ta đây, Tô Cửu, tuyệt   chuyện lỗ vốn. Dù  tốn linh khí  chép thêm bao nhiêu tơ  nữa thì phần thưởng cũng chẳng  hơn, thà rằng giữ  một phần, coi như con bài tẩy.
Trong những năm tháng sinh tồn giữa thế giới mạt thế khắc nghiệt, điều quan trọng nhất  học  chính là: Luôn  chừa  đường lui, nhất là khi   còn yếu kém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-36.html.]
Ta liếc sang Tô Tinh Thần —   ngăn Tô Chi Chi lên tiếng — trong lòng cũng thầm gật gù tán thưởng.
"Tốt lắm, bội hóa bốn  sản lượng! Tầng một của chúng  từng  một đánh giá linh năng cấp ưu phẩm với bội hóa gấp đôi sản lượng, và đó  là linh năng thiên phú cực hiếm,  ngờ ngươi   thiên phú cao hơn. Bội hóa gấp bốn," Tào Nhiên đang chăm chú   chiếc hộp bỗng đột nhiên kích động mừng rỡ : "E rằng còn vượt xa con  đó!"
"Đây mới chỉ là trạng thái linh năng của ngươi  thức tỉnh. Thiên phú Thánh phẩm  tiềm năng tiếp tục tăng tiến. Tô Cửu, nếu ngươi chuyên cần tu luyện, tương lai bội hóa gấp mười, thậm chí trăm  sản lượng, há chẳng   trong tầm tay ?"
Tô Cửu khẽ nhướng mày.
Thiên phú bậc Thánh  thể trưởng thành — điều  nàng  mơ hồ đoán  từ những dòng hư dữ mơ hồ trong kho tàng trí nhớ ẩn nơi n.g.ự.c trái.
Mỗi  thất bại đều  cùng một lý do: Kỹ năng  đủ cảnh giới, dẫn đến  chép thất bại.
"Làm  để  thể nâng cao  thiên phú?" Tô Cửu khẽ hỏi, giọng điệu khiêm nhường.
Tào Nhiên vuốt râu, ánh mắt  tiếc nuối  ghen tị: "Lão phu há chẳng   lắm ? Song thiên phú của lão cũng chỉ đạt đến bậc Tinh phẩm, nào dám sánh với bậc Thánh phẩm của ngươi."
"Về những bí mật trong việc tu luyện thiên phú bậc Thánh phẩm, lão phu   nhiều. Chỉ  chư vị sư   rằng,  ngừng vận dụng thiên phú, khi tu vi tăng tiến, thiên phú cũng  thể biến hóa khôn lường.  mỗi linh tu sở hữu thiên phú Thánh phẩm  sẽ  đặc điểm riêng  giống , phương pháp tu luyện cụ thể e rằng chính ngươi  tự  lĩnh ngộ."
Tô Cửu lặng lẽ ghi nhớ trong lòng.
Tào Nhiên trầm ngâm: "Từ ngày mai đến cuối tháng, lão phu sẽ luân phiên trực ban ở tầng ba mươi. Trong thời gian đó, lão phu sẽ lưu tâm xem   tử nào sở hữu thiên phú bội hóa bốn  sản lượng như ngươi chăng. Nếu ,  sẽ giúp ngươi tìm hiểu. Đến mùng một tháng , khi lão phu   tầng một, sẽ báo  kết quả cho ngươi."
"..." Khóe môi Tô Cửu khẽ giật giật.
Tầng một ... bình nhật há chẳng khác nào vùng đất hoang vô chủ?
Mỗi tháng chỉ gặp  Bách Phu Trưởng duy nhất một ?
Tào Nhiên cẩn trọng thu  bốn viên thạch châu ghi chép hình ảnh bên cạnh Tô Cửu. Lão trầm giọng: "Linh Tằm Các sẽ định kỳ theo dõi tình hình tu luyện của những  sở hữu thiên phú Thánh phẩm. Mỗi tháng diện kiến một , ba tháng  nộp một bản báo cáo tu luyện. Tô Cửu, ngươi hãy chuẩn  cho chu đáo."
Tô Cửu thầm nhủ: "Đây chẳng  là báo cáo công vụ chốn tu tiên giới ?"
Vừa dứt lời, Tào Nhiên liền bước đến bên Bách Bảo Các, hai tay kết ấn. Lập tức, ngọn đèn hai bên giá bừng sáng. Ngay  đó, kệ báu vật chậm rãi bật mở, để lộ vách tường đá đằng . Bên trong, mười hai ống dẫn bằng đá  khoét rỗng, xếp dày đặc từ  kéo xuống.
Lúc ,  một tràng âm thanh lách cách, từng viên đan dược màu xanh biếc, tròn trịa, từ các ống dẫn  lượt trượt xuống, đáp  lớp lụa đỏ lót nơi đáy vách.
Tô Cửu  nhướng mày.
Thì , Tăng Nguyên Đan dành cho tầng một đều  các tầng  phân phát xuống.
---