"Chuyện  là lẽ thường tình." Tào Nhiên khẽ  nhạt: "Dẫu  ngươi    sản lượng suốt hai tháng qua,  mà các điện viện trong Các vẫn chu cấp nơi ở, che chở cho ngươi, chẳng hề trục xuất khỏi môn. Nếu  cần trả giá gì, thì há chẳng  quá bất công với những kẻ từng  đào thải    ?"
Hơi thở của Tô Cửu dần trầm . Nàng hít sâu một   khẽ gật đầu, tỏ ý đồng tình.
Nàng  dốc sức đòi nợ từ bảy tên Tiên Tôn  phụ bạc, dẫu   đuổi tới chân trời góc bể, cũng quyết  buông tay.
Bởi , với món nợ đang gánh  vai, nàng  hề oán thán, nhất định sẽ trả cho bằng hết thảy.
"Cứ theo lời phu trưởng." "Ngươi   tiềm năng." Tào Nhiên mỉm , khẽ chạm  mộc bài của nàng. Lập tức, mười ngàn linh thạch   ban thưởng  đó, cùng phần thưởng linh thạch của đêm qua và sáng nay đều  khấu trừ ngay tức thì  khoản nợ  mộc bài.
Số dư  khi trừ nợ: Còn nợ mười bảy ngàn linh thạch.
Sau đó, lão nâng tay, khẽ điểm  ấn đường giữa trán Tô Cửu.
Ngay khoảnh khắc , nàng thấy rõ trong đồng tử lão phản chiếu một dãy :
[0 - 4959]
Chữ "0" đỏ sẫm nơi ấn đường nàng bỗng rung lên dữ dội, chỉ trong chớp mắt   đẩy xuống hàng cuối.
Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần  bên cạnh  chuẩn  tâm lý từ .
Tô Chi Chi vội  sang an ủi: "Tỷ tỷ đừng lo,   tỷ  thương hai tháng liền, như  cũng là lẽ thường tình thôi."
Tào Nhiên định  điều gì đó, nhưng  chợt khựng .
Chưa kịp mở miệng, con  giữa trán Tô Cửu  tiếp tục biến đổi.
[4959 - 4757]
Con    đổi,  tiếp tục nhảy vọt.
[4757 - 4199]
[4199 - 99]
Cuối cùng, con  dừng  ở "99", ánh sáng bạc nhạt tựa trăng non giữa trời đêm, le lói tỏa rạng.
Mắt Tô Chi Chi sáng rực, reo lên: "Oa!"
Còn  chín mươi chín hạng.
Đứng ở vị trí chín mươi chín.
Đã lọt  hàng trăm   đầu.
Tô Tinh Thần ngẩng đầu, dụi mắt một cái.
"Tỷ tỷ  thăng hai ngàn... ba ngàn... thậm chí hơn bốn ngàn hạng ." Tô Chi Chi đếm  ngón tay,  "oa" thêm một tiếng, mắt tràn đầy ngưỡng mộ: "Còn xuất sắc hơn cả nhị ca nữa! Oa!"
Tiếng "oa" thứ ba của   lọt  tai, Tô Tinh Thần chợt cảm thấy con  thứ hạng hai ngàn  trán  như  kim châm, đau nhói.
Tào Nhiên  sớm đoán định, hài lòng gật đầu với Tô Cửu: "Dù phần thưởng linh thạch cấp Thánh phẩm   dùng để khấu trừ nợ trong Các, song vẫn  tính  thu nhập tháng của ngươi. Ngày đầu tiên   mười ngàn linh thạch, chính thức bước  hàng ngũ trăm   đầu."
"..." Sắc mặt Tào Nhiên nhanh chóng trở nên nghiêm nghị,  sang Tô Cửu, : "Ngươi cần giữ vững phong độ. Bằng , sẽ chóng   khác vượt qua."
Tô Cửu khẽ gật đầu: "Vâng,  tử sẽ cố gắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-39.html.]
Linh Tằm Các xếp hạng theo  linh thạch thu .
Nàng nhất định sẽ  ngừng tiến bước.
"Tào phu trưởng, nếu  còn gì căn dặn, đa tạ ngài." Tô Cửu vô cùng hài lòng với kết quả hôm nay, chắp tay hành lễ cảm tạ Tào Nhiên, đoạn  sang Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần: "Đi thôi, sang phòng bên trị liệu vết thương."
Nàng tu luyện tâm pháp thượng phẩm, khí huyết  hồi phục gấp đôi, song chỉ cần vận động là  suy giảm.
Quả đúng như Chu Bạch Ngọc  , thương thế   nàng   là loại tầm thường.
Thiết nghĩ  tìm y sư xem qua mới .
Khi đến đây, nàng nhớ   qua phòng đo linh ở tầng một, rẽ  liền là y đường.
"Hử? Tô Cửu, ngươi  trị liệu vết thương cũ ư?" Tào Nhiên  , chòm râu khẽ động.
Ông ngoái   cửa, thấy vầng mặt trời  lên cao. Ông cũng  ở  tầng  suốt hai canh giờ .
Thời gian trực ở tầng một trong tháng   hết, ông cần lên tầng hai tiếp nhận ca trực.
Tào Nhiên chỉ kịp lớn tiếng hô một câu: "Tô Cửu, y đường tầng  cũng do lão phu quản lý, song  đến tháng   mới trở . Trước mắt ngươi cứ mua chút nhân sâm dùng tạm, gắng sức tu luyện tâm pháp, chịu khó một phen."
Dứt lời, ông liền rời khỏi phòng, treo tấm biển "Bế Quan" lên cửa phòng đo linh của tầng một,  treo thêm biển "Vân Du" ở cửa y đường.
Khóe môi Tô Cửu khẽ giật giật.
Gương mặt nhỏ nhắn thoáng hiện vẻ u buồn, Tô Chi Chi thở dài :
"Đại tỷ, tỷ quên  ? Đại sảnh Bách Sư Đường tầng một của chúng , trừ sáng mùng một   trực ban, còn  hầu như đều bỏ trống."
Tô Cửu run rẩy đưa bàn tay đầy thương tích lên:
"Vậy  đây, các   mời ai đến chữa trị cho ?"
Tô Chi Chi đáp  chút chần chừ:
"Trừ sáng mùng một, những lúc khác đều là nhị ca tự  tra cứu y thư phàm nhân mua ,  kê đơn bốc thuốc cho tỷ."
Tô Cửu đưa tay ôm ngực, trong lòng thầm than khổ sở. Bảo  thể trạng nàng  yếu đến mức chỉ cần vận động là khí huyết  tiêu hao.
Nàng đưa ánh mắt u oán  sang Tô Tinh Thần, một thiếu niên còn  đến tuổi thành niên — quả đúng là một lang băm.
Tô Tinh Thần đỏ bừng cả mặt, khẽ hừ một tiếng   đầu  chỗ khác:
"Đó là y thư chính thống. Mỗi tháng  đều từng thỉnh giáo ý kiến của Tào phu trưởng."
Tô Cửu mở bình ngọc đựng Tăng Nguyên Đan do Tào Nhiên trao, đếm  mười hai viên, nàng liền đổ hết  miệng trong một . Chỉ khi thấy chỉ  khí huyết tăng lên 1159 điểm, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Thôi  , lão phu sắp sửa đóng cửa."
"Các ngươi hãy mau rời khỏi nơi ."
Không chỉ ba  Tô Cửu, mà cả đám tu sĩ cấp thấp đang chờ đợi trong Bách Sư Đường cũng  Tào Nhiên phất tay áo, một luồng khí kình đánh , trong chớp mắt   đẩy văng  khỏi cổng sân tứ hợp viện cách đó ba trượng.
Chiếc xe lừa chờ sẵn ngoài cổng nhẹ nhàng đón lấy xe lăn của Tô Cửu, đặt xuống  thỏa.
---