"Bách Hí Lâu, giữ lời? Rõ ràng hứa sẽ giao đấu trực diện cơ mà."
"..."
"Đao kiếm, vòng lửa, đá tảng, còn trò gì nữa ?"
Yên Ly vững mũi đao cắm đất, nhắm mắt, ngửa mặt đón gió: "Vô ích thôi, sư . Dù nhắm mắt, cũng sẽ đòn từ hướng nào."
"Ta - Yên Ly, cảm giác đến cực điểm, thiên phú hệ Mộc siêu việt."
"Chỉ cần nơi nào linh khí hệ Mộc, đều cảm nhận ."
Kịch Tầm Đồng: "!"
[!]
[Chẳng ngờ rơi đường cùng!]
[Sư Tầm Đồng chọn sai đối thủ ! Nuốt kiếm phun lửa cũng gì Yên Ly - nữ vương thoái tránh!]
"Trên còn linh khí hệ Mộc, phi kiếm cũng bằng gỗ."
Kịch Tầm Đồng hiểu vì Yên Ly vẫn cảm nhận Mộc khí, trong khi rõ ràng khi lên đài, loại bỏ hết thảy vật phẩm thuộc hệ Mộc.
"Huynh nhầm , sư . Trong ngũ tạng lục phủ của cũng mang ngũ hành. Gan và mật thuộc Mộc, là mang theo vật hệ Mộc để đấu với ?"
Kịch Tầm Đồng: "!"
Trong khoảnh khắc, ánh mắt trở nên kiên định. Hắn siết chặt lưỡi đao, bất ngờ thi triển tuyệt kỹ - cắt bỏ cả gan lẫn mật, vẫn quyết tâm tiếp tục chiến đấu!
"Khụ... Giờ còn gan mật nữa, hết cách khắc chế ."
Khóe miệng Kịch Tầm Đồng rỉ máu, dù trọng thương vẫn nở nụ bất khuất: "Thi đấu xong sẽ trị thương . Bây giờ, nhất định thắng."
Yên Ly sững , dung nhan kiều diễm thoáng hiện vẻ kính nể.
"Sư quả thật dũng cảm. ... nãy giờ chỉ trêu đùa đôi chút thôi mà."
"???"
"Ta dựa gan mật để đoán hướng tấn công."
"Phụt!" Sắc mặt Kịch Tầm Đồng tối sầm, tức giận đến hộc máu!
"Vậy dựa điều gì?"
"Ta ngốc, cho lúc ?"
Kịch Tầm Đồng hộc m.á.u nữa.
[!]
[... ]
[Phong cách thi đấu của Linh Tằm Các quả nhiên tương tự Tô Cửu ... ?]
"Chúng chuyển sang xem thành viên tiếp theo của Linh Tằm Các." Vũ Khuynh Thành thu ánh mắt cảm thông, tiếp lời: "À, ban tổ chức thông báo chuẩn y sư trác tuyệt. Họ thể chữa lành gan mật cho sư Tầm Đồng, nên chư vị cần lo lắng. Kết thúc trận đấu, sẽ cả."
[... ]
"Được , tiếp theo là mệnh danh là kẻ tấn công mạnh nhất Linh Tằm Các - Lôi Kiệt!"
Vũ Khuynh Thành hào hứng giới thiệu.
Lúc , Lôi Kiệt đang đối đầu với đội trưởng Ngôn Linh Tông - Mặc Ngọc.
Tu vi của nàng ngang tầm Lôi Kiệt, cả hai đều đạt cảnh giới bán bộ Kim Đan.
Tuy , Mặc Ngọc vẫn chẳng dám lơ là, giữ cách xa nhất thể với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-413.html.]
"Ta là Mặc Ngọc của Ngôn Linh Tông, xin thỉnh giáo."
Lôi Kiệt chắp tay đáp lễ: "Mời."
Cả hai đều là đội trưởng. Dù rào chắn bàn cờ, họ cũng sẽ nhận sự hỗ trợ từ đồng đội.
Một chọi một.
Danh dự của đội trưởng đặt cược trận !
"Lôi Kiệt, đắc tội ."
Dứt lời, Mặc Ngọc lập tức niệm pháp quyết.
Ngôn Linh Tông lấy ngôn ngữ đạo, tu luyện văn tự, tin rằng mỗi lời đều ẩn chứa sức mạnh vô hình.
Khởi nguồn từ lời thề và nguyền rủa của tu sĩ, pháp môn dần dà phát triển thành một nhánh pháp thuật độc đáo.
Vì , đòn tấn công mạnh nhất của Ngôn Linh Tông chính là ngôn linh chú.
"Đừng tin đôi mắt nữa. Từ giờ trở , Lôi Kiệt, tất cả những gì ngươi thấy đều là giả dối."
"Ta sẽ biến mất khỏi tầm mắt ngươi."
"Ngươi sẽ mất ý chí chiến đấu, mất ngũ quan..."
[... ]
[Lời nguyền của Ngôn Linh Tông thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng. ]
[Chỉ cần đủ linh thức, thể điều khiển đối phương chuyện theo ý . ]
[Lôi Kiệt sở trường là pháp mạnh mẽ, nhưng thần thức yếu kém đến thảm thương. ]
"Bỏ cuộc , Lôi Kiệt..."
"Nói , mau nhận thua ."
Mặc Ngọc kết ấn bằng cả hai tay, đôi môi đỏ thắm cất tiếng vang vọng như chuông ngân, âm điệu kéo dài, tựa hồ còn vương vấn bên tai suốt ba ngày liền!
Ánh mắt Lôi Kiệt thoáng chút mơ hồ, song chỉ chốc lát , "ồ" lên một tiếng đầy ngạc nhiên.
"Vậy đây chính là sức mạnh nguyền rủa của Ngôn Linh Tông ?"
Hắn đưa tay gãi đầu: "À, hình như chẳng mảy may tác dụng nào với cả."
Mặc Ngọc ngẩn .
Mặc Ngọc: "Đừng càn! Ngươi trúng chiêu , mau bỏ cuộc , Lôi Kiệt!"
Lôi Kiệt toe toét, bất ngờ vươn tay, tựa như kéo khóa từ đầu xuống chân, lột bỏ tấm "vỏ bọc Lôi Kiệt", để lộ một gương mặt xa lạ: Chính là Lôi Ngạo!
Ngay đó, lập tức áp sát Mặc Ngọc!
Một quyền tung thẳng về phía nàng!
"Xin , Lôi Kiệt! Lôi Kiệt bỏ cuộc thì liên quan gì đến : Lôi Ngạo?"
Cái gì? Đây là Lôi Ngạo, Lôi Kiệt?
Nàng niệm sai tên kẻ cần nguyền rủa ư?
Mặc Ngọc: "..."
[...]
Mặc Ngọc đánh bật , vội vàng cất tiếng hô lớn: "Lôi Ngạo, mau hai chữ "bỏ cuộc" !"
Đáp nàng chỉ là một cú đ.ấ.m nữa.