Lúc , Lục Kế Giảo và Thương Lại Lại mới bỗng nhiên vỡ lẽ —  đó khi đối đầu Chu Trấn Hà, Tô Cửu  dùng thiên phú thời gian mà vượt đến hai mươi năm , nay nàng  trở về, mang theo dung mạo tuổi đôi mươi, thanh xuân rực rỡ.
Tu vi của nàng vẫn là Kim Đan.
Nàng  trở về .
"Ta và Thẩm Uyên đều cho rằng, dục tốc bất đạt, vội vàng chẳng thành công. Chi bằng cứ từ từ tu luyện."
Tô Cửu chẳng hề vội vã.
"Lần  nếu gặp đại địch, cùng lắm thì  nâng cao tu vi thêm một  nữa."
Lục Kế Giảo và Thương Lại Lại đồng loạt gật gù tán thành.
"Như  cũng , rèn luyện tâm tính cũng là điều quan trọng  kém. Trải nghiệm nhân sinh, hà tất  vội vã lên đến đỉnh cao?"
  đến đây, gương mặt Lục Kế Giảo  hóa  kỳ lạ: "Chỉ  điều, hôm qua yêu tộc  gửi thư,  lão yêu vương của bọn họ  mất từ nửa năm , khiến yêu giới rơi  cảnh hỗn loạn  từng thấy."
"Nghe  Thẩm Uyên mang trong  huyết mạch thượng cổ hiếm ,  từng bộc phát thực lực yêu vương vượt  cả Đại Thừa kỳ. Bởi , các bộ tộc yêu đều đồng loạt gửi thư thỉnh cầu..."
Vừa , ông  dè dặt liếc mắt  Tô Cửu.
"Bọn họ mong rằng Thẩm Uyên  thể sớm trở về yêu tộc, tiếp nhận  phận yêu vương."
"Dẫn dắt yêu tộc vượt qua thời kỳ loạn lạc, khôi phục  thời kỳ huy hoàng rực rỡ như thuở ban sơ."
Bàn tay đang rót  của Thẩm Uyên khẽ khựng .
Tô Cửu cũng khựng tay , chiếc bánh hoa mai  tay nàng cũng  kịp đưa  miệng.
Bên ngoài, đoàn  đặc nhiệm đang ghé tai  lén cũng  ,  giấu nổi vẻ kinh ngạc tột độ.
"Ấy chết, Thẩm Uyên chẳng lẽ sẽ  rời  ?" Tô Chi Chi luyến tiếc cất lời hỏi.
Song, Tô Tinh Thần  nhanh nhẹn ấn đầu    xuống.
"Yêu tộc đang lâm  cảnh loạn lạc, cần một thủ lĩnh để dẫn dắt." Thường Bách Thảo trầm giọng .
Yên Ly gãi đầu,   ghé sát tai  cánh cửa, cố gắng  ngóng thêm.
Giọng Thương Lại Lại vang lên trong gian phòng đang lặng như tờ: "Tiểu Cửu, Thẩm Uyên,  đến đây cũng là vì chuyện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-464.html.]
"Hồ Trưởng lão của yêu tộc – vị đại diện  đàm phán việc đưa  thể giả  yêu giới – cũng  với  rằng, yêu tộc  khép kín cửa giới suốt trăm năm qua. Gần đây  liên tục xảy  xung đột với tu sĩ nhân tộc, những cuộc tranh chấp nhỏ cũng chẳng hề ít ỏi. Nhiều yêu nhân bản địa   tiếp nhận  thể giả của nhân tu,  càng   tham gia  kế hoạch kho  thể giả tự nguyện ."
"Ông  hy vọng rằng Thẩm Uyên, với  phận yêu vương mang huyết mạch thượng cổ cao quý, sẽ  thể  gương, trở về yêu tộc để trực tiếp thúc đẩy việc xây dựng kho  thể giả tại yêu giới."
"Đồng thời xử lý cùng lúc hai việc lớn, một là việc xây dựng kho  thể giả của yêu tộc, hai là việc tái lập mối quan hệ hòa hảo giữa yêu tộc và tu sĩ nhân tộc..." Thương Lại Lại thở dài. "Thời điểm , yêu tộc thực sự đang  cần một  tiên phong để dẫn dắt."
"Đây là thư của Hồ trưởng lão gửi đến."
Thương Lại Lại đưa cho Tô Cửu một phong thư, vốn    chép thành hai bản,  trao bản còn  cho Thẩm Uyên.
Tô Cửu im lặng,  lâu  đó, nàng mới cất lời, từ tốn thốt  lời đầu tiên.
"Thẩm Uyên,   đến lượt  tự  suy xét và đưa  lựa chọn ."
Lần đầu tiên, Thẩm Uyên từ phía  Tô Cửu bước , trực diện đối mặt với nàng.
Kể từ khi huyết mạch thượng cổ thức tỉnh,  hình  càng thêm vạm vỡ, rắn rỏi hơn xưa.
Song, Tô Cửu vẫn  thẳng tắp, chẳng mảy may cần ngước  .
"Nếu   , sẽ chẳng ai  thể cưỡng cầu  ."
Trong phòng,  gian tĩnh lặng như tờ, chỉ còn vài tiếng thở đều đặn vọng lên giữa cõi tịch mịch.
Thương Lại Lại toan mở miệng, nhưng   thôi,  Lục Kế Giảo kéo lùi về  một bước.
"Làm gì đó, đừng kéo ! Ta hết hứng thú với ngươi , Lão Lục."
"Cho bọn họ chút thời gian suy tư, ngươi  đây chỉ thêm vướng víu."
"Ôi chao, chuyện  quả là món hời lớn. Tiểu Thẩm Uyên mà ,   chỉ vài năm  giải quyết xong  rắc rối của Yêu tộc."
"Rồi   về ?"
"Làm vương của Yêu tộc há  chuyện đùa? Vài năm thôi, tưởng là trò đùa con trẻ ?"
Hai  thì thầm đấu khẩu qua , nhưng  nhanh   cắt ngang.
"Ta... nguyện ý ."
---