[Hàng mới về: Kéo ngọc nhị giai dành riêng cho Linh Tằm Các]
[Hàng mới về: Dụng cụ rút tơ tam giai dành riêng cho Linh Tằm Các]
[Chúc mừng công tử nhà chúng , Kim Xán,  thăng chức thủ tịch tầng ba mươi lăm. Nhân dịp , giảm giá 20%  bộ các sản phẩm cho các tu sĩ của Linh Tằm Các. ]
Không sai, chính là nơi .
"Rầm!"
Từ ngoài cửa, Tô Cửu chắp tay  lưng,  định bước  Kim Ngọc Đường — một lầu ba tầng lộng lẫy, mặt tiền rộng lớn, sáng rực ánh vàng — thì thấy một lão nhân vận áo vải thô  gã tiểu nhị trong bộ y phục rực rỡ của cửa hàng đẩy mạnh  khỏi ngưỡng cửa. Theo  là tiểu cô nương gầy gò xanh xao.
"Không  tiền thì  cái gì? Cút !" Tên tiểu nhị quát tháo vang trời.
Lão nhân ôm chặt cháu gái, cả hai cùng lăn xuống bậc thềm  cửa.
"Chuyện gì ? Sao các ngươi  đánh ?" Yên Ly nhanh nhẹn đỡ lấy hai ông cháu  ngã xuống ngay  chân , giọng  tràn đầy phẫn nộ. Nàng ngẩng đầu, ánh mắt bén nhọn: "Phàm là  đến trấn để mua sắm, cớ    cho   ? Các ngươi quá đáng đến thế là cùng!"
Chu Bạch Ngọc,   đeo tám dải ngọc bội sáng rực, lập tức hành lễ, đưa cho lão nhân một viên đan dược trị thương.
Lão nhân vẫn ôm chặt cháu gái đang run rẩy, run run cất lời cảm tạ.
Tô Chi Chi bĩu môi, bước đến  chắn  mặt tiểu  yếu ớt hơn , đối mặt với gã tiểu nhị đang hung hăng trong cửa hàng.
"Ồ, ngài là thủ tịch tầng nào của Linh Tằm Các? Hay đang giữ vị trí tinh ?" Gã tiểu nhị trong bộ cẩm y hoa lệ  thoáng thấy ấn ký nơi mi tâm của Yên Ly và Chu Bạch Ngọc liền đổi ngay thái độ, mặt mày hớn hở, nịnh nọt trắng trợn.
"Quý khách giáng lâm cửa hàng chúng , thật là vinh hạnh khôn xiết cho nơi đây."
"Hai vị hẳn là bậc thiên tư trác việt, mời hai vị  trong, mời ! À, đại thiếu gia của Kim Ngọc Đường chúng , Kim Xán, năm nay   phong  thủ tịch tầng ba mươi lăm của Linh Tằm Các, chẳng  hai vị  từng  danh bao giờ ?"
Gã   hì hì  liếc mắt khinh thường lão nhân cùng tiểu cô nương ăn vận đơn sơ, và cả Tô Chi Chi với Tô Tinh Thần — hai  đều là hạng tu sĩ cấp thấp.
"Hai vị là thiên chi kiêu tử, hà tất  để tâm đến đám tiện dân ?"
Hắn ngửa mặt, chắp tay một cách ngạo mạn,    dẫn Yên Ly và Chu Bạch Ngọc  xem những món linh bảo sáng chói đang  trưng bày  giá.
"Mỗi món linh khí ở Kim Ngọc Đường chúng  đều do vị đại sư Kim gia thuộc Linh Giang Tông đích  chế tạo."
"Những linh khí ở đây, từ nhị giai đến tam giai, đều hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, há  thể để phàm nhân  hạng tu sĩ cấp thấp tùy tiện ngắm ?"
"Nếu để bọn họ chạm , chẳng khác nào linh dâu thánh phẩm trong Linh Tằm Các của các ngài  ô uế bởi linh thảo phàm tục. Khi , phẩm chất suy giảm, linh khí tiêu tán."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/copy-than-thuat-ta-o-tu-chan-gioi-lam-dai-lao/chuong-96.html.]
"Hừ,   linh diệp  ô nhiễm đến thế, đến cả linh tằm của các ngài cũng chẳng thèm nhấm nháp."
Sắc mặt Yên Ly chợt tái nhợt. Đó chính là lời nàng từng  với Tô Cửu mấy ngày . Không ngờ hôm nay   mang   cái cớ để Kim Ngọc Đường chèn ép hạng tu sĩ cấp thấp,  cho họ  cửa hàng.
"Khụ!" Gã tiểu nhị ngạo mạn khạc một bãi đàm xuống nền, sát bên cạnh hai ông cháu, tay cầm một cây trâm ngọc nhị giai, giọng đầy khinh bỉ: "Linh bảo nhị giai, thứ  bọn ngươi cũng dám  gần ?"
"Linh khí mà  tổn hại, chúng  còn bán cho các vị linh tu tài ba thế nào ?"
Lão nhân kéo cháu gái nép chặt  vạt áo, mặt đỏ tía tai: "Chúng  chỉ  thôi,  hề chạm  mà..."
Tô Chi Chi nghiến răng, ánh mắt bừng bừng lửa giận.
Tô Tinh Thần  khi kiểm tra thấy tiểu cô nương   thương thì mới  thẳng , lạnh lùng hỏi: "Các ngươi mở cửa  ăn,    rõ quy củ từ đầu? Giờ  đánh , còn lớn tiếng như thể kẻ đắc lý?"
Tên tiểu nhị chỉ nhếch môi  khẩy,  đáp lời,   chỉ  một tờ hoàng chỉ dán ngay bên cửa.
— "Không tiền, miễn !"
— "Làm hỏng linh khí bên trong, bồi thường gấp mười !"
"Ta đuổi họ  là vì   cho họ mà thôi." Hắn hất cằm, giọng điệu đầy khinh miệt: "Không thì bọn họ lấy gì mà đền?"
Tô Cửu từ nãy vẫn khoanh tay  lặng ở cửa, lúc  mới bật  nhạt.
"Đây là quy củ của Kim gia các ngươi ? Thiếu của các ngươi một phần, liền  trả gấp mười?" Tô Cửu ngẩng đầu, khuôn mặt khuất trong bóng tối  hiên nhà. Đôi mắt sắc lạnh của nàng lóe lên  ánh sáng lờ mờ lọt qua tán cây.
Chủ tiệm khựng  , ánh mắt thoáng hiện vẻ khinh thường khi  thấy linh văn hạng 99  trán nàng, nhưng thái độ vẫn  phần dè dặt hơn: "Không sai."
"Nếu ngươi  cửa hàng  hỏng đồ, đừng  là kẻ  trong trăm   đầu Linh Tằm Các, dù  thuộc mười vị  đầu, hôm nay cũng đừng hòng rời khỏi đây!"
"Phải bồi thường gấp mười ! Không trả nổi, thì lấy  mà đền!"
"Làm trâu  ngựa cho Kim Ngọc Đường, đến khi tàn phế, bệnh tật,   nổi nữa, chúng  sẽ phế bỏ tay chân, ném  lò luyện khí, cho đến khi trả đủ nợ mới thôi!"
Tô Cửu khẽ nhếch môi,  nhạt: "Ồ, quả là... khoái trá ."
"Cái gì?" Tiểu nhị sững sờ.
Hắn ngỡ vị nữ tu luyện nguyên kỳ  trông  vẻ yếu ớt sẽ  khiếp sợ, nào ngờ nàng chẳng hề nao núng.