Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cửa Hàng Tạp Hóa Ở Thập Niên 80 - 12.1

Cập nhật lúc: 2025-06-17 16:22:46
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

 

Trình Văn Niên lại tiến lên một bước, cúi đầu nói: “Nhượng Nhượng, nghe lời anh đi, anh sẽ không hại em đâu. Em muốn ở bên ai cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là cậu ta, được không?”

 

Khương Nhượng đẩy mạnh Trình Văn Niên ra: “Không được! Vậy tôi cũng nói với anh, anh muốn cưới ai cũng được, chỉ không được cưới Khương Vị Lai, anh chịu không? Anh còn không chấp nhận, lấy gì ra yêu cầu tôi?”

 

Tâm trạng đang tốt của Khương Nhượng lại bị phá hỏng.

 

Cô đến miếu Thành Hoàng, tìm Phan Lệ giao hàng. Lần này toàn bộ là hàng hè, đều là mẫu theo mùa dễ bán, Khương Nhượng chỉ cộng thêm ba đến năm tệ mỗi món.

 

Phan Lệ rất hài lòng với con mắt chọn hàng của cô, dứt khoát thanh toán luôn một ngàn tệ. Phan Lệ ước tính lô hàng lần này khoảng nửa tháng là bán hết, hẹn nửa tháng sau Khương Nhượng lại mang hàng đến.

 

Khương Nhượng tính toán, số tiền lời từ đợt quần áo lần này vào khoảng hơn hai mươi phần trăm. Dù sao thì đồ từ tương lai mang về cũng đắt, vậy mà bán lại vẫn có lời là rất tốt rồi.

 

Chuyến đi lần này lời được một ngàn, trong tay cô vẫn còn chỗ phụ kiện tóc trị giá hơn một trăm tệ. Nếu bán hết, tiền phẫu thuật cho bố cô cũng đã gom được một phần ba.

 

Khương Nhượng gọi điện cho Khương Vệ Dân trước. Trong làng chỉ có nhà bí thư thôn là có điện thoại, cô gọi đến đó, người bắt máy là Diệp Tuấn.

 

Diệp Tuấn nói: “Anh đi gọi anh ấy cho em, mười phút nữa gọi lại nhé.”

 

Mười phút sau, Khương Nhượng gọi lại, lần này là Khương Vệ Dân nghe máy. Cô nói với anh là đã gom đủ được một phần ba tiền mổ, vài ngày nữa cô sẽ về, rồi có thể chuyển Khương Hữu Vi đến bệnh viện lớn ở Lạc Thành nhập viện kiểm tra trước, chắc sẽ kịp gom đủ tiền trước khi phẫu thuật.

 

Lúc này Khương Vệ Dân mới thật sự tin cái cửa hàng tạp hóa đó có thể kiếm ra tiền. Không trách được cụ cố ngày xưa có thể nhờ cửa hàng tạp hóa mà tích được cả gia tài bạc vạn.

 

Gọi điện xong, Khương Nhượng đi ra trước cổng trường bày sạp, đem mấy món phụ kiện tóc, kẹp tóc, băng đô ra bày bán.

 

Thật ra mấy món đồ nhỏ như thế này rất dễ kiếm lời, con gái suốt cả quãng đời lớn lên đều sẽ mua và sử dụng.

 

Các mẫu mà Khương Nhượng mang về lại rất đẹp, mấy lỗi nhỏ đó hoàn toàn có thể bỏ qua, chẳng lo không bán được.

 

Nếu gặp mấy bé gái nhỏ, Khương Nhượng còn giúp các bé tết tóc thành những kiểu b.í.m thật xinh. Vì quá đẹp nên mấy bé con thường sẽ năn nỉ mẹ mua thêm vài món nữa. Chỉ trong buổi trưa đã bán được một nửa.

 

Buổi chiều, có một người mẹ của bé gái quay lại tìm cô. Khương Nhượng còn nhớ – cô ấy nói con gái tối nay có tiết mục biểu diễn văn nghệ, Khương Nhượng đã giúp bé tết một kiểu tóc thật đẹp. Người mẹ cũng rất hào phóng, mua luôn mười mấy đồng tiền kẹp tóc và băng đô.

 

Sau khi tết tóc xong cho bé gái, cô giáo của lớp bé cũng khen đẹp, thế là quyết định để tất cả các bạn nhỏ tham gia tiết mục đều tết kiểu tóc giống nhau để biểu diễn.

 

Hỏi ra mới biết, bé gái tên là Thẩm Đường, vậy mà là con gái của Thẩm Hoài Nam. Khương Nhượng mỉm cười nói: “Vậy thì không vấn đề gì, chương trình bắt đầu lúc mấy giờ? Em sẽ đến sớm hai tiếng.”

 

Tổng cộng có tám bé gái, mỗi bé tết tóc mất mười phút là xong, đến sớm hai tiếng là quá đủ. Cô còn hẹn luôn là các món phụ kiện cần dùng hôm đó sẽ được họ mua hết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cua-hang-tap-hoa-o-thap-nien-80/12-1.html.]

Khương Nhượng hỏi địa điểm thi tối ở đâu, Nhiêu Huệ đáp: “Ở hội trường lớn của trường học, sáu rưỡi bắt đầu. Bốn rưỡi chị bảo Tiểu Cố lái xe đến đón em.”

 

Tiểu Cố? Ai là Tiểu Cố? Chồng của của Nhiêu Huệ là Thẩm Hoài Nam, mà Thẩm Hoài Nam lại là bạn của Cố Thanh Thành. Không lẽ cô ấy định bảo Cố Thanh Thành đến đón cô?

 

Cố Thanh Thành chẳng lẽ không phải đi làm à? Ờ, hôm trước đi nhờ xe về, cô cũng có nghe Thẩm Hoài Nam nói là Cố Thanh Thành lần này về là để thăm nhà, thăm ông ngoại.

 

Bốn rưỡi, Cố Thanh Thành đến. Khương Nhượng thu dọn quầy hàng sớm. Anh giúp cô đem tất cả đồ chất lên ghế sau, cô đành phải ngồi ghế phụ.

 

Cố Thanh Thành nói: “Hôm nay tôi còn đến chỗ chị Phan, chị ấy khen em chọn hàng rất tốt, nhập đúng mẫu dễ bán. Có điều em cứ chạy tới lui giữa Dương Thành như vậy, sao không nhập một lần thật nhiều cho đỡ cực.”

 

Khương Nhượng thầm nghĩ, cô cũng muốn thế chứ, nhưng hạn chế của cửa hàng tạp hóa quá nhiều. Cô chỉ có thể mang hàng từ đây qua bán xong rồi lại đổi hàng về, không thể mang tiền qua lại trực tiếp, phí thủ tục tận bảy phần, cô đâu chịu nổi.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Khương Nhượng hỏi anh: “À đúng rồi, anh với Trình Văn Niên có mâu thuẫn gì à?”

 

Cố Thanh Thành đang lái xe, nhưng vẫn nghiêng đầu liếc nhìn Khương Nhượng, anh khó khăn lắm mới tìm lại được tiểu tiên nữ trong giấc mơ của mình, vậy mà trước kia lại bị Trình Văn Niên bắt nạt suốt mấy năm. May mà tiểu tiên nữ đã nhìn thấu con người Trình Văn Niên, dứt khoát rời bỏ anh ta.

 

Anh nghiến răng nói: “Đúng vậy, mâu thuẫn không nhỏ đâu.”

 

Rồi ngay sau đó anh phản ứng lại, theo bản năng hỏi: “Trình Văn Niên nói xấu tôi với em à?”

 

Khương Nhượng đỏ mặt, Trình Văn Niên đúng là loại người nhỏ mọn, thứ mình không cần cũng không cho người khác có. Cô đoán có lẽ Trình Văn Niên nghĩ Cố Thanh Thành cố tình lấy lòng mình chỉ để chọc tức anh ta.

 

Mấy trò so bì tranh đấu giữa đàn ông, sống hai đời rồi cô vẫn không hiểu nổi.

 

“Không có gì đâu, tôi chỉ tiện miệng hỏi vậy thôi.”

 

Buổi văn nghệ của Trường Tiểu học Công nhân Đường sắt tổ chức khá long trọng. Thẩm Đường học lớp bốn, lớp của bé có tám bạn nhỏ tham gia tiết mục múa “Mùa gặt”.

 

Khương Nhượng tết tóc cho các bé thành kiểu b.í.m giống bông lúa, kết hợp với phụ kiện tóc, tám “tiên nữ nhỏ” hạ phàm giữa cánh đồng lúa đã xuất hiện, rất hợp với chủ đề tiết mục.

 

Không ai ở hiện trường là không khen Khương Nhượng khéo tay. Cố Thanh Thành cũng có mặt ở hậu trường, Khương Nhượng hỏi anh: “Sao anh không ra phía trước xem biểu diễn?”

 

Cố Thanh Thành nói: “Lúc tổng duyệt tôi đã xem mấy lần rồi. Em tối nay ở nhà khách hay về Cổ Hà?”

 

Khương Nhượng ngày mai còn phải đến nhà máy trà, bèn đáp: “Tôi ở nhà khách, còn ở lại Lạc Thành thêm một hai ngày.”

 

Cố Thanh Thành liền nói tiếp: “Vậy thì trùng hợp rồi, vài hôm nữa tôi cũng phải về Cổ Hà. Em đi cùng xe tôi cho tiện, khỏi phải chen lấn xe khách.”

 

Khương Nhượng không lên tiếng, một lúc sau mới nói: “Cứ làm phiền anh mãi cũng ngại lắm, tôi tự đi xe khách về là được rồi.”

 

Cố Thanh Thành hỏi: “Không lẽ em thật sự tin lời Trình Văn Niên, nghĩ rằng tôi là người xấu à?”

Loading...