Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cửa Hàng Tạp Hóa Ở Thập Niên 80 - 23.1

Cập nhật lúc: 2025-06-18 03:30:21
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 23

 

Mạnh Thiên Đông đã làm ở tiệm tạp hóa của Khương Nhượng được nửa tháng. Bình thường sau khi ăn sáng xong, cô sẽ qua nhà Khương Nhượng, rồi hai người cùng đi đến cửa hàng. Nghe chồng cô Lương Phù nói, tối qua Tiểu Cố đã về rồi, sáng nay cổng sân nhỏ nhà họ Cố vẫn chưa mở.

 

Mạnh Thiên Đông mím môi cười, tự mình đến tiệm tạp hóa. Trước cửa tiệm đã có mấy chị dâu đứng chờ, định mua đồ.

 

Có người hỏi: “Hôm nay Tiểu Khương không đến à? Có phải đi lấy hàng không? Tôi còn định nhờ cô ấy mua giúp ít đồ nữa cơ.”

 

Mạnh Thiên Đông mở cửa tiệm tạp hóa, lấy sổ đăng ký ra: “Tối qua chồng cô ấy Tiểu Cố về rồi.”

 

Khương Nhượng mỗi tháng đều theo xe của căn cứ ra ngoài, những món hàng mà vợ lính trong căn cứ không mua được ở đây, đều đến đăng ký trước, nhờ cô mang về. Trong khu nhà gia đình, cô có quan hệ rất tốt, tiệm tạp hóa cũng dần trở thành nơi các chị dâu thích lui tới, và dần dần biến thành trung tâm tám chuyện trong khu.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Các chị dâu trong khu đều là người từng trải. Mẫn Tú Tú nhớ lại hồi mới cưới, chồng mình cũng là một khúc gỗ chẳng biết lãng mạn là gì, cũng quấn lấy không dứt. Vài chị dâu bật cười đầy đồng cảm.

 

“Ấy, thanh niên các em đúng là tràn đầy sức sống, tôi đoán Tiểu Khương buổi sáng chắc không đến nổi đâu. Tôi đăng ký trước, tôi muốn mua một chiếc áo khoác dạ màu lạc đà, để dành Tết mặc.”

 

Kha Hội thì không nỡ bỏ tiền mua áo khoác dạ. Chồng cô ta lão Ngụy từ sau khi bị giáng chức thì chẳng buồn ngó ngàng đến cô ta nữa. Nếu năm nay không mang thai được, về quê ăn Tết lại bị mẹ chồng cằn nhằn cho xem.

 

Kha Hội nói: “Cả căn cứ này, chưa thấy ai mặt dày như cô ta, giờ này rồi mà còn nằm trên giường quấn lấy chồng, không biết ngượng à, lại còn mở tiệm tạp hóa nữa cơ đấy.”

 

Cô ta nhìn mấy cục xà phòng sữa dê đặt trên quầy, mùi thơm ngọt ngào hấp dẫn vô cùng. Trên người Mạnh Thiên Đông và Mẫn Tú Tú đều phảng phất hương sữa thơm nhẹ, thơm dễ chịu cực kỳ. Trong lòng cô ta cực kỳ thèm mấy cục xà phòng đó.

 

“Cái xà phòng này bao nhiêu tiền vậy?”

 

Trong lòng Mạnh Thiên Đông thấy không vui. Ai mới cưới mà chẳng như vậy, cô không tin chồng nhà Kha Hội đi công tác về mà không quấn lấy vợ, trừ phi là ra ngoài có người khác, hoặc thân thể có vấn đề.

 

“Đây là xà phòng sữa dê, làm thủ công, ba đồng một cục.”

 

Kha Hội giật nảy mình, thịt heo còn chưa đến một đồng rưỡi một cân, một cục xà phòng sữa dê nhỏ xíu này lại đắt bằng hai cân thịt heo. Cô ta liền ra ngoài chế giễu khắp nơi, nói Khương Nhượng phát cuồng vì tiền, một cục xà phòng rẻ rách mà dám bán ba đồng. Nào ngờ chỉ trong nửa ngày, mẻ xà phòng sữa dê đầu tiên đã bị tranh nhau mua sạch, còn có không ít chị dâu chưa kịp mua đã đăng ký đặt trước cho mẻ sau.

 

Khi Khương Nhượng tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao. Tên khốn kia vẫn còn nhắm mắt, ôm cô chặt trong lòng. Tối hôm qua bị anh dày vò đến mức chẳng biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào.

 

Khương Nhượng đẩy anh: “Dậy mau, xem mấy giờ rồi. Em còn phải ra tiệm tạp hóa nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cua-hang-tap-hoa-o-thap-nien-80/23-1.html.]

Cố Thanh Thành đưa tay với lấy chiếc đồng hồ trên táp đầu giường, liếc một cái rồi lại vứt xuống, cả tháng không được chạm vào vợ, anh đã không thể kiềm chế, đến tận nửa đêm vợ mới ngủ được, anh còn đang xót ruột đây: “Mới chín giờ thôi, ngủ thêm lát nữa đi.”

 

Đã chín giờ rồi, Khương Nhượng vốn quen dậy sớm theo giờ giấc đều đặn, mà hôm nay lại ngủ nướng chỉ vì Cố Thanh Thành về, thế nào cũng bị mấy chị dâu lớn tuổi chọc ghẹo cho xem.

 

Thôi bỏ đi, Mạnh Thiên Đông nói rằng các cô vợ trẻ mới về nhà chồng đều còn e thẹn, đợi qua một hai năm nữa, mặt dày mày dạn cũng quen.

 

Cô ngồi dậy mặc quần áo, Cố Thanh Thành cũng dậy theo: “Đúng rồi, tối qua em định nói gì ấy nhỉ?”

 

Tối qua vợ mệt đến mức anh không nỡ hỏi.

 

Khương Nhượng trừng mắt liếc anh một cái, rõ ràng đã nói là chuyện nghiêm túc, vậy mà anh lại chẳng nghe lọt tai, cứ nhất quyết đòi “giày vò” trước, kết quả là cô còn chưa kịp nói gì đã ngủ mất rồi.

 

Với Tiền Vạn Lý và mấy người khác, Khương Nhượng không hoàn toàn nói thật, chỉ kể về chuyện ở thời Dân Quốc. Còn chuyện cô trọng sinh và có thể đi tới tương lai, thì cô đã nói hết cho Cố Thanh Thành nghe.

 

“Em cũng biết chuyện này rất khó tin. Tiệm tạp hóa nói nó có thể dự đoán trước những chuyện sắp xảy ra, mà độ chính xác lại khá cao.”

 

Nói xong, cô nhìn anh: “Anh tin không?”

 

Cố Thanh Thành xoa xoa mặt, nhớ đến những mảnh ký ức rời rạc trong giấc mơ đêm qua, những mảnh ký ức không thuộc về thời Dân Quốc, mà như là bản tóm tắt cả một kiếp người trước của anh.

 

Anh nói: “Nhượng Nhượng, tối qua anh lại mơ một giấc mơ.”

 

Khương Nhượng thấy lạ. Cô còn chưa quay lại Dân Quốc lần nữa, sao anh lại mơ? Lẽ ra không thể như vậy mới đúng.

 

Trong mắt Cố Thanh Thành hiện lên sự vui mừng xen lẫn bi thương sau một kiếp nạn. Anh nói: “Nhượng Nhượng, nếu em không nói cho anh biết chuyện em trọng sinh, thì chắc chắn anh sẽ nghĩ giấc mơ đêm qua là điều gì đó hết sức hoang đường.”

 

Cố Thanh Thành nói: “Trong giấc mơ đó, anh cũng đã sống trọn một kiếp ngắn ngủi nhưng bất hạnh. Năm tám tuổi, anh bị Cố Thành Nghiệp đánh rất thê thảm, rồi phải đi ăn xin một mình đến Lạc Thành, sau đó ngã vào cửa hàng tạp hóa nhà em và xuyên không đến thời Dân Quốc. Sau khi trở về, anh cứ mơ đi mơ lại cùng một giấc mơ. Trong mơ, anh là một tên sơn tặc, gặp một tiểu tiên nữ trong tiệm tạp hóa. Anh nói muốn cướp cô ấy về làm áp trại phu nhân, cô ấy sợ quá quay người bỏ chạy.”

 

Ánh mắt Khương Nhượng hơi lóe lên, đó là lần đầu tiên kiếp trước cô bước vào tiệm tạp hóa sau khi sửa sang xong, cũng chính là lúc cô gặp Cố Thanh Thành của kiếp trước. Chỉ là sau đó, cô chưa từng quay lại lần nào.

 

Người đàn ông xưa nay chẳng nghiêm túc bao giờ, giờ đây lại như một đứa trẻ tủi thân, tiếp tục nói: “Anh mơ thấy sau khi trở về, anh cứ lặp đi lặp lại cùng một giấc mơ. Trong mơ anh luôn đi tìm tiểu tiên nữ của anh. Bước ngoặt xảy ra chính là từ bản thiết kế bị rò rỉ kia, anh bị giam giữ hai mươi năm. Đến ngày được thả ra, anh quay về Lạc Thành tìm lại cửa hàng tạp hóa, và cũng chính hôm đó, anh thấy được tiểu tiên nữ mà mình tìm kiếm bấy lâu nay.”

 

“Hôm ấy, anh đi ngang qua hiện trường một đám cưới thế kỷ, màn hình lớn đang phát trực tiếp lễ cưới. Tiểu tiên nữ của anh xuất hiện trong ống kính, tay cầm dao. Trong lòng anh vừa kinh hoàng vừa vui mừng, lại vừa đau lòng. Anh muốn nói với cô ấy, người đàn ông đó không tốt thì đừng cần nữa, quãng đường sau này, để anh đi cùng cô ấy.”

 

“Nhưng tiểu tiên nữ của anh lại như một con bướm gãy cánh, rơi từ trên cao xuống. Những lời anh muốn nói với cô ấy, cô ấy vĩnh viễn cũng không thể nghe thấy nữa rồi.”

Loading...