Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cửa Hàng Tạp Hóa Ở Thập Niên 80 - 25.3

Cập nhật lúc: 2025-06-18 03:36:55
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Lục Mai đã mang thai hơn sáu tháng, cuộc sống trong nhà ngày càng khấm khá, cha mẹ chồng và chồng đều đối xử rất tốt với cô. Vào mùa đông, các đồng chí trong đội xe của căn cứ còn mang về cho họ một máy nước nóng năng lượng mặt trời, lại giúp sửa sang, xây luôn phòng tắm, thứ này đúng là tốt thật, chỉ cần có nắng là có thể tắm nước nóng. Mà thứ này lại đắt đỏ, sản lượng còn ít, nghe nói có tiền cũng chưa chắc mua được, là Tiểu Cố đặc biệt nhờ người mang về cho. Cả làng đều ghen tị đỏ cả mắt.

 

Vương Lục Mai có ấn tượng rất tốt với người em rể này, liền đẩy chồng một cái: “Anh mau đi xem thử đi, đừng để cậu ấy uống quá chén.”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Thế nhưng Cố Thanh Thành vẫn bị chuốc say. Sau bữa trưa, anh ngủ luôn ở phòng phía tây, ngủ một mạch đến bảy tám giờ tối vẫn chưa dậy. Vương Lục Mai nổi giận, đ.ấ.m cho chồng một trận: “Kêu anh trông mà trông kiểu gì vậy, mấy người đúng là bắt nạt người hiền lành, chuốc cho em rể em thành ra như thế này.”

 

Bạch Huệ Lan cũng xót con rể, trách con trai: “Sao lại uống say đến mức này? Con là anh vợ mà cũng không biết lo một chút.”

 

Khương Vệ Dân: … Ai mà chẳng thế chứ, làm rể mà không ai để ý tới, không ai mời rượu, thì mới là người ta coi thường ấy.

 

Bữa tối cũng không ai gọi Cố Thanh Thành dậy. Tạ Sơ ngủ cùng ông bà ngoại. Khương Nhượng cởi áo khoác, chui vào chăn. Cố Thanh Thành ngủ rất yên, không hề quậy phá chút nào. Khương Nhượng lặng lẽ ngắm hàng chân mày và đôi mắt đẹp của anh, sao lại có người đẹp trai đến thế chứ. Cô len lén hôn một cái, tắt đèn rồi ôm lấy eo anh, dần dần chìm vào giấc ngủ.

 

Nửa đêm, người đàn ông tỉnh dậy, trong bóng tối đưa tay mò mẫm, làm Khương Nhượng cũng tỉnh theo.

 

“Anh tỉnh rượu rồi à?”

 

“Ừm.” Cố Thanh Thành đáp một tiếng: “Đói rồi.”

 

Khương Nhượng nói: “Trên bếp còn hầm nồi canh gà, em đi nấu cho anh một bát mì nhé.”

 

Cố Thanh Thành cười khẽ. Lúc này mà nhóm bếp nấu ăn thì chắc chắn sẽ làm cả nhà thức giấc. Mà anh muốn ăn… đâu phải là mì gà.

 

Anh nói: “Phiền lắm, vẫn là ăn em đi.” Trong phòng phía tây, tiếng thở dốc bị đè nén rất lâu sau mới dừng lại.

 

Sáng hôm sau, Khương Nhượng dậy rất sớm, nhưng Cố Thanh Thành liền đè cô nằm xuống: “Hôm qua quậy đủ rồi, để anh dậy. Em cứ ngủ thêm đi. Nhà bố mẹ ruột mình mà, có gì mà ngại.”

 

Khương Nhượng: … Ai mà mặt dày như anh chứ.

 

Cô vẫn dậy, giúp Bạch Huệ Lan chuẩn bị bữa sáng. Tối qua đã hầm sẵn một con gà mái già, sáng nay sẽ ăn mì gà. Bữa sáng còn chưa nấu xong, nhà bên đã bắt đầu ồn ào, là Khương Vị Lai về rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cua-hang-tap-hoa-o-thap-nien-80/25-3.html.]

 

Khương Vị Lai sống ở nhà họ Trình không hề tốt. Cao Gia Trân không chỉ ép cô ta quay lại làm việc ở xưởng trà, tan ca còn phải làm việc nhà. Nếu không làm, thì bị đem ra so sánh với Khương Nhượng, lại còn mắng là sao chổi, làm hại con trai bà ta không thể về nhà đoàn tụ dịp Tết.

 

Những điều đó Khương Vị Lai đều nhẫn nhịn được, nhưng không ngờ Cao Gia Trân lại nói: nếu Trình Văn Niên không đổi vợ thì tốt rồi, giờ ở căn cứ người được trọng dụng chính là con trai bà ta.

 

Trước kia, Khương Vị Lai là người được yêu thương, được nâng niu. Giờ thì Tết mà Trình Văn Niên cũng chẳng buồn về nhà, mẹ thì bị bắt, hoàn toàn không có tin tức, còn cha thì nhanh chóng muốn lấy vợ mới, lại còn định cưới một cô gái cùng tuổi với cô ta.

 

Khương Vị Lai nổi giận, đứng giữa sân nhà lớn họ Khương mà mắng to: “Các người còn biết xấu hổ không hả? Tìm mẹ kế cho tôi, có hỏi qua ý tôi chưa?”

 

Trước đây, Trần Ngải Hương còn khá quý đứa cháu gái này, nhưng bây giờ Bạch Ngọc Trúc đã không còn là con dâu bà nữa, lại còn khiến con trai bà mất cả tiền đồ. Vậy mà giữa ngày Tết lại gây chuyện trước khi tổ chức hỉ sự, Trần Ngải Hương liền sầm mặt xuống. Con trai bà giờ sắp tái hôn, bà còn sợ không có cháu nội hay sao?

 

Trần Ngải Hương nói: “Chính cô còn chẳng biết có phải dòng giống nhà họ Trình không, thôi đừng có ở đây mất mặt nữa.”

 

Khương Vị Lai tức tối quát: “Mẹ tôi sắp ra ngoài rồi, đến lúc đó, tôi sẽ bảo mẹ tôi cũng tìm một người, chọc tức c.h.ế.t các người.”

 

Khương Nhượng đứng ở cửa nhìn từ xa. Nghe Cố Thanh Thành kể, Bạch Ngọc Trúc đã khai ra chuyện cái tiệm tạp hóa có thể thông đến không gian khác, còn nói Khương Nhượng giấu của riêng, lẽ ra phải giao nộp cho nhà nước. Đến giờ tiệm tạp hóa vẫn chưa bị thu, chắc chắn là Khương Nhượng và Cố Thanh Thành câu kết với lãnh đạo để kiếm tiền riêng, còn yêu cầu công an phải bắt họ. Bà ta còn dọa, nếu không thu tiệm tạp hóa, bà ta sẽ lên tận Kinh thị tố cáo với lãnh đạo trung ương.

 

Chuyện này làm anh La sợ hết hồn, lập tức yêu cầu chuyển nơi giam giữ Bạch Ngọc Trúc để thẩm vấn lại, tra xem bà ta nghe tin từ đâu ra.

 

Bạch Ngọc Trúc biết được bí mật ấy mà còn muốn dùng nó làm điều kiện đổi lấy tự do, thật nực cười. Cả đời này, e là bà ta chẳng còn cơ hội ra ngoài nữa.

 

Nghe Cố Thanh Thành nói, kiếp trước người đã đẩy cô chính là Bạch Ngọc Trúc. Khương Nhượng chẳng thấy thương hại người đàn bà đó chút nào. Cô đóng cửa lớn lại, chặn hết mọi trò hề bên ngoài ở ngoài cửa.

 

Khương Hữu Vi nói: “Khương Hữu Phúc cưới vợ, tôi cũng chẳng muốn đi ăn cưới làm gì, hay là cả nhà mình đi Lạc Thành chơi vài hôm đi.”

 

Cả nhà đều đồng ý. Dù sao ở tiệm tạp hóa cũng còn hai phòng, có chỗ ở là được rồi.

 

Ngày mùng 5 Tết, Cố Thanh Thành lái xe chở cả nhà quay lại Lạc Thành. Trước tiên họ đến tiệm tạp hóa để cất đồ. Hai vợ chồng Khương Vệ Dân giờ đang sống thường xuyên ở Lạc Thành, định ngày mùng 6 khai trương lại buôn bán. Chỉ tính phần thu nhập từ việc hai người họ kinh doanh tiệm tạp hóa, chưa tính đến phần Khương Nhượng mang hàng hóa đi lại giữa hai thời đại, thì cuối năm vừa rồi cũng đã chia được hơn một nghìn tệ.

 

Vừa mở cửa tiệm tạp hóa ra, đã thấy Khương Vị Lai không biết bằng cách nào trèo qua tường vào trong. Cô ta đang giơ một cây búa sắt lớn, vừa quay đầu thấy Khương Nhượng thì nhếch mép cười lạnh một tiếng, rồi bất ngờ vung búa đập mạnh xuống cánh cửa sau của tiệm tạp hóa.

Loading...