Cục cưng của các thiếu gia âm nhạc - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-09-26 21:47:48
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có một khoảnh khắc, Phó Hi cảm thấy ngạc nhiên. Cô gái mặt khác hẳn với cô cách đây lâu—thật sự nghĩ thông suốt? Chứ đang dùng chiêu “lấy lùi tiến”, giả vờ buông tay để câu dẫn?
Liễu Hiểu Chi nhận nhiệm vụ giao sữa sáng mai. Cô tin Đường Điềm tức giận, vì rõ ràng cướp mất cơ hội tiếp cận hai vị .
Cô đang đợi Đường Điềm lộ vẻ giận dữ để nhân cơ hội “diễn một màn”, khiến Thẩm Yến Lễ và Phó Hi thấy rõ bản chất thật của Đường Điềm.
khi Liễu Hiểu Chi đầu , nét mặt của Đường Điềm chẳng hề đổi, vẫn mỉm lịch sự như cũ.
Cô : “Nếu còn việc gì nữa, tan nhé.”
Nói xong, cô dứt khoát rời , thật sự sợ mấy đến mức dây dưa thêm.
Lần , cả Thẩm Yến Lễ và Phó Hi đều ngăn cản cô.
Liễu Hiểu Chi vốn chuẩn sẵn màn “diễn xuất”, giờ thấy Đường Điềm bỏ thì nghẹn trong lòng, tức c.h.ế.t mà thể thể hiện .
Cô ngờ Đường Điềm rời dễ dàng như ? Không giận vì mất cơ hội tiếp cận Thẩm Yến Lễ? Phản ứng giống với con đây của cô.
Liễu Hiểu Chi đoán chắc rằng Đường Điềm đang giấu một chiêu gì đó…
Thẩm Yến Lễ theo bóng lưng mảnh khảnh của Đường Điềm rời mắt. Tuy bề ngoài lộ vẻ khó chịu, nhưng những biểu cảm nhỏ gương mặt điển trai để lộ sự bất mãn trong lòng .
Anh một lời, rảo bước về phía thang máy.
Liễu Hiểu Chi định gì đó với , nhưng mất.
Phó Hi Liễu Hiểu Chi, nửa nửa : “Cô khá đấy.”
Liễu Hiểu Chi ngờ khen, liền ngượng ngùng gật đầu.
Phó Hi cũng nán lâu, nhanh chân đuổi theo Thẩm Yến Lễ, khoác vai , tỏ vẻ an ủi: “Lễ ca, Hiểu Chi là dính nhất đấy. Sáng mai cô mang sữa tới cho , chẳng hợp lý quá còn gì? nhớ rõ ghét Đường Điềm nhất mà.”
Thẩm Yến Lễ để ý đến , Phó Hi là kiểu mặt dày. Cậu nghi hoặc hỏi: “Khi nào thì thói quen dậy sớm để uống sữa nóng thế?”
Bình thường uống bữa sáng thôi mà.
Thẩm Yến Lễ vẫn im lặng. Có vẻ tâm trạng thực sự .
Đêm khuya, Thẩm Yến Lễ cửa sổ sát đất, màn đêm đen kịt bên ngoài.
Trong đầu hiện lên phản ứng và khi về tiền thưởng giúp việc của Đường Điềm. Anh nhịn bật . Cảm giác khó chịu vì “ Phó Hi cướp mất Đường Điềm” cũng vơi phần nào.
Tầng một biệt thự, Đường Điềm một ngày mệt mỏi trở về phòng, cố gắng chống cơn buồn ngủ, tắm rửa xong liền cuộn trong chăn điều hòa, ngủ một mạch đến sáng.
……
Sáng sớm, tại bể bơi, Đường Điềm đẩy xe khu vực hồ bơi. Phó Hi sẵn ở mép hồ trong bộ áo choàng tắm.
Vừa thấy cô, vẻ mặt lười biếng nhàm chán của Phó Hi như chút hứng thú trở .
Ngay khoảnh khắc thấy Phó Hi, Đường Điềm ngạc nhiên dừng — đến sớm ?
Cô khẽ chào: “Chào Phó .”
Phó Hi chỉ mà gì, ánh mắt dõi theo cô tiến gần. Đường Điềm tính thích trêu chọc khác, chắc đang nghĩ câu gì để châm chọc đây.
Cô lặng lẽ bận rộn, chuẩn khăn tắm, khăn lau và đồ uống cho .
TBC
Phó Hi từ từ gần, cất tiếng:
“Vì cô từ chối Văn Tấn Sở?”
Không chỉ Bùi Giác thấy khó hiểu, ngay cả Phó Hi cũng tò mò chuyện cô từ chối Văn Tấn Sở.
Trong thoáng chốc, Đường Điềm sững , còn nghĩ xem Văn Tấn Sở là ai, đó mới nhớ là đàn ông trong buổi tiệc hôm đó— nhặt muỗng bánh giúp cô.
Tại cả Bùi Giác và Phó Hi đều hỏi về chuyện đó? Cô từ chối thì gì khó hiểu đến ?
Đường Điềm ngẩng đầu Phó Hi, đôi mắt trong veo đầy thắc mắc: “Không lý do gì cả.”
Phó Hi chạm ánh mắt như làn nước của cô, thoáng sững . Cô... giống như đang dối.
“Đối với mà . các vị ngài Văn và mấy xin phương thức tiên lạc của trong buổi tiệc đó… và thuộc về hai thế giới khác , chẳng khả năng liên quan đến .”
Giọng cô bình tĩnh, những gì đều là suy nghĩ thật lòng.
Không hiểu vì , Phó Hi cứ cô, trầm mặc vài giây.
Anh khẽ “chậc” một tiếng. Cô vẻ là thật sự nghĩ thông suốt.
Đường Điềm bắt đầu chuẩn đồ uống cho .
Phó Hi hỏi tiếp: “Sao nghĩ như ?” Mới lâu cô còn sức quyến rũ , giờ đột nhiên tỉnh ngộ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuc-cung-cua-cac-thieu-gia-am-nhac/chuong-25.html.]
Đường Điềm đậy nắp chai xong mới trả lời: “Vì nhận , thế giới của bình thường nỗ lực, bình dị, may mắn, kiên cường… nhưng tuyệt nhiên cổ tích.”
Nói xong cô tiếp tục việc. Nếu thể tránh kết cục như trong truyện là quá , cô bao giờ mơ tưởng đến việc dính líu đến mấy công tử quyền thế . Giờ cô tránh còn kịp.
Phó Hi lặng lẽ cô, những lời cô , từng nghĩ sẽ từ miệng một cô gái từng cố gắng quyến rũ .
Ánh mắt cô trở nên sâu xa. Cô… thật sự khiến thấy hứng thú.
Âm thanh nước b.ắ.n lên vang vọng quanh hồ bơi. Đường Điềm ghế dài ngáp ngắn ngáp dài. Hôm qua mệt mỏi, sáng nay dậy sớm.
Cô thầm nghĩ giá mà một ngày nghỉ, ngủ đến trưa thì thật hạnh phúc.
Vừa nghĩ đến đó, cô mới sực tỉnh, nhận bể bơi lúc yên tĩnh đến lạ. Cô giật , vội vàng quanh.
Phó Hi đang úp ở mép hồ, đôi mắt đào hoa hẹp dài của chằm chằm bàn chân cô.
Cô thấy lạ, liền gọi: “Phó ?”
Phó Hi chậm rãi hạ mi mắt, che thứ cảm xúc nặng nề trong ánh .
“Cho một ly đá.”
Đường Điềm lập tức dậy, rót một ly đồ uống ướp lạnh đưa cho .
Cô hề , khi Phó Hi đang nhấp ngụm đồ uống, ánh mắt rơi đôi chân trắng mịn pha chút hồng của cô…
Suốt buổi sáng tại hồ bơi, ngoài vài câu ban đầu Phó Hi hỏi cô, hai hầu như trò chuyện gì thêm.
Chỉ là… thỉnh thoảng Đường Điềm cảm thấy ánh mắt phần phức tạp và khó hiểu, nhưng cô nghĩ chắc là do tưởng tượng thôi.
Những lời cô sáng nay, Phó Hi dường như lọt tai. Sau đó, còn trêu chọc cô như nữa.
Đến giờ ăn trưa, Đường Điềm đang dùng bữa thì bàn bên cạnh Lưu Huệ Hoa, Liễu Hiểu Chi và một giúp việc mới xuống.
Cô ăn uống yên tĩnh, nhưng bàn bên cạnh thì rôm rả ngớt, vẻ xảy chuyện gì đó lớn.
Đường Điềm vốn thích hóng truyện, nên thường là tin cùng.
Lúc , một xuống cạnh cô, cô —là Tống Vũ.
Tống Vũ tỏ vô cùng phấn khích, đặt khay xuống vội : “Chị Đường Điềm, mấy hôm nữa các sẽ nghỉ ở nước ngoài, bằng máy bay riêng luôn đó! Quản gia bảo sẽ mang theo hai giúp việc.”
Đường Điềm sang bàn của Liễu Hiểu Chi và Lưu Huệ Hoa, thì là . Bảo hôm nay Lưu Huệ Hoa— xưa nay luôn khó chịu với Liễu Hiểu Chi— thiết như .
“Chị Đường Điềm, chị quản gia sẽ chọn ai cùng nhỉ?”
Đường Điềm lắc đầu: “Còn tùy quản gia thôi.” Dù thì cô cũng .
Tống Vũ , nhưng cô là mới, còn quen biệt thự, đừng gì đến thói quen của các .
“Em nghĩ chắc chắn chị.”
Tống Vũ thì thầm đoán, còn nháy mắt tinh nghịch.
Đường Điềm lắc đầu: “Chắc chắn chị .”
Tống Vũ hiểu, chị Đường Điềm việc vững vàng như thế, chọn?
“Tại chứ?”
Đường Điềm bí ẩn: “Lúc quản gia chọn thì em sẽ .”
Bên , Lưu Huệ Hoa vẫn đang chuyện với Liễu Hiểu Chi. Suất nghỉ ở nước ngoài , cô nhất định giành .
Lưu Huệ Hoa liếc Đường Điềm đầy cảnh giác. Cô rõ, khả năng chọn cao nhất chính là Liễu Hiểu Chi và Đường Điềm.
Cho nên… cô mới cố lấy lòng Liễu Hiểu Chi, dù hề rằng bản Liễu Hiểu Chi cũng suýt nữa mất công việc . Nếu nhờ Thẩm Yến Lễ giúp đỡ, cô chị Ngô sa thải từ lâu.
Sáng hôm , trong buổi họp của các giúp việc, Đường Điềm đoán sai. Cô tưởng quản gia sẽ chọn , ngờ đến biệt thự chọn chính là chị Ngô.
Chuyện vốn tưởng chắc chắn, giờ trở nên khó đoán.
Chị Ngô cũng thấy e dè. Hôm buổi tiệc , tiểu thư nhà họ Phương và em họ của Ôn Thiệu Hàn là Ôn Ngải đến văn phòng của chị, giúp việc chị chọn tâm địa trong sáng.
Đặc biệt là tên Liễu Hiểu Chi, ánh mắt tới những khách nữ đầy địch ý, nếu sẽ tưởng biệt thự là của cô , dáng vẻ rõ ràng coi hai vị tiểu thư là tình địch.
Khi đó, chị Ngô dù khách sáo tiễn hai vị tiểu thư , nhưng trong lòng lo lắng yên, cuối cùng quyết định sẽ sa thải Liễu Hiểu Chi.
Chị phần nào tâm tư của cô , nhưng vì thấy hành động vượt giới hạn nên vẫn giả vờ thấy. Không ngờ cô điều đến thế trong buổi tiệc.
Lý do đến giờ chị Ngô vẫn sa thải Liễu Hiểu Chi là vì… Thẩm Yến Lễ gọi điện. Anh từng nợ cô một ân tình nên bỏ qua .
Chị Ngô hiểu nổi Thẩm thì thể nợ Liễu Hiểu Chi cái gì. thì đành bỏ ý định sa thải.
Lần chọn cùng, chị nhất định chọn hai sẽ gây chuyện.