Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 103: Điện thoại kiểu cũ
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:01:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuốn sổ tay cũ ố vàng bằng máu. Những dòng chữ run rẩy, xiêu vẹo ghi bí mật chôn giấu sâu của Ngải Hiểu Nga.
đúng hơn thì: từ lâu cô còn là Ngải Hiểu Nga thật sự nữa. Tên thật của cô là Liễu Trinh Trinh.
Cô chính là một trong những nạn nhân của vụ án g.i.ế.c liên năm xưa.
Liễu Trinh Trinh vốn là trẻ mồ côi, một đạo sĩ nhận nuôi. Hằng ngày cô công việc văn phòng, tính tình hướng nội, gần như bạn . Chính vì quan hệ xã hội đơn giản, cô may Nhậm Bằng chọn mục tiêu, hành hạ đến c.h.ế.t và vứt xác.
Sau đó, đạo sĩ tìm t.h.i t.h.ể cô và chôn cất. Ông coi cô như con ruột. Để giúp cô báo thù, ông tiếc lấy tuổi thọ của giá, thắp đèn chiêu hồn, dạy cô một loại cấm thuật Huyền môn: “Mượn xác hồn”.
Và cái xác đầu tiên mà cô mượn chính là Ngải Hiểu Nga – vốn mắc bệnh tim bẩm sinh.
Khi Liễu Trinh Trinh biến thành lệ quỷ. Ngải Hiểu Nga cô dọa đến mức tái phát bệnh tim c.h.ế.t, đó Liễu Trinh Trinh chiếm lấy xác . Đây cũng là lý do vì báo chí từng đưa tin Ngải Hiểu Nga “c.h.ế.t sống ” trong nhà xác.
Từ đó, cô chính thức bước cuộc sống của Ngải Hiểu Nga. Cô lấy phận Y tá trưởng bệnh viện Nhân Hòa, bề ngoài thì tiếp tục “hợp tác” với Nhậm Bằng, diễn cảnh tình tứ với ông . âm thầm, cô thu thập chứng cứ phạm tội, đồng thời tìm cách phá hỏng sự nghiệp của Nhậm Bằng, hủy hết những gì ông .
Diêu Thương lướt nhanh cuốn sổ tay: “Trên còn : Liễu Trinh Trinh và linh hồn của Y tá trưởng tiền nhiệm Triệu Vân đều sự tồn tại của . Có thể xem như hai họ luôn âm thầm yểm trợ, phối hợp hành động trong bệnh viện .”
Chung Tú mở hai bộ hồ sơ trong túi tài liệu xem, càng xem càng rợn : “Hai bộ tài liệu , mỗi bên mười hai cái tên. Một bên là danh sách nạn nhân trong vụ án, cả Liễu Trinh Trinh. Bên là danh sách bệnh nhân đang điều trị ở đây.”
“ .” Hạ Tinh Lê . “Chúng đủ lý do để nghi ngờ hai danh sách đối ứng 1–1. Những bóng quỷ lảng vãng ngoài hành lang đều là các cô gái Nhậm Bằng sát hại, do Liễu Trinh Trinh triệu hồi tới. Cô định dùng bệnh nhân trong viện để giúp những nạn nhân đó ‘mượn xác hồn’ giống như .”
Chung Tú hiểu: “ bệnh nhân sai gì… Liễu Trinh Trinh trả thù Nhậm Bằng và Ngải Hiểu Nga thì đúng, nhưng chẳng khác nào g.i.ế.c vô tội.”
Diêu Thương lạnh lùng đáp: “Liễu Trinh Trinh là lệ quỷ sống , còn trói bởi đạo đức luân lý. Nghĩ cực đoan là chuyện bình thường. Với những chữ bằng m.á.u cũng thấy: cô ở trong một cơ thể càng lâu thì càng dễ mất kiểm soát, lẽ tới giới hạn, bắt buộc đổi xác mới.”
Một luồng lạnh chạy dọc sống lưng, Chung Tú run giọng: “Vậy… cô chọn Tầm Tã?”
“Không cô ‘chọn’ Bạch Tầm Tã.” Hạ Tinh Lê . “Mà là cô chỉ lừa mỗi cô thôi. Đây là chuyện ngẫu nhiên.”
Đối mặt với hồn ma giả dạng đồng đội, chỉ Bạch Tầm Tã bước khỏi phòng. Sau đó cô Liễu Trinh Trinh g.i.ế.c ở khu thang máy tầng sáu, chiếm xác.
Còn xác Ngải Hiểu Nga bỏ . Nhìn thì giống c.h.ế.t vì bệnh tim, nhưng thực chất từ lâu chỉ là một cái vỏ rỗng.
“Hiện tại, Bạch Tầm Tã chính là Liễu Trinh Trinh.” Hạ Tinh Lê kết luận. “Theo thấy, cô đặt trọng tâm chúng . Hạn chót nhiệm vụ là ngày 16 tháng 4, đó lẽ cũng là hạn cuối để cô tất việc ‘mượn xác hồn’ cho bộ nạn nhân.”
Chung Tú giật : “Cô định thế nào? G.i.ế.c sạch mười hai bệnh nhân cùng lúc ?”
Nói đến đây, Chung Tú chợt hiểu : “Không đúng… là hỏa hoạn! Cô định rạng sáng ngày 16 phóng hỏa thiêu rụi cả bệnh viện!”
Đến lúc đó, dù là chọn để hồn, bác sĩ y tá trực đêm, bệnh nhân và nhà vô tình như họ… tất cả đều sẽ c.h.ế.t trong biển lửa.
Liễu Trinh Trinh từ nạn nhân biến thành kẻ thủ ác.
Hạ Tinh Lê hừ lạnh: “Nói gì thì , Nhậm Bằng vẫn là kẻ đáng c.h.ế.t nhất.”
Cô ném chiếc điện thoại kiểu cũ lên bàn: “Một con thú đội lốt , đầu óc tỉnh táo, mặt hiền lành mà chuyện độc ác… Ông Liễu Trinh Trinh Ngải Hiểu Nga. Việc xác Ngải Hiểu Nga mất kiểm soát nhanh như cũng phần do ông nhúng tay.”
Trên màn hình điện thoại hiện các tin nhắn gần đây giữa Nhậm Bằng và “Ngải Hiểu Nga” (tức Liễu Trinh Trinh):
【Ngải: Anh yêu, đến bệnh viện?】
【Nhậm: Dạo bận thật mà, dù bệnh viện cũng nhiều bệnh nhân, chuyện gì thì vất vả em trông nom nhé.】
【Ngải: Anh cố tình tránh mặt em ?】
【Nhậm: Sao thể chứ bảo bối? , em nhận quà gửi ? Viên kim cương đó quý giá, em luôn mang theo bên mới phụ lòng .】
【Ngải: Được.】
【Nhậm: Ngoài , vì lý do an , tạm thời khóa cửa chính , dạo em đừng rời khỏi bệnh viện nhé, như cho cả hai chúng , bảo bối .】
【Ngải: Được.】
Hai chữ “Được” lạnh đến rợn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-103-dien-thoai-kieu-cu.html.]
Liễu Trinh Trinh hiểu ẩn ý của Nhậm Bằng, và chơi cũng điểm mấu chốt để thông quan từ đoạn chat .
Chung Tú biến sắc: “Vậy nghĩa là… đường thoát của chúng cửa chính bệnh viện ?”
Nhậm Bằng khóa cửa chính vì phát hiện chuyện “mượn xác hồn”. Ông tàn nhẫn bỏ bệnh viện , định “nhổ cỏ tận gốc”, giam Liễu Trinh Trinh và các bóng quỷ nạn nhân vĩnh viễn ở đây.
Mà vong hồn , thì sống như họ cũng thể bằng đường đó.
Nói cách khác, họ tìm một lối thoát khác.
Hạ Tinh Lê cầm sợi dây chuyền kim cương lên xem kỹ. Trong tin nhắn, Nhậm Bằng nhấn mạnh “quà tặng” và bắt cô đeo theo . Một ám chỉ châm chọc như chứng tỏ sợi vòng giấu thứ gì.
Cô thử xoay viên kim cương. Trang sức quý như thế lẽ kín hảo, nhưng cô chỉ dùng chút lực vặn .
Viên kim cương tách khỏi lớp bạch kim. Bên trong, sâu hơn tưởng tượng, nhét một mảnh giấy cuộn tròn…
Một lá bùa màu đỏ.
, bùa màu đỏ. Tính đến hiện tại, họ ba loại bùa: vàng, trắng và đỏ.
Không nghi ngờ gì nữa, hiệu lực của chúng chắc chắn khác , và họ tự phân biệt.
Chung Tú lập tức thận trọng hẳn: “Làm rõ tác dụng các lá bùa chắc chắn quan trọng. Có thể nó quyết định khả năng chúng trốn thoát.”
“ cũng nghĩ thế.” Hạ Tinh Lê nheo mắt suy nghĩ. “Bùa vàng thì Triệu thử : nó chặn một đòn chí mạng. Còn bùa đỏ, nghi nó thể hạn chế năng lực của quỷ… và nhất thiết đeo suốt. Nhậm Bằng chỉ để lừa Liễu Trinh Trinh thôi. Thực tế thể chỉ cần chạm hoặc đặt ở một vị trí nào đó là tác dụng.”
Diêu Thương chợt nhớ : “À đúng . Anh trai em : tối qua và Chương Mục thấy cô y tá văn phòng, hình như ánh đỏ lóe lên tấm biển tên kim loại cửa.”
“Đó chắc chắn là bùa đỏ.” Hạ Tinh Lê càng chắc hơn. “Bùa đỏ giấu trong vòng cổ đưa cho Liễu Trinh Trinh là để rút ngắn thời gian cô sử dụng xác, ép cô nhanh chóng tìm xác mới. Còn bùa đỏ dán cửa văn phòng thì hạn chế hành động của Triệu Vân, ví dụ như khiến bà chỉ thể g.i.ế.c trong phạm vi tầng 9.”
Chung Tú thắc mắc: “ ngay đêm đầu tiên, Triệu Vân rõ ràng rời khỏi tầng 9 và treo cửa phòng mỗi chúng mà.”
“ bà gì thực sự.” Hạ Tinh Lê phân tích. “Nên thể đó chỉ là cảnh cáo. Dù ai mở cửa, bà cũng cần dụ đó lên tầng 9 thì mới tay . Bà thể g.i.ế.c ở các tầng khác.”
“Trang Thành Lâm c.h.ế.t ở gian thứ hai tầng 9, tạm coi là bà g.i.ế.c. Còn Bạch Tầm Tã c.h.ế.t ở tầng 6 thì rõ ràng là Liễu Trinh Trinh g.i.ế.c. Hiện bằng chứng nào cho thấy Triệu Vân thể g.i.ế.c ở tầng khác.”
Chung Tú im lặng lâu gật đầu, chấp nhận cách giải thích đó.
nhắc đến cái c.h.ế.t của Trang Thành Lâm và Bạch Tầm Tã, cảm xúc cô tụt hẳn xuống. Dù , xác nhận đồng đội ngoài đời c.h.ế.t trong trò chơi, còn cách cứu… là chuyện quá tàn nhẫn.
Hạ Tinh Lê và Diêu Thương đều giỏi dỗ . Thấy , họ đành chuyển chủ đề.
Hạ Tinh Lê cửa sổ, khẽ nhắc: “Chung tiểu thư, sắp tối . Hai chúng về phòng ngay. Tối nay cô tự cẩn thận.”
“Được, .”
Ở Âm Thành, ngày đêm đổi theo từng màn, nhưng một quy luật đổi: càng gần hạn thông quan, đêm xuống càng nhanh.
Hôm nay rõ ràng ban ngày ngắn hơn hôm qua. Họ còn kịp nhiều thì bóng tối phủ xuống.
Khi Hạ Tinh Lê và Diêu Thương tầng 4, tia sáng cuối cùng nơi chân trời cũng biến mất mây.
Trước lúc mở cửa phòng, hai vô tình đầu và thấy Bạch Tầm Tã ở cuối hành lang.
Không, đúng hơn, đó là Liễu Trinh Trinh đang chiếm xác của Bạch Tầm Tã.
Hai bên . Liễu Trinh Trinh khẽ . Nụ quỷ dị, đầy ẩn ý, tuyệt đối thể xuất hiện gương mặt Bạch Tầm Tã thật.
Ẩn nụ đó như một lời nhắn: hãy chuẩn sẵn sàng đón nhận cái c.h.ế.t đến bất ngờ.
“ về tầng 6 đây.” Cô vẫy tay. “Hẹn gặp các bạn ngày mai.”
Hẹn gặp … ngày mai.