Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 106: Lư hương

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:01:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đẩy cánh cửa khu thang máy , hành lang tầng 9 hiện mắt, nhưng khác so với tầng 9 bình thường.

 

Dưới ánh đèn pin, xung quanh chỉ còn đống đổ nát hỏa hoạn: tường cháy đen loang lổ, gạch lát nứt như mạng nhện, phòng bệnh thì méo mó biến dạng…

 

Cảnh tượng như địa ngục trần gian.

 

Hạ Tinh Lê dần hiểu : cái gọi là gian thứ hai thực chất chính là tầng 9 khi lửa thiêu rụi.

 

Chẳng trách hai đêm , các tầng khác đều ảo giác cháy nhà, riêng tầng 9 “bình thường”, nhóm Hạ Thanh Châu còn thể ngoài tìm manh mối.

 

Vì tầng 9 tách riêng thành một gian khác, chính là nơi .

 

Diêu Thương hạ giọng bàn với cô: “Có nên về phía cầu thang ? Theo lý, tầng 9 xuống tầng 8 bình thường. Nếu xuống , chứng tỏ quanh đây chắc chắn vấn đề.”

 

Hơi thở nhẹ, phả sát tai Hạ Tinh Lê thấy nhột, cô nhịn đưa một ngón tay đẩy mặt xa một chút.

 

Cô nhớ lúc Trang Thành Lâm nhốt, Bạch Tầm Tã cầu cứu, khi đó họ gặp hiện tượng quỷ dẫn đường: cứ vòng vòng ở tầng 8 mà lên tầng 9. Có lẽ đó chính là một ám chỉ.

 

“Ừ.” Cô gật đầu. “Đi thử lối cầu thang bộ.”

 

Ba soi đèn quan sát hai bên. Bỗng Hạ Tinh Lê loáng thoáng một chuỗi âm thanh lạ.

 

Thính giác cô vốn nhạy, nhất là trong gian tối như thế . Giống như hồi cô từng “ma giả” trong trò chơi mật thất kinh dị, cô luôn phát hiện biến động nhỏ sớm.

 

Cô từ từ giơ tay hiệu cho đồng đội phía chậm : “Từ từ. Có thứ gì đó đang tiến gần.”

 

Âm thanh sột soạt phát từ phía các phòng bệnh, một phòng, mà nhiều phòng cùng lúc.

 

Nghe như thứ gì đó đang cào cửa liên tục, cố thoát ngoài.

 

Hạ Tinh Lê đang lắng thì thấy Diêu Thương sát bên cạnh căng cứng . Cô khẽ hỏi: “Sao ?”

 

“Vai vỗ một cái.” Diêu Thương khựng , trầm giọng. “Chắc chắn Chương Mục.”

 

“Không .” Chương Mục lập tức phản ứng. “C.h.ế.t tiệt, y tá trưởng tới ! Mỗi mụ g.i.ế.c là mụ vỗ vai !”

 

may là chuẩn . Trước khi ngoài lấy thẻ nhân viên bảo vệ gửi chỗ Triệu Việt, giờ đang đeo ngay ngực.

 

“Đừng lo, thẻ bảo vệ. Mau, đổi đội hình!”

 

Ba lập tức đổi sang tư thế “xiếc quốc tế” giống nhóm Hạ Thanh Châu tối qua: Chương Mục giữa, phía ôm Diêu Thương, phía cõng Hạ Tinh Lê, xoay tròn tiến lên. Như nữ quỷ góc để tay.

 

Họ xoay như con mà phối hợp khá nhịp. Hạ Tinh Lê lưng Chương Mục, chịu trách nhiệm rọi đèn. Đi một đoạn, cô nâng đèn lên cao hơn chút, gõ gõ gáy Diêu Thương: “Trên đầu thấy lạnh ?”

 

Diêu Thương ngơ ngác: “Lạnh gì cơ? Ở đây gió .”

 

“Không lạnh thì .” Cô gật đầu. “ hỏi chơi thôi. Dù Triệu Vân đang nhắm . Mụ đang treo ngay đầu và xoay theo tụi như quạt trần. nghi mụ gặm sọ não .”

 

“……”

 

Chương Mục xong thì khựng , dám ngẩng đầu: “Lúc với Hạ nhờ kính phản chiếu mới thấy nữ quỷ. Chẳng lẽ đèn pin cũng soi thấy ?”

 

“Soi thấy .”

 

Hạ Tinh Lê còn định tiếp, nhưng tiếng sột soạt bỗng lớn dần, dồn dập như sắp bùng nổ.

 

Đám “bệnh nhân” nhốt trong phòng dường như chờ nổi nữa. Họ cào điên cuồng những cánh cửa cháy biến dạng, cửa rung bần bật.

 

Rất nhanh thôi… chúng sẽ phá cửa xông .

 

“Phải tăng tốc!”

 

Chương Mục thể lực , cõng Hạ Tinh Lê mà vẫn lao như bay, bám sát Diêu Thương. Ba vượt qua hành lang đổ nát, dựa theo trí nhớ địa hình tầng 9 để tìm cầu thang bộ.

 

tới nơi thì cầu thang.

 

Họ muộn màng nhận : nơi chỉ cầu thang, mà cũng cửa sổ.

 

Nó như một nhà tù kín bưng, nhốt họ ở trong.

 

Hạ Tinh Lê rọi đèn lên trần nhà và phát hiện Triệu Vân biến mất từ lúc nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-106-lu-huong.html.]

Tí tách.

 

Một giọt chất lỏng rơi trúng mặt Diêu Thương. Anh theo ánh đèn, thấy tay là màu đỏ sẫm.

 

Máu.

 

Anh lập tức nghiêng né. Trên trần nhà vẫn nhỏ xuống từng giọt m.á.u loãng, chảy dọc các khe nứt, lan dần hiện thành một hình mờ.

 

Chương Mục cúi kỹ: “Đây… là mũi tên?”

 

Hình khá trừu tượng, nhưng chắc lầm.

 

Hạ Tinh Lê lập tức coi đó là mũi tên, theo hướng m.á.u tụ và thấy điểm cuối ở một viên gạch khá nguyên vẹn sát tường, mép gạch vênh lên.

 

lệnh ngay: “Lật viên gạch đó lên.”

 

Diêu Thương nhanh. Anh bước tới, dùng hai tay bám chặt mép gạch, kéo bật lên. Chương Mục cũng chạy tới phụ.

 

dọn lớp gạch vỡ xong, họ thấy bên còn một lớp đất dày, như cố tình che thứ gì đó.

 

Hai tiếp tục đào đất cho tới khi lộ một món đồ: một chiếc lư hương đồng.

 

Chương Mục ôm lư hương, cẩn thận đưa cho Hạ Tinh Lê: “Cái dùng gì?”

 

“Chưa . chắc chắn ích, cứ giữ.”

 

Diêu Thương : “Mỗi tầng hai lối cầu thang. Bên giấu đạo cụ, lối thoát khả năng cao ở bên .”

 

.” Hạ Tinh Lê gật đầu. “Vậy hướng ngược .”

 

Nếu tìm lối thoát, thể hội quân với đồng đội, mang theo đạo cụ cũng vô ích.

 

Tiếng cào cửa trong các phòng bệnh càng lúc càng lớn. Cửa rung lắc sắp đổ. Hạ Tinh Lê soi đèn qua khe cửa và rõ thứ đang ở trong đó.

 

Từng “bệnh nhân” là những cái xác cháy đen thành than, c.h.ế.t trong tư thế đau đớn dữ tợn, miệng há gào tiếng. Thân thể chúng lắc lư theo động tác cào cửa, trông như phát điên.

 

Nếu chúng phá cửa xông , chắc chắn sẽ trút hết oán hận lên sống. Khi đó, chơi bao nhiêu mạng cũng đủ để xé.

 

“Chạy!”

 

Theo lệnh Hạ Tinh Lê, ba cắm đầu chạy. họ vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y áo để lạc, và cũng để kịp kéo nếu chuyện.

 

Diêu Thương liếc nhanh các cửa phòng, một vẫn còn bảng kim loại mờ mờ. Anh vội nhắc: “Phía hình như là văn phòng Triệu Vân!”

 

Hạ Tinh Lê nâng đèn: “ thấy .”

 

Chạy gần hơn, cửa văn phòng trọn trong vùng sáng. Hạ Tinh Lê thấy một thanh trường đao treo ngang cửa, cách đất một mét.

 

Nó giống Thanh Long Yển Nguyệt Đao của Quan Công, chỉ là ngắn và mảnh hơn. Thanh đao điểm tựa, cứ lơ lửng như lực nào đó nâng lên, tỏa ánh lạnh của kim loại.

 

Theo kinh nghiệm, cô đây là đạo cụ đối phó NPC. Nhiều màn chơi quy định chơi thể dùng sức thường đấu với quỷ, bắt buộc nhờ vũ khí đặc thù.

 

“Diêu Thương.”

 

Chỉ gọi một tiếng, Diêu Thương lập tức cúi xuống, đan hai tay bệ.

 

Hạ Tinh Lê lùi hai bước lấy đà, dẫm lên tay , bật vọt lên và chộp lấy thanh trường đao.

 

Vừa chạm đất, cô xoay ngang thanh đao ngực, tung một cú đá đá văng cửa văn phòng cháy sém.

 

Tất cả xảy trong chớp mắt. Chương Mục còn kịp phản ứng, sững sờ sự phối hợp quá ăn ý của hai , càng kinh ngạc vì sức bật và khả năng phối hợp cơ thể của Hạ Tinh Lê.

 

“Đỉnh quá, Hạ tiểu thư!”

 

“Cảm ơn.”

 

Hạ Tinh Lê rảnh khách sáo. Cô cúi cửa đá tung. Ngay khi tay chạm mép khung cửa, cô cảm thấy một lực hút cực mạnh kéo tới, cơ thể lập tức chúi về phía .

 

Diêu Thương và Chương Mục hoảng hốt nắm lấy gấu áo cô, nhưng chống nổi lực hút đó.

 

Ba níu lấy … và cùng ngã nhào trong cánh cửa.

 

 

Loading...