Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 107: Kết hôn tại chỗ

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:01:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hóa , cánh cửa văn phòng của Triệu Vân chính là đường hầm nối gian thứ nhất và gian thứ hai của tầng 9.

 

Ba một lực hút cực mạnh kéo tuột trong. Đến khi ngã nhào ngoài, họ phát hiện vẫn đang ở cửa văn phòng, chỉ là cảnh tượng mặt đổi thành hành lang tầng 9 sáng bình thường.

 

Diêu Thương nhíu mày: “Đây là cửa một chiều ? Nghĩa là chỉ , chứ thể từ đây thẳng gian thứ hai?”

 

Hạ Tinh Lê lắc đầu: “Anh thấy cảnh ở gian thứ hai ? Nơi đó gần như cháy thành phế tích . đoán 12 giờ đêm nay, tức sang ngày 16 tháng 4, khi cả tòa nhà thật sự bốc cháy, thì nơi sẽ nhập gian thứ hai. Lúc đó cánh cửa sẽ trở thành lối thoát duy nhất.”

 

đến rạng sáng đêm nay, mở cánh cửa chắc chắn sẽ cần những điều kiện khắc nghiệt.

 

Bỗng Chương Mục bên cạnh hạ giọng nhắc: “Hai vị ơi, chuyện cửa để về phòng bàn … Tầm Tã tới kìa.”

 

“……”

 

Quả nhiên ngẩng đầu, họ thấy Liễu Trinh Trinh trong xác Bạch Tầm Tã đang từ xa . Nhìn hướng thì quá rõ: nhắm thẳng họ.

 

Hạ Tinh Lê và Diêu Thương liếc cực nhanh, đồng loạt đẩy Chương Mục một cái: “Cậu , về phòng bệnh. Chúng giữ chân cô .”

 

Chương Mục còn lưỡng lự: “…”

 

“Dù là quỷ thì g.i.ế.c cũng theo quy tắc.” Hạ Tinh Lê . “Hiện tại kích hoạt điều kiện gì, cô g.i.ế.c chúng . Cậu mang lư hương và trường đao về , đừng để cô cướp mất, lợi bất cập hại.”

 

“Được.”

 

Chương Mục Liễu Trinh Trinh với ánh mắt phức tạp, cuối cùng , bước nhanh rời khỏi chỗ đó.

 

đó cũng từng là đồng đội của , đau lòng là thể. còn là cũ nữa, nghĩ nhiều cũng vô ích, chỉ còn cách tự nuốt nỗi buồn.

 

Thấy Chương Mục rời , Liễu Trinh Trinh định đuổi theo, nhưng Hạ Tinh Lê và Diêu Thương mỗi chộp một bên tay áo, kéo cô .

 

Hạ Tinh Lê thuận thế khoác tay đối phương, hiền lành thiết: “Bạch tiểu thư, hôm nay chẳng thấy cô ? Mọi lo cho cô lắm.”

 

Ánh mắt Liễu Trinh Trinh vẫn dính chặt bóng lưng Chương Mục: “Thanh đao là…”

 

“Đồ chơi thôi.” Hạ Tinh Lê bừa trơn tru như thật. “Con trai mà, nhất là còn trẻ, thích múa đao lăn lộn cũng bình thường. Không , cô Chung thích là .”

 

Trên mặt Liễu Trinh Trinh hiện rõ vẻ cạn lời: “Lại còn thấy … chắc là các cố tình tránh thì ?”

 

Đầu óc Hạ Tinh Lê chạy hết công suất. Cô khựng đúng hai giây thở dài vẻ phiền muộn: “Haiz… Tại tránh cô, chẳng lẽ cô ?”

 

“…… Tại ?” Liễu Trinh Trinh hỏi , ánh mắt dần tối .

 

Dường như chỉ cần Hạ Tinh Lê lột mặt nạ thật của cô , cô sẽ lập tức tay đổi xác ngay tại chỗ.

 

Diêu Thương cũng kịp phản ứng, theo bản năng nắm lấy tay Hạ Tinh Lê. câu tiếp theo cô khiến cả hai cứng họng: “Chẳng là vì hôn ước đây của cô với Diêu Thương .”

 

Liễu Trinh Trinh: “……”

 

Diêu Thương: “……”

 

Xong . Người phụ nữ chuẩn bừa.

 

Hạ Tinh Lê “chân thành” khuyên: “ hiểu mà. Nhà họ Bạch với nhà họ Diêu môn đăng hộ đối, liên hôn là nhất cho hai bên. Diêu Thương miệng cứng lòng mềm, ngoài miệng thích cô nhưng thật vẫn cảm tình. Anh tránh cô là vì vượt qua rào cản tâm lý về hôn nhân sắp đặt, gặp cô là dễ ngại, nên kéo bình phong. với chỉ là bạn học cấp ba, tư tình. nghĩ tới nghĩ lui, quyết định thật với cô. thấy hai xứng đôi, đừng giấu nữa. Nhân lúc còn sống thì bồi dưỡng tình cảm , thông quan ngoài chẳng kết hôn luôn ?”

 

Một tràng như s.ú.n.g liên thanh Liễu Trinh Trinh kẹt cứng, đáp kiểu gì.

 

Cả hai bên đều hiểu cô đang chiếm xác, nhưng vì chính thức xé mặt nên bề ngoài vẫn diễn như Bạch Tầm Tã còn sống. Hạ Tinh Lê “thành thật” đối đãi như đồng đội, Liễu Trinh Trinh càng thể tự dưng thừa nhận là quỷ mượn xác, quá điên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-107-ket-hon-tai-cho.html.]

Vì thế, cô chỉ thể trả lời lấp lửng: “Chuyện tình cảm ép . Chắc cô hiểu lầm.”

 

“Sao hiểu lầm ?” Hạ Tinh Lê nắm tay cô , nhiệt tình vỗ vỗ. “Thế , hiếm khi ba ở đây, ai khác. Để chứng minh hai bỏ hiềm khích cũ, chúng ôm một cái !”

 

Liễu Trinh Trinh: “……”

 

Diêu Thương: “……”

 

Liễu Trinh Trinh định việc , nhưng Hạ Tinh Lê quá nhanh, khỏe. Cô dang tay kéo cả hai lòng, ép “đoàn kết chặt chẽ”.

 

Cô ôm vai Liễu Trinh Trinh, vỗ vỗ đầy thành khẩn: “Sau hai cưới nhớ mời uống rượu nhé!”

 

“……”

 

Cuối cùng Liễu Trinh Trinh cũng thoát khỏi “ma trảo” của cô, mặt đen như đáy nồi, phắt bỏ .

 

Hạ Tinh Lê yên đến khi chắc chắn cô hẳn, mới kéo Diêu Thương chạy như bay về phòng bệnh hội quân.

 

……

 

Về đến phòng bệnh, họ thấy những còn đang vây quanh nghiên cứu lư hương đồng và thanh trường đao bản thu nhỏ.

 

Hạ Thanh Châu dậy, vẻ mặt hai thấy gì đó : “Có chuyện gì? Liễu Trinh Trinh gì hai đứa ?”

 

Lúc nãy định hỗ trợ, nhưng Chương Mục Hạ Tinh Lê tính toán riêng, sợ phá kế hoạch nên .

 

Giờ kiểu , chẳng lẽ kế hoạch trục trặc?

 

Hạ Tinh Lê thản nhiên: “Có , lắm.”

 

“Ổn cái gì mà ? Nhìn như kiểu một bên phát hiện bên ngoại tình chia tay tại chỗ .”

 

Triệu Việt và hai bên cạnh: “So sánh đấy.”

 

Diêu Thương lạnh lùng: “Chúng vốn chia tay . Chỉ là ai ngoại tình.”

 

“…… hỏi cái đó ?”

 

Hạ Tinh Lê khoát tay, bảo Hạ Thanh Châu đừng hỏi nữa. Cô kéo Diêu Thương gần, ghé tai nhỏ: “Đừng trưng cái mặt đó. Vừa chỉ là tình thế bắt buộc thôi, chứ thật lòng . Nhà họ Bạch với nhà họ Diêu liên hôn gì chứ, căn bản xứng, đó là hôn nhân c.h.ế.t tiệt. thì giữ chân Liễu Trinh Trinh hai phút? Cơ thể đó là của Bạch Tầm Tã, bốc đúng t.h.u.ố.c thì trị ?”

 

Diêu Thương cô, bình thản hỏi: “Thế còn câu ‘chỉ là bạn học cấp ba, tư tình’ thì ?”

 

“Hả?”

 

“Trước chắc chắn tư tình. Còn bây giờ thì ? Còn bao nhiêu?”

 

“…… Anh bệnh .”

 

Cái thói năng bừa bãi của tên lên cơn. Trời mới não cấu tạo kiểu gì mà cứ thích mấy câu mê sảng sai thời điểm như .

 

Hạ Tinh Lê tự nhủ đây của . là cô mở đầu, nhưng nếu gấp thì ai thèm nghĩ kế sách tệ đó, còn tốn bao nhiêu nước miếng?

 

Thế là cô coi như thấy. Cô tiện tay đẩy đầu , móc từ túi một hộp diêm, ném lên bàn.

 

Nói chính sự vẫn quan trọng hơn.

 

“Các vị, đây là món đồ ‘tiện tay’ lấy từ trong túi của Liễu Trinh Trinh.”

 

 

Loading...