Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 111: Tự do

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:01:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diêu Thương lôi theo Nhậm Bằng đ.á.n.h gãy mũi, cùng Chung Tú về phía văn phòng Triệu Vân ở tầng chín. Dọc đường, m.á.u mũi Nhậm Bằng chảy ròng ròng, lão lặng lẽ bịt mặt, dám thêm lời nào vì sợ chọc giận vị tổ tông vui giận thất thường .

 

Chung Tú rơi nỗi lo âu sâu sắc: “Anh Diêu, nếu đúng như lời lão , bắt buộc tự nguyện hy sinh để dụ quỷ quái chạm đại môn, thì đội ngũ chúng chẳng là……”

 

“Ồ, thì tàn sát lẫn .” Diêu Thương thuận theo suy nghĩ của cô mà tiếp, “Ba các và ba chúng chắc chắn phân thắng bại, mặc dù cho rằng ba các cửa thắng.”

 

“……”

 

, chỉ duy nhất con đường đó!”

 

Chung Tú sững , còn kịp hỏi tiếp thì tiếng bước chân từ phía xa. Cô lo lắng đầu, thấy Triệu Việt đang sải bước chạy về phía .

 

Cô giữ bình tĩnh, ánh đèn mờ thấy bóng của vẫn đổ dài mặt đất, lúc mới yên tâm bước đón, lộ vẻ mừng rỡ.

 

“Anh Việt!”

 

“Tú Tú, tầng bảy cháy .” Sắc mặt Triệu Việt nặng nề, thẳng vấn đề, “ dán xong bùa ở phòng 805 thì thấy ánh lửa bùng lên từ phía tầng bảy, nhưng lửa đang lan xuống , hiện tại tạm thời ảnh hưởng đến tầng .”

 

“Tầng bảy? Có Hạ tiểu thư và Hạ đang hoạt động quanh tầng sáu và tầng bảy ?”

 

“Không . Vừa ngang qua tầng bảy thấy họ. Có lẽ Liễu Trinh Trinh ở đó nên họ cũng mặt.”

 

Trong lúc chuyện, Diêu Thương đến gần văn phòng Triệu Vân. Anh cúi đầu vệt m.á.u sàn, m.á.u vẫn còn tươi, chứng tỏ đối phương rời lâu.

 

Anh kiểm tra bảng tên kim loại cửa văn phòng, như chợt hiểu : “Có tay , hủy bùa đỏ và cánh cửa !”

 

Chung Tú lập tức cảnh giác: “Có khi nào là Tiểu Mục ? Trước đó văn phòng Triệu Vân một chuyến.”

 

“Có khả năng.”

 

Bên cạnh đó, m.á.u mũi Nhậm Bằng vẫn đang chảy. Lão dùng ống tay áo che mặt, giọng run rẩy: “Cái đó…… câu thể ……”

 

Diêu Thương lạnh lùng liếc lão: “Nói!”

 

“Hủy bùa đỏ đúng là thể mở phong ấn của cánh cửa , nhưng…… nhưng đó vốn là thứ cầu từ cao nhân về để trấn áp sức mạnh của nữ quỷ. Bây giờ nữ quỷ tự do, xác suất cao là mụ sẽ……”

 

Thoát khỏi trói buộc, sức mạnh tăng vọt, đại khai sát giới!

 

Sắc mặt Chung Tú khẽ biến, cô vội Diêu Thương: “Sức mạnh của Triệu Vân còn hạn chế, Tiểu Mục sẽ gặp nguy hiểm !”

 

“Cho nên chúng mau chóng tìm Tiểu Mục!” Triệu Việt bước lên một bước, ngập ngừng Diêu Thương, “Trên đường đến đây gặp Hạ tiểu thư và Hạ, ……”

 

Diêu Thương Hạ Tinh Lê việc luôn kế hoạch rõ ràng, chắc rơi thế . Lần cùng Hạ Thanh Châu, nên khi tình hình rõ ràng, xông tới chỉ càng thêm vướng chân.

 

Huống hồ việc quan trọng nhất là mở cánh cửa tầng một. Anh cần xác nhận xem đó thật sự là lối thoát .

 

Anh dứt khoát lắc đầu: “ cùng các .”

 

Triệu Việt : “Được.”

 

Thế là ba kéo theo Nhậm Bằng đ.á.n.h đến dở sống dở c.h.ế.t, cùng đẩy cửa văn phòng .

 

Khoảnh khắc cánh cửa mở , khí như xoáy thành một vòng vô hình. Hình ảnh mắt vặn vẹo biến ảo. Họ như bước một vực sâu đáy, chân hẫng rơi xuống một gian xa lạ.

 

Chương Mục là đầu tiên trong đội tiến gian đào thoát, cũng chính là sảnh tầng một thật sự của bệnh viện Nhân Hòa.

 

Sau khi lột bỏ bộ ảo giác và ngụy trang của đêm nay, sảnh tầng một thật sự trống rỗng, tĩnh mịch và lạnh lẽo. Chỉ vài chiếc đèn trần chập chờn, miễn cưỡng soi sáng cánh cửa sắt ở phía cuối, nơi dán kín bùa chú.

 

Cậu ngã mạnh xuống sàn nhưng lập tức lồm cồm bò dậy, ôm chặt chiếc lư hương trong lòng.

 

Hương trong lư vẫn đang cháy, nhưng tốc độ rõ ràng nhanh hơn, chỉ còn đầy một phần tư.

 

Khí lạnh thấu xương len tứ chi, thấy cả tê dại, khó cử động. Theo ước tính thận trọng, nhiều nhất mười lăm phút nữa, đám quỷ ảnh sẽ thoát khỏi sự khống chế của lư hương, và Triệu Vân đang chằm chằm bên cạnh sẽ lập tức lấy mạng !

 

Cậu ngẩng đầu đối diện Triệu Vân đang treo lơ lửng đỉnh đầu. Triệu Vân rủ mái tóc dài ướt đẫm, con mắt lộ đỏ ngầu như sắp nứt, oán độc đến cực điểm. Đôi móng vuốt trắng bệch đung đưa bên bộ đồ y tá, giống như lời mời gọi t.ử thần trong im lặng.

 

Không nghi ngờ gì nữa, mụ đang chờ thời cơ để g.i.ế.c !

 

……

 

Chương Mục kịp đợi đến cái c.h.ế.t, thì yêu đến một bước.

 

Nhóm ba Diêu Thương cùng Nhậm Bằng cũng xuyên qua văn phòng đến sảnh tầng một. Theo một tiếng bộp, họ ngã xuống cách đó xa, bụi bay mù mịt.

 

Chung Tú nén đau bò dậy, quanh tìm kiếm. Khi thấy Chương Mục, cô mừng sợ, định chạy đến.

 

“Đừng qua đây!”

 

Chương Mục lạnh giọng ngăn cô . Ngay đó Diêu Thương tay kéo Chung Tú lùi về chỗ cũ, chỉ lên trần nhà.

 

Chung Tú lúc mới thấy Triệu Vân treo lơ lửng, nhận hương sắp cháy hết. Cô sững vài giây, hốc mắt dần đỏ hoe.

 

“Làm bây giờ? Cứ thế Tiểu Mục sẽ c.h.ế.t mất!”

 

Nhậm Bằng cũng thấy Triệu Vân. Bình thường lão nấp trong bóng tối dùng quỷ kế thì còn , giờ đối mặt với vợ cũ hóa thành nữ quỷ, xung quanh còn quỷ ảnh của các nạn nhân, lão chỉ thấy hai đầu gối mềm nhũn, run rẩy trốn lưng Triệu Việt.

 

Lão nhỏ giọng đề nghị: “Bạn của các chắc chắn cứu , là…… là thuận nước đẩy thuyền, để giúp mở cửa, dù c.h.ế.t cũng ý nghĩa……”

 

“Ông cút !”

 

Chung Tú nổi giận dữ dội. Không lấy sức mà túm tóc lôi Nhậm Bằng từ lưng Triệu Việt , đ.ấ.m đá.

 

Diêu Thương ngăn cô , bình tĩnh : “Đừng lời rác rưởi. Chương Mục c.h.ế.t !”

 

Triệu Việt cạnh im lặng lâu, chậm rãi : “ . Chuyện thể để Tiểu Mục . cả, .”

 

Chung Tú kinh hãi : “Không Việt! Anh cũng !”

 

“Ai cũng c.h.ế.t cả!” Diêu Thương , “Tại dụ quỷ nhất thiết của chúng ? Có một sống sờ sờ ngay đây, còn ai hợp hơn lão nữa!”

 

“……”

 

Ánh mắt của Chung Tú và Triệu Việt lập tức dồn lên Nhậm Bằng.

 

. Khi con căng thẳng và cấp bách, dễ kéo một lối mòn suy nghĩ, bỏ qua điều đơn giản nhất.

 

Tại để đồng đội họ hy sinh?

 

Rõ ràng thể khiến quỷ quái chú ý nhất chính là tên khốn Nhậm Bằng !

 

Nhậm Bằng nhận chuyện , định đầu bỏ chạy nhưng Diêu Thương và Triệu Việt mỗi giữ một bên cánh tay.

 

Triệu Việt lão bằng ánh mắt lạnh âm u: “Chỉ cách thôi. Ông là kẻ khởi xướng, thì tự nhiên do ông ! Vốn dĩ ông thể sống thêm chút nữa. Tiếc là bây giờ dù thế nào ông cũng sống nổi !”

 

“Không…… ! Buông ! Các thể đối xử với như ! c.h.ế.t chúng nó cũng sẽ g.i.ế.c các , các cũng sống nổi !!!”

 

Nhậm Bằng liều mạng giãy giụa. Bản năng sinh tồn bùng phát khiến sức lớn đến đáng sợ. Phải dùng sức của ba mới lôi lão về phía đại môn.

 

Cùng lúc đó, lão lộ diện trong tầm mắt của nữ quỷ. Dù là Triệu Vân đám quỷ ảnh đang vây quanh lư hương, tất cả đều đồng loạt về phía lão.

 

Đám quỷ ảnh xao động. Phẫn nộ hiện rõ rành rành, nhưng vì hương cháy hết nên chúng thể rời khỏi cạnh Chương Mục.

 

Triệu Vân thì thể thoát khỏi sự khống chế của lư hương. Hơn nữa bùa đỏ mất tác dụng, mụ đang ở trạng thái cực thịnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-111-tu-do.html.]

Mụ đổi mục tiêu. Chỉ thấy một bóng trắng lóe lên, mụ lao dọc theo trần nhà về phía Nhậm Bằng.

 

Để tránh vạ lây, Diêu Thương đá gãy hai chân Nhậm Bằng khiến lão thể dậy chạy, nhanh chóng lùi về phía .

 

Có lẽ chỉ là ảo giác. Triệu Việt cũng lùi , nhưng so với Chung Tú cẩn thận thì lùi chậm hơn một chút. Giống như trong sâu thẳm hề sợ, chỉ vì cục diện mà buộc lùi thôi.

 

Diêu Thương bỏ qua chi tiết đó. Triệu Vân vốn hùng hổ lao đến, nhưng khi sắp áp sát Nhậm Bằng, tốc độ đột nhiên chậm vài phần.

 

Ánh mắt đỏ ngầu lớp tóc dài của mụ quét qua Triệu Việt trong khoảnh khắc.

 

Chuông cảnh báo trong lòng Diêu Thương vang lên. Anh đột ngột về phía Chung Tú, đang gần Triệu Việt hơn. Và ngay giây tiếp theo, tất cả đều một tiếng động lớn vang lên từ phía .

 

Hạ Tinh Lê và Hạ Thanh Châu từ hư cùng ngã nhào xuống sảnh tầng một. Thanh trường đao rơi xuống đất, vang lên tiếng kim khí chói tai.

 

Hai rõ ràng trải qua một trận ác chiến. Trên đầy vết máu, như móng vuốt sắc nhọn thương. Không chỉ , quần áo của họ rách nát, vùng cổ, cánh tay và đùi còn vết bỏng mức độ khác . Có thể là vô cùng chật vật.

 

Hạ Tinh Lê ngẩng đầu đối diện với Diêu Thương, cô quát lớn: “Xác của Bạch Tầm Tã ở tầng bảy. Liễu Trinh Trinh trộn đây!”

 

Cô và Hạ Thanh Châu đang đ.á.n.h với Liễu Trinh Trinh, dần chiếm ưu thế thì Liễu Trinh Trinh đột ngột bỏ chạy. Hai bất chấp lửa cháy đuổi theo, kết quả ở cầu thang tầng bảy thấy xác của Bạch Tầm Tã.

 

Xác của Bạch Tầm Tã ở đó đồng nghĩa Liễu Trinh Trinh chọn xác mới. Mười hai phòng bệnh đều bùa trắng phong tỏa, thể là bệnh nhân. Vậy mục tiêu mới của Liễu Trinh Trinh chỉ thể là chơi đang lẻ loi trong viện.

 

chắc là ai, nhưng Diêu Thương đó thì hiểu rõ. Anh vốn nghi Triệu Việt vấn đề, giờ suy nghĩ đó xác nhận.

 

“Chung Tú, qua đây!”

 

Chung Tú cũng phản ứng, nhưng vẫn chậm một bước. Cô đầu thì thấy Triệu Việt trong nháy mắt đổi sắc mặt, sải bước áp sát cô .

 

Áo khoác của bắt đầu tự cháy. Từ đầu ngón tay đến cánh tay, huyết nhục biến mất sạch, chỉ còn bộ xương sắc nhọn cùng móng vuốt cốt trảo như lưỡi đao.

 

Khuôn mặt cũng biến dạng. Dù thối rữa khá nghiêm trọng, vẫn thể nhận một nửa là diện mạo của Triệu Việt, một nửa là diện mạo phụ nữ. Nửa khuôn mặt phụ nữ chắc chắn là Liễu Trinh Trinh thật!

 

Liễu Trinh Trinh giơ cao cốt trảo, giáng mạnh xuống đỉnh đầu Chung Tú. Tốc độ của ả nhanh hơn Chung Tú nhiều. Dù Chung Tú chạy, cũng khó tránh khỏi đòn chí mạng !

 

“Tú Tú!”

 

Chương Mục gào lên xé lòng, ôm lư hương lao tới, nhưng cách quá xa, tuyệt đối kịp nữa !

 

Ngàn cân treo sợi tóc.

 

Một bóng lao đến như chớp, đẩy Chung Tú xa vài mét. Người đó gánh cú đ.á.n.h của Liễu Trinh Trinh. Dù may mắn né chỗ hiểm, móng vuốt sắc nhọn vẫn x.é to.ạc vai xuống đến n.g.ự.c , m.á.u nóng phun giữa trung!

 

Diêu Thương lăn vài vòng đất, một tay chống xuống, rũ mắt dùng sức bịt chặt vết thương.

 

Chỉ trong hơn mười giây, Hạ Tinh Lê cầm trường đao chắn mặt , kịp đỡ một cú đ.á.n.h khác của Liễu Trinh Trinh. Rồi với khí thế sấm sét, cô c.h.é.m ngang n.g.ự.c đối phương!

 

Một một quỷ rơi khổ chiến.

 

Chương Mục và Hạ Thanh Châu lao tới ngay đó. Chương Mục đỡ Chung Tú dậy , cùng vội kiểm tra vết thương của Diêu Thương. Hốc mắt Chương Mục đỏ bừng, liên tục cảm ơn Diêu Thương.

 

“Anh Diêu, hôm nay em gọi một tiếng . Sau trong trò chơi thể gọi em bất cứ lúc nào. Mạng coi như em nợ !”

 

“Sống sót khó lắm . Mạng của thì giữ lấy .”

 

Diêu Thương chống dậy, định bước lên nhưng Hạ Thanh Châu chặn .

 

Hạ Thanh Châu liếc : “Tim suýt nữa quỷ đào , còn lên vướng chân Lê Lê !”

 

“Anh cũng chẳng khá hơn là bao .”

 

Cả hai đều nóng lòng giúp Hạ Tinh Lê, ai nhường ai. Cuối cùng cả hai cùng gia nhập chiến cục.

 

Phía bên , trong tiếng kêu t.h.ả.m thiết, Triệu Vân xé xác Nhậm Bằng thành nhiều đoạn. Gần đại môn đầy m.á.u tươi và thịt nát, cảnh tượng chẳng khác gì địa ngục.

 

Mụ vẫn treo trần nhà, cúi xuống đống tàn thi của Nhậm Bằng, như đang nghĩ điều gì đó.

 

Mụ còn đuổi g.i.ế.c chơi khác nữa, mà im lặng.

 

Cũng đúng. Những lời trong máy ghi âm chứng minh mụ hận Nhậm Bằng. Nguyện vọng duy nhất là kéo Nhậm Bằng và Ngải Hiểu Nga xuống địa ngục cùng .

 

Giờ Ngải Hiểu Nga Liễu Trinh Trinh g.i.ế.c, Nhậm Bằng cũng c.h.ế.t t.h.ả.m tay mụ. Chấp niệm của mụ coi như giải tỏa.

 

vấn đề là, mụ g.i.ế.c nữa, cũng ý định rời khỏi bệnh viện .

 

Nói cách khác, mụ chẳng quan tâm nơi phong ấn .

 

Chung Tú chiến trường nơi đồng đội đang đ.á.n.h với Liễu Trinh Trinh, Triệu Vân treo lặng im ở đó, trong lòng mịt mờ đến nghẹt thở.

 

nghẹn ngào hỏi Chương Mục: “Có vẻ Triệu Vân định chạm cánh cửa đó. Nhậm Bằng nếu quỷ quái hiến tế thì phong ấn giải .”

 

Liễu Trinh Trinh khi biến cực kỳ khó đối phó. Nếu cứ kéo dài, thể họ sẽ diệt sạch!

 

Vậy gì mới đúng!

 

Tim Chương Mục đập loạn. Lần đầu tiên trong đời căm ghét sự bất lực của đến . Cả đội giờ chỉ còn và Chung Tú là lành lặn, nhưng đúng lúc sinh t.ử , nghĩ cách nào.

 

lúc , hương trong lư của cháy hết.

 

Đám quỷ ảnh phụ nữ vốn vây quanh bấy lâu nay cuối cùng cũng thoát khỏi sự khống chế. Chúng chứng kiến Nhậm Bằng c.h.ế.t thảm, luồng khí phẫn nộ quanh dần tan, khuôn mặt cũng như hiền hòa hơn nhiều.

 

Mối thù sâu như biển báo xong!

 

Không ai bắt đầu , tất cả đồng loạt Liễu Trinh Trinh một cái, bất ngờ lượt bò về phía đại môn.

 

Chung Tú lập tức hiểu : “Chúng nó…… chúng nó phá phong ấn!”

 

Có lẽ ngay từ đầu chúng trọng sinh bằng cách mượn xác hồn. Bây giờ cuối cùng cũng cơ hội thoát khỏi sự khống chế của Liễu Trinh Trinh, cần đêm đêm lởn vởn trong bệnh viện lạnh lẽo nữa. Chúng thậm chí màng đến việc hồn phi phách tán, chỉ tự do!

 

Tự do mới là quan trọng nhất!

 

sức mạnh của lệ quỷ, dù linh hồn sẽ sớm tan biến, nhưng tích tiểu thành đại, chúng tổng cộng mười hai !

 

Mười hai nạn nhân hợp lực một kích là đủ !

 

Liễu Trinh Trinh đang vây đ.á.n.h nhanh chóng nhận ý đồ của đám quỷ ảnh. Ả tức giận há miệng, phát giọng nữ của phát giọng nam của Triệu Việt. Hai giọng đan xen gào thét, chói tai như tiếng rít.

 

“Dừng ! Không ai phép rời khỏi đây! Tất cả ở cho ! Tất cả ở bầu bạn với !!!!”

 

Ả giãy giụa lao về phía đại môn, nhưng muộn một bước. Mười hai bóng quỷ chút sợ hãi, kéo lao cánh cửa dán đầy bùa chú.

 

Chúng thiêu thành làn khói tan biến trong luồng sáng chói lòa, như nước bốc nắng gắt mùa hè. Cùng lúc đó, phù chú cửa mờ với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.

 

Chương Mục nắm tay Chung Tú chạy về phía đại môn. Hạ Thanh Châu và Diêu Thương cũng chạy từ phía bên tới. Vào thời khắc mấu chốt, Hạ Tinh Lê dốc lực vung trường đao, quát lớn đẩy lùi Liễu Trinh Trinh đang chặn đường.

 

Ba lướt qua Liễu Trinh Trinh.

 

“Ở đây bầu bạn với !!!”

 

Cốt trảo đột ngột vươn dài. Liễu Trinh Trinh cuồng nộ phút cuối túm một cánh tay của Diêu Thương, định kéo .

 

Ngay giây tiếp theo, Hạ Tinh Lê dứt khoát xoay ngược chuôi đao, c.h.é.m đứt cánh tay trái của Diêu Thương!

 

Cô ném thanh trường đao như một ngọn thương về phía Liễu Trinh Trinh. Rồi cô ôm ngang Diêu Thương đang đầy máu, cùng các đồng đội lao cánh cửa bệnh viện đang tỏa sáng!

 

 

Loading...