Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 112: Khách nhân

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:01:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Thanh Châu thường xuyên tự hỏi, em gái rốt cuộc là như thế nào. Trong cô luôn cả cảm tính lẫn lý trí, dịu dàng dứt khoát. Cô thể để ý đến những chi tiết nhỏ nhất, cũng thể đưa quyết định nhanh khi gặp chuyện đúng sai rõ ràng.

 

Cô luôn chọn đúng phương án đúng thời điểm, nhất là trong những lúc quan trọng. Ngay cả với biến lớn nhất trong đời cô cho đến nay, chính là tên khốn Diêu Thương , cô cũng vì quan tâm mà rối loạn, vẫn giữ bình tĩnh.

 

Ví dụ như ở nhiệm vụ cuối cùng, lúc chạy qua cánh cửa bệnh viện Nhân Hòa, cô hạ nhát đao tàn nhẫn đó!

 

“Anh thật sự hiểu nổi đấy, Lê Lê.” Hạ Thanh Châu trong phòng khách, bưng một đĩa mì Ý cá hồi sốt bơ hấp, buồn bực với Hạ Tinh Lê: “Dù lúc đó là sinh t.ử cận kề, em thể phản ứng trong hai giây để c.h.é.m đứt cánh tay Diêu Thương, nhưng chuyện đó bình thường xuống tay là xuống tay ? Anh thật sự nghi ngờ em còn thích . Nếu là thích thì ít nhất cũng do dự một chút chứ?”

 

Hạ Tinh Lê tức giận đáp: “Em thấy lúc nào cũng vấn đề thiếu khách quan. Khi đó nữ quỷ sắp kéo Diêu Thương trở , em lấy thời gian mà nghĩ thích thích? Dù mà là , là Chương Mục Chung Tú, bất kỳ ai, em cũng sẽ c.h.é.m nhát đao đó. Chỉ cần c.h.ế.t, về chỗ ở là thể hồi phục, sợ cái gì?”

 

“Anh đúng là đủ khách quan, nhưng em thì khách quan quá!”

 

“Khách quan ? Ít nhất lúc nguy cấp, nó giúp đều còn sống.”

 

Hạ Thanh Châu húp một ngụm mì, nghĩ ngợi hỏi với vẻ khoái chí: “Vậy em đoán xem Diêu Thương hiểu suy nghĩ của em ? Hay sẽ nghĩ em chẳng hề thích ? Tên đó vốn hẹp hòi.”

 

“Anh bệnh ?”

 

“Anh em bệnh đấy!”

 

Cùng lúc với lời mỉa mai của Hạ Tinh Lê, một giọng nam trong trẻo quen thuộc vang lên.

 

Hạ Thanh Châu mạnh dạn đầu, thấy Diêu Thương ngay cửa phòng ngủ, lập tức nổi đóa: “Sao từ phòng em gái thế hả? Có hổ ?”

 

Diêu Thương lười biếng liếc : “Đây là cánh cửa thông duy nhất. Hay thương lượng với hệ thống, mở cho một lối riêng khác ?”

 

“Ý đừng đến đây nữa!”

 

“Mọi đều là đồng đội, dựa cái gì đến thể?”

 

“Đây là nhà ! trai ruột của con bé! Tính chất giống ? Cậu đây là xâm nhập gia cư bất hợp pháp đấy ?”

 

“Vậy báo cảnh sát .”

 

bây giờ sẽ tháo thật cái cánh tay đó của xuống!”

 

Hạ Tinh Lê cạn lời: “Có thể im lặng một lát ? Còn lảm nhảm nữa thì ván hai tự tổ đội với , em trò chơi một !”

 

Lời đe dọa quả nhiên tác dụng. Hai lập tức ngừng cãi. Hạ Thanh Châu Diêu Thương thấy phiền, nhanh chóng ăn sạch đĩa mì về phòng ngủ bù.

 

Hạ Tinh Lê trai đóng cửa phòng. Đợi đến khi chắc chắn bên trong còn động tĩnh gì, cô mới hiệu cho Diêu Thương theo phòng ngủ.

 

Cô hạ giọng: “Bàn chính sự một chút. Hai đứa đối chiếu các mảnh ghép của mỗi để sớm chuẩn .”

 

“Ừm.” Diêu Thương gật đầu, “Càng sớm càng . Đợi qua hai mươi màn, lập tức tiễn . Thật chướng mắt.”

 

“Ai mượn lời thật lòng gì?”

 

“Xin , nhịn .” Anh xin nhưng giọng hề chút hối . Anh rút từ trong túi một tờ giấy ghi chép đưa cho cô: “Lúc nãy đến đây đối chiếu màn hình, ghi hết những mảnh trùng lặp . Em xem để tham khảo.”

 

“Được.” Hạ Tinh Lê nhận lấy. Bỗng cô như nhớ chuyện quan trọng, nghiêm túc ngẩng đầu : “ ……”

 

“Chuyện gì?”

 

Cô do dự: “Ván tiếp theo, hình như cũng mở màn thưởng!”

 

Diêu Thương hiển nhiên cũng quên chuyện . Anh im lặng hai giây, tâm trạng khó tránh khỏi phức tạp.

 

“Không và Hạ Thanh Châu, ai sẽ là cùng em thông quan đây.”

 

Theo kinh nghiệm đó, dù chơi màn thưởng một , hệ thống thường sẽ ghép đôi với một quen điểm đ.á.n.h giá tổng hợp cao để hỗ trợ.

 

Hạ Tinh Lê lắc đầu: “Rất thể cả hai đều .”

 

“Không hai chúng thì còn là ai?”

 

“Em chắc, chỉ là phỏng đoán.” Cô : “Vì ở màn của trai , ghép đôi là Tần Hoài Vũ, mà thực tế Tần Hoài Vũ chỉ mới đồng đội với đúng một màn. Cho nên nghi ngờ định nghĩa quen của hệ thống chỉ đơn giản là quen thôi. Lúc ghép với là vì hai chính thức tổ đội dài hạn. Một khi tổ đội dài hạn, chắc chắn sẽ khó ghép màn thưởng hơn, nếu cơ chế còn ý nghĩa gì nữa?”

 

Sắc mặt Diêu Thương lập tức u ám, tâm trạng sa sút hẳn: “Biết thế khoan tổ đội với em, lẽ còn cơ hội hỗ trợ em trong màn thưởng.”

 

“Không hỗ trợ cũng .” Bình thường Hạ Tinh Lê sẽ mỉa mai vài câu, nhưng . Cô hiếm khi an ủi: “Màn thưởng dù khó thì khó đến mức nào? Lần ở phó bản lâu đài cổ kinh nghiệm . Anh tin năng lực của đồng đội chứ.”

 

“Em là đồng đội của ?” Diêu Thương hỏi ngược ngay: “Em chẳng là đội trưởng của ?”

 

Cô bật : “Được . Dù đừng nghĩ lung tung. Chỉ một màn thôi mà, sẽ về nhanh thôi! Trước lúc đó, với trai sống chung cho đàng hoàng. Dù ưa thì cũng cố đoàn kết để thông quan. Đừng nội chiến. Trong trò chơi nhiều tâm địa khó lường.”

 

. chấp nhặt với kẻ ngốc tâm trí trưởng thành .”

 

Hạ Tinh Lê công bằng. Cô cho phép Hạ Thanh Châu Diêu Thương, cũng cho phép Diêu Thương Hạ Thanh Châu. Cô tiện tay đ.ấ.m một phát vai .

 

“Mau im miệng .”

 

Sau đó, cô mới sực nhớ: ở màn khi thông quan, cô dùng thanh đao hàng nhái Thanh Long Yển Nguyệt c.h.é.m đứt cánh tay của Diêu Thương ngay tại chỗ .

 

Vết thương trong trò chơi sẽ tự lành khi về chỗ ở, nhưng nỗi đau khoảnh khắc đó chắc chắn khó mà tưởng tượng.

 

Cô vẫn thật với Hạ Thanh Châu. Lý trí là lý trí, bình tĩnh là bình tĩnh, thông quan đương nhiên là ưu tiên hàng đầu. dù cô vẻ do dự khi hạ đao, trong lòng vẫn đau, đến mức khi trở về cô lặng lẽ trấn tĩnh lâu.

 

Vết thương bình thường trong trò chơi khác với việc chính tay cô thương. Cảm giác lưỡi đao cắt da thịt khiến cô chấn động theo một cách khác.

 

Nghĩ đến đây, cô theo bản năng sờ vai Diêu Thương, dịu giọng hỏi: “Còn đau ?”

 

“Không đau.” Diêu Thương lắc đầu, nghiêm túc cô: “ chỉ trả giá bằng một chút đau đớn mà đổi sống để thông quan, là hời .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-112-khach-nhan.html.]

 

“Ừm.”

 

“A Lê, em cứu một mạng nữa .”

 

Khóe môi Hạ Tinh Lê khẽ nhếch, cô giả vờ thản nhiên : “Giữ mạng cũng ích mà. Ví dụ như bây giờ, pha cho một ly xanh chanh leo .”

 

“Được, cho em loại nóng, đầy đường nhé.”

 

“?”

 

Cô lập tức đá một cái.

 

Tên vong ơn bội nghĩa chắc chắn cho cô uống ngọt đến c.h.ế.t đây mà!

 

Trước khi bước màn thưởng, Hạ Tinh Lê dặn dò Hạ Thanh Châu kỹ y hệt như dặn Diêu Thương.

 

, trong màn chơi chỉ hai tổ đội, dù ghét đến mức ngáng chân , nhưng vì sắp gặp Hạ Tinh Lê nên cả hai đều kiềm chế. Họ cố gắng hợp tác và thành nhiệm vụ suôn sẻ.

 

Chuyện bên đó tạm thời bàn tới, vì điều đáng hơn là đồng đội quen mà Hạ Tinh Lê ghép trong màn thưởng chính là Hàn Ngọc.

 

Chính là thiếu niên tóc bạc ít , cực kỳ thiện chiến, từng đồng hành cùng cô và Diêu Thương trong màn Tang thi Thất hình đại tội.

 

Thực đây cũng chính là màn thưởng của Hàn Ngọc.

 

Rất . Màn thưởng của cả hai , ghép đôi song phương, độ khó thể tưởng tượng tăng lên gấp bội.

 

Đó là cuộc đại đào sát du thuyền giữa biển khơi. Họ lẩn trốn tên đồ tể, mỗi đêm phân tích đúng phòng an , tìm bè cứu sinh để chèo bờ thì mới thông quan.

 

Màn đúng là cửu t.ử nhất sinh. Những chơi khác đều quét sạch, chỉ còn hai họ dựa , ngoan cường sống sót. Hơn nữa phút cuối Hàn Ngọc trọng thương, dựa ý chí để cầm cự. Để kích thích ham sống của , Hạ Tinh Lê hứa khi thông quan sẽ mời về nhà khách.

 

, hai đàn ông ở nhà cuối cùng cũng đợi Hạ Tinh Lê trở về. Đồng thời họ kinh ngạc phát hiện vài tiếng , cánh cửa phòng việc mở và một mỹ thiếu niên tóc bạc bước .

 

Không chỉ , Hạ Tinh Lê còn tiếp đón nhiệt tình, rót cho một ly sữa nóng thêm đường.

 

Hạ Thanh Châu ngây . Bình thường em gái rót sữa cho bao giờ chịu hâm nóng thêm đường. Ngay cả cũng đãi ngộ !

 

Anh đầu máy móc, hiếm khi chủ động hỏi Diêu Thương: “Cậu quen ?”

 

Diêu Thương lạnh lùng liếc : “Có.”

 

“Quen? Quen ở ?”

 

“Đồng đội tạm thời ở màn tang thi. Đoán là quen ghép đôi trong màn thưởng của A Lê.”

 

“Hả?”

 

Phía bên , Hàn Ngọc lục lọi túi áo lâu, cuối cùng lấy một chiếc bùa bình an màu tím, đưa cho Hạ Tinh Lê.

 

“Lễ…… gặp mặt.”

 

Hạ Tinh Lê nhận lấy, một hồi kinh ngạc kết luận: “Đây chẳng là đồ lưu niệm trò chơi bán trong cửa hàng hệ thống ?!”

 

Cửa hàng hệ thống ngoài đạo cụ và thẻ bài thông thường thì bán đủ thứ. thứ vô dụng nhất và châm chọc nhất chính là bùa bình an .

 

Cô thậm chí từng cùng Hạ Thanh Châu mắng hệ thống dở : trò chơi lấy mạng bán bùa bình an? Giá tích phân còn đắt. Kẻ ngốc nào mới mua chứ?

 

Kết quả bây giờ!

 

Kẻ ngốc xuất hiện.

 

“Lần đầu đến nhà chị, quà gì khác.” Hàn Ngọc trôi chảy, giải thích cứng nhắc: “Cái , ít nhất, ý nghĩa .”

 

Hóa thấy đến nhà khác khách mà tay thì tiện, nghĩ tới nghĩ lui mới chọn một món quà ý nghĩa .

 

Trong trò chơi Âm Thành bình an tuyệt đối, nhưng tin là tùy. Quan trọng là tấm lòng. Nếu thì ai tiêu tích phân xương m.á.u thứ chứ?

 

Hạ Tinh Lê nở nụ chân thành, nhận bùa bình an nhét túi.

 

“Cảm ơn . Sau mỗi màn chơi đều mang theo để lấy may.”

 

“Vâng.”

 

Hạ Thanh Châu càng lúc càng thấy . Anh nhịn lên tiếng: “Lê Lê, là em giới thiệu một chút ?”

 

“Hàn Ngọc.” Hạ Tinh Lê gọn, “Diêu Thương thì , còn đây là trai ruột của , Hạ Thanh Châu.”

 

Hàn Ngọc khách khí gật đầu với Hạ Thanh Châu nhưng thêm.

 

Hạ Tinh Lê nhỏ với Hạ Thanh Châu: “Thằng bé ít , nhắm . Đừng nghĩ nhiều.”

 

Hạ Thanh Châu cạn lời: “Cái giọng bênh vực cứ như là em trai ruột của em, còn mới là ngoài .”

 

“Chậc, mới mười chín tuổi, nhường một chút thì ?”

 

Hạ Thanh Châu liếc vành tai vẫn đỏ của Hàn Ngọc, trong đầu nảy một ý nghĩ táo bạo. Và ý nghĩ đó càng chắc hơn khi thấy vẻ mặt u ám của Diêu Thương bên cạnh.

 

Anh để tâm đến thái độ của Hạ Tinh Lê. Anh lạnh, tiến sát Diêu Thương, thì thầm tai : “Thấy ? Người mới mười chín tuổi, trẻ trung tuấn tú, tặng quà lấy lòng con gái, giờ còn cùng trải qua màn thưởng, thêm hiệu ứng cầu treo sinh t.ử nữa! Lúc còn lo Lê Lê đóng cửa lòng, hóa con bé thích kiểu em trai thực lực lời. Chuyện quá còn gì.”

 

Nói xong, đợi Diêu Thương trả lời. Anh chuyển sang vỗ vỗ vai Hàn Ngọc theo kiểu cả, vô cùng nhiệt tình mời:

 

“Cậu em Hàn đúng ? Nhìn và em gái phối hợp thông quan ăn ý. Hay ván tới cũng gia nhập đội chúng . Chúng hợp tác thử một xem !”

 

 

Loading...