Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 120: Liên hệ

Cập nhật lúc: 2025-12-18 01:01:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diêu Thương mời cô nàng Lệ Lệ uống cà phê ở gần công ty. Hai trong quán, chọn chỗ cạnh cửa sổ gọi hai ly latte đá.

 

Lệ Lệ đan chéo hai tay đặt bàn, thỉnh thoảng ngước mắt Diêu Thương một cái, trông thẹn thùng lúng túng. Cô nhỏ giọng hỏi: “Nên xưng hô với thế nào đây?”

 

họ Diêu.”

 

“Vâng, Diêu, lúc nãy giúp một tay, rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

Lần Diêu Thương thẳng vấn đề ngay, hỏi: “Cô tự xin nghỉ việc công ty sa thải?”

 

còn đóng tiền thuê nhà, mỗi tháng còn gửi tiền về quê, tự xin nghỉ ?” Nhắc đến chuyện , Lệ Lệ đầy ấm ức. “ sa thải đó chứ, tiền bồi thường cũng cho ít, chỉ vì lỡ miệng sai vài câu thôi.”

 

“Nói sai chuyện gì?”

 

“Thì là...” Lệ Lệ ngập ngừng hai giây mới tiếp. “Thật cùng mấy chị em đồng nghiệp lén tám chuyện. Tụi rằng bình thường quan hệ giữa em nhà họ Thường với Chủ tịch rõ ràng căng thẳng như , chịu để tòa khách sạn đó cho Chủ tịch chứ? Kết quả ai lén báo với Chủ tịch, thế là hôm gọi lên chuyện luôn.”

 

Diêu Thương nghĩ một chút. Cái gọi là “ em nhà họ Thường” hẳn là Thường Nhật Lâm, còn “Chủ tịch” là trai , Thường Nhật Phong. Người môi giới đó cũng từng nhắc đến .

 

Anh cố ý dẫn dắt để Lệ Lệ thêm: “Tại thấy quan hệ giữa em nhà họ Thường căng thẳng? Có khi lãnh đạo cho rằng cô bừa.”

 

“Sao thể chứ?” Lệ Lệ lắc đầu, vội vàng chứng minh. “Năm mới , chính mắt thấy hai họ cãi ngay cửa nhà hàng đối diện công ty. Cãi đến đỏ mặt tía tai, siêu xe đậu ngay gần đó. Hơn nữa bạn gái của em nhà họ Thường lúc đó còn chạy theo can ngăn nữa!”

 

“Bạn gái lúc đó là Ân Vũ?”

 

đúng, là Ân Vũ, hình như là một nữ minh tinh nổi tiếng, ngoài đời xinh lắm.”

 

Diêu Thương bình tĩnh “ừ” một tiếng: “Vậy rốt cuộc họ cãi chuyện gì?”

 

“Lúc đó chỉ ngang qua, dám lâu, chỉ mơ hồ thấy mấy câu kiểu như ‘cha thiên vị , em cái gì cũng nhường , ngay cả phụ nữ cũng nhường cho luôn ’, đó em nhà họ Thường nổi giận, hét lên ‘Vũ Nhi chỉ yêu em thôi, đừng đó bôi nhọ cô ’... đại loại , đoán là tranh giành phụ nữ.”

 

“Cô gặp Thường Nhật Lâm mấy ? Tình cảm giữa và Ân Vũ thế nào, cô ?”

 

“Cái ... chỉ là nhân viên nhỏ, chuyện riêng của họ chứ? chỉ gặp đúng ngày hôm đó thôi. Sau đồng sự bàn tán là lúc em nhà họ Thường rời thì đùng đùng nổi giận, nhưng nữ minh tinh xuống xe dỗ dành một chút là ôm eo cô , chắc là tình cảm lắm nhỉ?”

 

Nghe qua thì cô nàng Lệ Lệ ít về đời sống cá nhân của mấy nhân vật lớn, phần lớn là tin đồn. Việc cô cho nghỉ cũng chỉ là xui xẻo, vài câu phiến diện đúng lúc chạm chỗ khó chịu của Thường Nhật Phong nên vạ lây.

 

Diêu Thương đoán hỏi tiếp cũng chẳng gì. Anh đang tính kiếm cớ tính tiền rời thì vô tình đầu ngoài cửa sổ, thấy cửa công ty đang náo loạn. Hình như mấy tên bảo vệ đang áp giải một đàn ông , hai bên giằng co cãi vã.

 

Nhìn kỹ , đàn ông đó ai khác chính là đồng đội Vương Anh Kiệt của .

 

Thật , mau cứu thôi.

 

Anh rút hai tờ tiền mặt đặt lên bàn, một câu đa tạ mặc kệ ánh mắt ngơ ngác của Lệ Lệ, bước nhanh khỏi quán cà phê, thẳng tới cổng công ty.

 

Vương Anh Kiệt thực tế cũng khá khỏe, nhưng một khó địch nhiều , đang đám bảo vệ hợp lực ấn xuống đất. Anh lăn lộn vùng vẫy, miệng gào lên:

 

“Buông ! ăn trộm mà, công ty các cái gì để trộm chứ, tham quan một chút ?”

 

Người em , lúc ủ rũ thì cũng dễ hưng phấn thật đấy.

 

Diêu Thương lập tức về phía Vương Anh Kiệt. Cùng lúc đó, Vương Anh Kiệt cũng thấy , hai chạm mắt . Thấy Diêu Thương gật đầu, Vương Anh Kiệt lập tức im lặng, ngừng vùng vẫy.

 

Không hiểu tin như , tin rằng Diêu Thương cách cứu . Rốt cuộc vị Diêu thông minh bụng.

 

Ai ngờ giây tiếp theo, Diêu Thương tới mặt, chẳng chẳng rằng tung một cú đ.ấ.m cực mạnh, đ.á.n.h gục tên bảo vệ đang ấn cánh tay Vương Anh Kiệt xuống đất.

 

Anh cũng cho những khác kịp phản ứng, đ.ấ.m đá liên bằng một bộ động tác liền mạch. Chỉ trong vòng nửa phút hạ gục bộ đám bảo vệ.

 

Đây đều là thực lực cứng rèn trong trò chơi.

 

Vương Anh Kiệt chỉ cảm thấy tay chân nhẹ bẫng. Ngay đó cổ áo túm chặt, cả Diêu Thương xách lên kéo chạy như điên về phía xa.

 

Diêu , cứu thì cứu thật, nhưng kiểu thực sự thông minh cho lắm !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-120-lien-he.html.]

Đám bảo vệ lồm cồm bò dậy, đuổi theo c.h.ử.i ầm ĩ. Hai nhảy lên chiếc xe đạp dựng sẵn ở đó, đạp đến mức bánh xe tóe lửa, thèm ngoảnh đầu mà biến mất.

 

Diêu Thương và Vương Anh Kiệt là những về khách sạn sớm nhất. Trong lúc chờ đợi, hai dạo một vòng quanh bốn tầng của khách sạn. Khi trở đại sảnh, sắc mặt cả hai đều .

 

Khoảng hơn một giờ , Kim Mẫn và Đường Văn Chính về. Bốn gì.

 

Nửa giờ nữa trôi qua, nhóm Bạch Huyên Thảo và La Thất Hỉ, nhóm Hạ Thanh Châu và Hàn Ngọc gặp ở cửa và cùng khách sạn.

 

Hạ Tinh Lê và Tiết Nhân vì xa nhất nên là nhóm cuối cùng bước .

 

Mọi tập trung ở khu vực chờ. Thời gian ban ngày ở đây thật sự ngắn. Trời dần tối, sắp đến lúc chạng vạng.

 

Kim Mẫn mở miệng theo thói quen: “Mọi chuyến chắc thu hoạch nhỏ chứ? Hy vọng thể chia sẻ thẳng thắn, đừng mất thời gian, tổng cộng chỉ ba ngày thôi, tối nay chúng nhất định chút tiến triển.”

 

“Mấy cái đạo lý dễ hiểu cần cô nhắc .” La Thất Hỉ vẻ đang bực nên chẳng nể mặt. “Lo mà trọng tâm , thời gian nhảm thì nhớ đạp xe mà .”

 

“……”

 

Nhớ chuyện mất mặt buổi sáng, Kim Mẫn lập tức nghẹn họng, mặt đỏ bừng, chỉ giả vờ .

 

Thật Đường Văn Chính nửa ngày nay ở chung với cô cũng mấy dễ chịu, chỗ nào cũng thấy bất đồng, còn quở trách. cũng là đồng đội, giúp hòa giải thì chính cũng thấy hổ lây.

 

lên tiếng: “Thế , để về phát hiện của hai chúng , xem liên hệ gì với manh mối của .”

 

“Hai chúng đến văn phòng luật sư, tìm hỏi thăm về vị luật sư tên Lý Thiên Hà. Đồng nghiệp là luật sư năng lực mạnh, thắng nhiều vụ kiện. Những tiếp xúc đều là phận, trong đó thậm chí cả con trưởng nhà họ Thường, tổng tài của Truyền thông Húc Phong, Thường Nhật Phong.”

 

“Lý Thiên Hà dường như đạt một thỏa thuận nào đó với Thường Nhật Phong, nhưng cụ thể là gì thì ngoài đều rõ. cảm giác chắc là quang minh chính đại cho lắm.”

 

“Sau đó, khi tin Ân Vũ tự sát bùng nổ, Lý Thiên Hà mất tích một thời gian. Khi văn phòng, trở nên gầy đen, tiều tụy khác hẳn , trạng thái tinh thần cũng như vấn đề, lúc nào cũng lẩm bẩm đến Khách sạn Tượng Sáp Hoàng Hôn ở vài ngày. đó bao giờ nữa, giống như bốc khỏi nhân gian. Các luật sư trong văn phòng nghi ngờ liên quan đến vụ án mạng ở khách sạn, nhưng ai dám điều tra vì sợ rước họa.”

 

Đường Văn Chính xong, mắt Vương Anh Kiệt sáng lên, lên tiếng bổ sung: “ nhớ tấm danh ghi Lý Thiên Hà việc tại Văn phòng Luật sư Tân Hoa đúng ? Hôm nay tìm thấy một bản hợp đồng ủy thác trong ngăn kéo bàn việc của Thường Nhật Phong, đó đóng dấu của Văn phòng Luật sư Tân Hoa.”

 

Đường Văn Chính ngạc nhiên: “Thường Nhật Phong là tổng tài của Truyền thông Húc Phong mà, cả văn phòng tổng tài ?”

 

Vương Anh Kiệt gật đầu: “ mượn một chiếc thẻ từ nhân viên, tòa nhà văn phòng của họ, thang máy lên tìm phòng tổng tài. Thường Nhật Phong ở đó, thư ký sắp xếp tài liệu xong, cửa đóng nên lẻn .”

 

Đó là lý do bảo vệ phát hiện và bắt giữ. Nếu nhờ Diêu Thương kịp thời cứu, lẽ giờ nhốt ở đồn cảnh sát .

 

Diêu Thương trầm giọng : “Theo lời của nhân viên ép nghỉ ở Truyền thông Húc Phong, quan hệ em nhà họ Thường , từng mâu thuẫn vì Ân Vũ. Vì , khả năng Thường Nhật Lâm khi qua đời để khách sạn cho Thường Nhật Phong thực tế cao.”

 

“Vậy... việc Lý Thiên Hà và Thường Nhật Phong đạt thỏa thuận liên quan đến di chúc của Thường Nhật Lâm ?” Tiết Nhân táo bạo suy đoán. “Thường Nhật Phong cấu kết với Lý Thiên Hà để sửa di chúc của em trai, vốn dĩ khách sạn để cho Ân Vũ mới đúng!”

 

“Có thể hiểu theo cách đó.”

 

“Tiếp theo về phát hiện của hai chúng .” Hạ Thanh Châu chia sẻ tiếp. “ và em trai đến Công ty Truyền thông AE, nhờ tay săn đầu giúp đỡ nên tham quan . Chúng thấy poster của ngôi đang lên Sở Diệp. Nghe nửa năm gần đây tài nguyên của đột nhiên lên, đó nhân khí và lưu lượng chỉ bình thường, chủ yếu đóng vai chính phim web nhỏ hoặc vai nam thứ tư, thứ năm trong phim lớn chiếu đài.”

 

Hạ Tinh Lê gật đầu, nhớ tài liệu tra ở tiệm net: “Nếu nhầm thì Ân Vũ ban đầu cũng ở AE?”

 

. Giữa chừng lấy cớ rời , dùng máy tính của công ty họ tra thử. Trước đây ảnh chụp Sở Diệp và Ân Vũ lén gặp ban đêm tung , tin đồn lan truyền rầm rộ. Chuyện bôi nhọ nghiêm trọng danh dự của Ân Vũ, khiến công chúng càng tin cô lăng nhăng, phản bội Thường Nhật Lâm. Trong khi đó Sở Diệp sự việc đăng những dòng trạng thái nửa thật nửa giả mạng xã hội, mập mờ là nạn nhân lừa dối, ám chỉ Ân Vũ bắt cá hai tay. Anh chỉ thoát bạo lực mạng mà còn một làn sóng đồng tình, hưởng trọn lợi từ vụ scandal đó.”

 

Hạ Tinh Lê nhịn đảo mắt khinh bỉ: “Đồ tồi, xã hội đối với nam minh tinh thật sự quá khoan dung, chuyện gì cũng thể trôi qua êm .”

 

Tiết Nhân cũng tức giận, phụ họa liên tục: “Dựa cái gì mà Ân Vũ hắt nước bẩn, chịu hết chỉ trích, còn cả danh lẫn lợi? Rõ ràng chuyện cũng phần!”

 

Bạch Huyên Thảo bên cạnh hỏi: “Có phần cái gì?”

 

và Lê Lê tìm lịch sử trò chuyện trong máy tính của phóng viên Tưởng Văn Đào. Đây là một vở kịch do Sở Diệp tự biên tự diễn. Anh cố ý liên hệ với phóng viên để tung ảnh chụp lén gặp Ân Vũ, mục đích chính là lợi dụng Ân Vũ để lăng xê bản !”

 

“…… Có lẽ còn chỉ .”

 

“Hử? Không chỉ ?”

 

Bạch Huyên Thảo và La Thất Hỉ liếc . Bạch Huyên Thảo thở dài, chậm rãi kể: “Câu chuyện bối cảnh của trò chơi thật sự giống như một ván kịch bản sát. Giữa mỗi nhân vật đều mối liên hệ. Hai chúng đến trạm trung chuyển ở chung cư Bạch Kim. Nhân viên ở đó tên ‘Lá sen gì điền điền’ thường xuyên đến gửi và nhận bưu phẩm, với họ. Đó là một cô gái trẻ sống một ở tòa 2, tên là Hà Liên.”

 

 

Loading...