Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 130: Câu hồn

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:54:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa thấy Bạch Huyên Thảo và La Thất Hỉ, nhóm bốn Hạ Tinh Lê khỏi chút bất ngờ. Không bất ngờ vì đối phương cũng rời phòng, mà là kinh ngạc trạng thái của hai họ, cứ như phát hiện thứ gì đó cực kỳ khủng khiếp.

 

Hạ Tinh Lê tiến lên một bước định ngăn : “Có chuyện gì thế?”

 

La Thất Hỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Huyên Thảo chạy thục mạng, đến mặt cũng hề ý định giảm tốc độ, chỉ gào lên thật lớn: “Chạy , Thường Nhật Lâm sống !”

 

… Sống ?

 

Chuông báo động trong lòng vang lên dữ dội. Hạ Tinh Lê đột ngột ngẩng đầu, thấy một bóng đen mờ ảo đang lao đến với tốc độ cực nhanh từ phía xa. Khi bóng đen gần hơn, nhờ ánh đèn hành lang, cô lờ mờ nhận đó chính là tượng sáp của Thường Nhật Lâm, sai .

 

Giống hệt ảo cảnh thấy qua khe cửa đêm qua, bức tượng sáp như lửa thiêu rụi, tan chảy với tốc độ mắt thường thể thấy , lộ t.h.i t.h.ể trắng bệch, khô gầy bên trong. Một luồng âm khí lạnh thấu xương tức khắc ập đến.

 

Bốn nhanh chóng xoay rút lui về hướng đại sảnh. Trong lúc đó, Hạ Thanh Châu khẩn cấp chia sẻ phát hiện của với các đồng đội: “Không đúng, t.h.i t.h.ể Thường Nhật Lâm giống với những t.h.i t.h.ể thấy đêm qua, cứ… chung là cảm giác khác!”

 

Diêu Thương đồng tình bổ sung: “Thường Nhật Lâm mang cảm giác giống Ân Vũ hơn.”

 

Lời khó hiểu. Nếu Lý Thiên Hà, Vưu Hà, Tưởng Văn Đào đều là những t.h.i t.h.ể tàn khuyết thao túng, thì Thường Nhật Lâm lúc tỏa quỷ khí âm trầm hệt như Ân Vũ. Thậm chí, tình trạng của Thường Nhật Lâm còn nghiêm trọng hơn, cảm giác ngột ngạt bao trùm quả thực chạm đến mức độ của lệ quỷ.

 

Ngay cả Ân Vũ cũng biến thành lệ quỷ. Thường Nhật Lâm vốn c.h.ế.t vì bệnh tật bình thường, tại giờ trở thành lệ quỷ ?

 

Hàn Ngọc nghĩ thông suốt vấn đề : “Lá bùa.”

 

, chính là lá bùa.” Hạ Tinh Lê gật đầu. “Có xé lá bùa , hoặc cách khác, những lá bùa đó vốn dùng để trấn áp hồn phách của Thường Nhật Lâm.”

 

“Là Đường Văn Chính.”

 

Đường Văn Chính chơi. Anh là một NPC trộn đội ngũ chơi. Thân phận thực sự của là Thính T.ử Hình Sư, và quen Thường Nhật Phong từ lâu.

 

Căn cứ manh mối , vì chuyện của Ân Vũ nên Sở Diệp và Thường Nhật Phong liên hệ chặt chẽ, khả năng cao Sở Diệp cũng Đường Văn Chính. Chính vì lo lắng lộ phận, nên khi đến căn hộ cao cấp, Đường Văn Chính tìm cách ám chỉ cho Sở Diệp bỏ chạy, còn bản thì đuổi theo để nhân cơ hội g.i.ế.c diệt khẩu.

 

Việc mang bức tượng sáp phong ấn hồn phách Thường Nhật Lâm về khách sạn e rằng là một phần trong kế hoạch của Đường Văn Chính và Thường Nhật Phong, mục đích là lợi dụng Thường Nhật Lâm luyện thành lệ quỷ để tiêu diệt Ân Vũ cùng nhóm thám t.ử ủy thác, nhằm vĩnh viễn trừ hậu họa.

 

Đây mới là thử thách cam go nhất của nhiệm vụ. Theo tình hình hiện tại, kế hoạch sẽ đổi dù Thường Nhật Phong bắt c.h.ế.t. Đêm nay, bất kể ai bước khách sạn , dù là quỷ, tất cả đều c.h.ế.t.

 

Hạ Tinh Lê lệ quỷ Thường Nhật Lâm đang đuổi sát phía , dứt khoát quyết định:

 

“Phải g.i.ế.c Đường Văn Chính. g.i.ế.c, Diêu Thương, với ; Hàn Ngọc, dẫn Thường Nhật Lâm đến nhà bếp, xem Ân Vũ thể đ.á.n.h thức ; trai, lên lầu nguyên nốt hai bức tượng sáp còn .”

 

“…”

 

Thực Hạ Thanh Châu hiểu lắm, tại Hạ Tinh Lê trông vẻ phân công ngẫu nhiên nhưng lúc nào cũng vô tình hữu ý để việc dễ nhất cho . tình thế mắt cho phép tranh luận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-130-cau-hon.html.]

“… Vậy em tự cẩn thận đấy.”

 

Nói xong, Hạ Thanh Châu quyết đoán rẽ ngang nửa đường, đổi hướng tiến về hai căn phòng đặt tượng sáp của Sở Diệp và Thường Nhật Phong với tốc độ nhanh nhất.

 

Hàn Ngọc Hạ Tinh Lê một cái. Cậu hiểu ý cô chút trở ngại và lập tức hành động. Cậu cởi áo khoác vung lên giữa trung, tạm thời che khuất bóng dáng Hạ Tinh Lê và Diêu Thương, thành công thu hút sự chú ý của Thường Nhật Lâm.

 

Thường Nhật Lâm khóa mục tiêu Hàn Ngọc, trong khi Hạ Tinh Lê và Diêu Thương tận dụng thời cơ , mượn các dãy sofa vật che chắn, cúi thấp rút khỏi hiện trường.

 

Diêu Thương thấp giọng: “Vấn đề là chúng Đường Văn Chính trốn ở , tìm thế nào đây? Thậm chí chúng cũng chắc rời khỏi khách sạn khi thả lệ quỷ .”

 

“Trước khi về phòng hôm nay, âm thầm rắc một lớp muối tinh từ nhà bếp cửa khách sạn.” Hạ Tinh Lê đáp. “Vừa nãy liếc qua, xung quanh dấu chân. Đường Văn Chính chắc chắn còn ở trong khách sạn, nhưng cửa chính một sức mạnh bất khả kháng khóa chặt, nên cho rằng đây là một ván cờ. Cuối cùng ai rời khỏi đây , xem g.i.ế.c chúng , chúng g.i.ế.c .”

 

“Đường Văn Chính là pháp sư, nhưng cũng là con .” Ánh mắt Diêu Thương dần trở nên lạnh lẽo, chạm tay hông, nơi giắt con d.a.o sắc nhọn đang lộ một góc sáng loáng. “Đêm nay c.h.ế.t.”

 

* * * * * *

 

Hạ Thanh Châu đến phòng 401 để nguyên tượng sáp của Thường Nhật Phong, tức là dùng d.a.o cắt bức tượng thành từng mảnh nhỏ cho đến khi còn nhận hình dáng và khung xương ban đầu. Chất liệu sáp dù cứng như tưởng tượng, nhưng để thành việc cũng hề nhẹ nhàng, tiêu tốn của ít thời gian.

 

Anh cầm d.a.o rời phòng. Ngay khoảnh khắc đặt chân lên sàn hành lang, đột nhiên một luồng lạnh rõ nguyên do chạy dọc sống lưng. Anh cảnh giác quanh, luôn cảm giác gần đây một đôi mắt đang âm thầm quan sát . các phòng ở tầng bốn, ngoại trừ phòng 401, đều khóa chặt, theo lẽ thường thì khó mà giấu . Không kịp nghĩ nhiều, lập tức xuống tầng hai để nguyên bức tượng cuối cùng —— tượng của Sở Diệp.

 

 

Trong phòng im ắng, tượng sáp Sở Diệp vẫn đặt cửa sổ, mặc bộ đồ hiệu đắt tiền, mặt nở nụ cứng đờ quái dị. Hạ Thanh Châu suy nghĩ một chút. Cách c.h.ế.t của Sở Diệp khá oái oăm, thể cứ thế cắt nát như bên Thường Nhật Phong, mà kỹ thuật để lột lớp vỏ sáp bên ngoài .

 

Anh bắt đầu rạch một đường từ đỉnh đầu, chậm rãi bóc lớp sáp sang hai bên, cố gắng cạo cho bề mặt bên trong thật phẳng phiu. Kết quả là ngay khi xử lý xong phần chân, bản năng cảnh giác khiến ngẩng đầu lên, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm trọng.

 

 

Khuôn mặt tượng sáp vốn mài phẳng trơn nhẵn, từ lúc nào âm thầm xuất hiện dấu hiệu tan chảy. , giống hệt ảo cảnh ngoài cửa đêm qua, cũng khác gì Thường Nhật Lâm lúc nãy. Lớp vỏ gọt bỏ, bức tượng sáp vốn còn rõ hình dạng, nhiệt độ nóng bỏng một nữa hiện một gương mặt.

 

Một gương mặt đầm đìa máu, làn da chuyển sang màu xanh đen, khuôn miệng há rộng như gào thét điều gì đó, dữ tợn và đáng sợ. Đôi mắt như nứt , đang hung tợn chằm chằm .

 

Xác của Sở Diệp rõ ràng vẫn còn ở nhà bếp. Vậy rốt cuộc thế nào mà trong thời gian ngắn như , hồn phách phong ấn tượng sáp?

 

Tim Hạ Thanh Châu đột nhiên thắt . Anh nhận Sở Diệp lúc tuyệt đối còn là một cái xác đơn thuần nữa.

 

Câu hồn.

 

E rằng khi g.i.ế.c c.h.ế.t Sở Diệp, Đường Văn Chính dùng phương pháp nào đó để câu hồn phách của . Thứ mang về đây chỉ là một cái vỏ rỗng mà thôi. Hiện tại Sở Diệp cũng giống như Thường Nhật Lâm, đều biến thành lệ quỷ.

 

Ngay khi nhận điều đó, Hạ Thanh Châu lập tức bật dậy, lao thục mạng ngoài cửa. Gần như cùng lúc, Sở Diệp hóa thành lệ quỷ trong phòng phá tan xiềng xích, điên cuồng đập nát cánh cửa gỗ, truy đuổi .

 

 

Loading...