Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 135: Ban Cán Sự Lớp

Cập nhật lúc: 2025-12-18 11:08:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Địa điểm trò chơi ở trường Trung học Thanh Hòa tại Chiếu Thành. Có tổng cộng chín chơi tham gia, trong đó nhiều bạn cũ và quen. Tuy ai cũng , nhưng một điều chắc chắn: tất cả đều giao tình với Hạ Tinh Lê.

 

Nghe qua thì giống như một buổi họp mặt quy mô lớn, lấy Hạ Tinh Lê trung tâm.

 

Sau khi Hàn Ngọc và Tần Hoài Vũ bước lớp, đợi thêm lâu nhưng thêm chơi mới. Trái , màn hình LED bục giảng bỗng sáng rực. Theo thông lệ, điều đó nghĩa là trò chơi sắp bắt đầu, đến phần giới thiệu quy tắc, và lượng chơi đủ.

 

Chín chơi ngẫu nhiên chọn chỗ trong lớp. Không lâu , màn hình lớn hiện mấy dòng chữ in đậm:

 

【 Chào mừng thể các ủy viên ban cán sự lớp 11/9 tham gia hội nghị. Chủ đề cuộc họp là tiếp nhận ủy nhiệm từ phía nhà trường, cùng thành Sổ tay quái đàm Thanh Hòa để quà tặng cho các tân học sinh sắp nhập học. Thời hạn là ba ngày bốn đêm. 】

 

Long Ngạo Phi mở miệng than: “Sổ tay quái đàm chẳng là mấy thứ nhảm nhí về ma quỷ ? Lấy chuyện kinh dị quà đón tân sinh viên, lãnh đạo trường các đúng là bá đạo thật.”

 

Khổng Toàn liếc : “Đừng vơ đũa cả nắm nội dung trò chơi với thế giới thực. Hiệu trưởng trường tụi tớ vẫn .”

 

Lúc , nội dung màn hình tăng thêm, phía xuất hiện một dòng chữ nhỏ nhắc nhở:

 

【 Mời các ủy viên ban cán sự lên bục giảng nhận thẻ học sinh, hướng dẫn công việc và bản đồ khuôn viên trường. 】

 

【 Chú ý. Sau khi màn đêm buông xuống, ngoại trừ phòng học lớp 11/9, nơi trong trường đều tiềm ẩn nguy hiểm. Mời các ủy viên hành động cẩn thận. Nếu xảy sự cố ngoài ý , thể đến phòng Hiệu trưởng để nhận sự trợ giúp theo chỉ thị để . 】

 

【 Đếm ngược bắt đầu, chúc may mắn. 】

 

Lần cách giải thích quy tắc khá mơ hồ, nhiệm vụ cũng vẻ rắc rối, thấy trọng tâm rõ ràng. may mắn là ván mới, ai cũng là chơi kỳ cựu, quen tình huống. Họ trật tự dậy, lên bục giảng và lấy một đống đạo cụ theo chỉ dẫn.

 

Thẻ học sinh thiết kế giống thẻ nhân viên, dây đeo màu đen. Có tổng cộng chín chiếc, bên in tên, lớp và chức vụ:

 

Lớp trưởng: Hạ Tinh Lê

 

Phó lớp trưởng: Tần Hoài Vũ

 

Ủy viên học tập: Chung Thư Ngọc

 

Ủy viên tác phong, đỏ: Long Ngạo Phi

 

Ủy viên thể dục: Dương Tĩnh

 

Ủy viên văn nghệ: Khổng Toàn

 

Ủy viên sinh hoạt: Hàn Ngọc

 

Ủy viên tuyên truyền: Diêu Thương

 

Ủy viên lao động: Hạ Thanh Châu

 

Hạ Tinh Lê cầm thẻ của , buồn bực: “Từ nhỏ đến lớn từng lớp trưởng, chức vụ cao nhất cũng chỉ là ủy viên thể dục.”

 

Dương Tĩnh vỗ n.g.ự.c đắc ý: “Còn , ông chủ của em, từ nhỏ đến lớn luôn là ủy viên thể dục.”

 

“Được , đừng đắc ý quá.” Hạ Tinh Lê xong sang Chung Thư Ngọc. “Lớp trưởng, chuyện vẫn là kinh nghiệm hơn.”

 

Chung Thư Ngọc mỉm : “Nói thật, năm đó tớ từng tưởng tượng cảnh lớp trưởng . Tớ khá mong chờ.”

 

“Cậu mong chờ cái gì chứ?”

 

Khổng Toàn chỉ Long Ngạo Phi: “Có ai quản lý ? Người vô tổ chức vô kỷ luật nhất ủy viên tác phong.”

 

“Cậu hiểu đạo lý lấy độc trị độc ?” Long Ngạo Phi giận mà còn lý sự. “Chẳng qua năm đó giáo viên phát hiện hạt giống đây thôi. Nếu ủy viên tác phong, sẽ thâm nhập thẳng mấy nhóm cá biệt đó, chẳng giải quyết tận gốc ?”

 

“À, mấy năm qua chẳng tiến bộ gì, chỉ bốc phét là vẫn thượng thừa.”

 

Tần Hoài Vũ xoay xoay dây đeo thẻ học sinh ngón tay, than thở: “Cảm giác phó lớp trưởng là vị trí vô dụng, chẳng chức năng thực tế.”

 

“Thế còn hơn ủy viên lao động đúng ?” Hạ Thanh Châu . “Tất nhiên ám chỉ tất cả ủy viên lao động , chỉ thôi. Hồi cấp ba một năm, ngoài phụ trách tổng vệ sinh mỗi cuối tuần thì chẳng gì khác, trong lớp chút uy tín.”

 

“Đó là do tính quá.”

 

“Mà nhắc mới nhớ, ủy viên sinh hoạt xem cũng chẳng khá khẩm hơn.” Hạ Thanh Châu liếc Hàn Ngọc, vỗ mạnh vai . “Lại gặp em trai. Chắc cũng năm sáu ván mới gặp nhỉ? Hệ thống ván chập mạch chỗ nào nữa.”

 

Hàn Ngọc gật đầu: “Như thế cũng .”

 

. Ván quen thì dễ việc.”

 

Tần Hoài Vũ Hàn Ngọc một lúc, nghiêng thì thầm với Hạ Thanh Châu: “Đứa nhỏ là ai ? Sao ấn tượng.”

 

“Cô ấn tượng là đúng. Cậu từng tổ đội cùng lúc với hai đứa . Nói chính xác hơn, thuộc nhóm đồng đội biên chế riêng của em gái .”

 

“Ừm, hiểu . Vậy thực lực thế nào?”

 

“Rất mạnh, nhất là đ.á.n.h đấm. tính cứng nhắc, chỉ lời mỗi em gái .”

 

Tần Hoài Vũ thở dài, tỏ vẻ hiểu: “Cũng bình thường. Hạ Tinh Lê sức hút cá nhân lớn, nhất là khi cùng sinh t.ử trong trò chơi. Hơn nữa đứa nhỏ còn trẻ, khó tránh nảy sinh những tình cảm tinh tế.”

 

“Chậc, đúng. Tình cảm tinh tế gì chứ? Nói thật với cô, cô NPC ở ván còn mập mờ với nó hơn nhiều. hy vọng cô đừng sa lầy.”

 

“Từ ván ở núi tuyết thấy đầu óc thỉnh thoảng vấn đề . Đáng lo thật, nên kiềm chế chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-135-ban-can-su-lop.html.]

 

“Cái gì cơ?”

 

“Anh là ủy viên tuyên truyền ?” Hạ Tinh Lê lật hướng dẫn công việc hỏi Diêu Thương. “Ủy viên tuyên truyền là phụ trách vẽ báo tường đúng ? Anh thiên khiếu hội họa, còn Tây Ban Nha học thiết kế, chức vụ hợp với .”

 

Diêu Thương khựng : “Nghe em giống khen, giống mỉa mai hơn.”

 

“Thì mới đa nghi. Em chỉ đang khen thôi.”

 

Chung Thư Ngọc chen : “Thật ủy viên tuyên truyền là cầu nối quan trọng giữa ban cán sự và từng học sinh trong lớp. Ngoài thiết kế báo tường và trang trí tủ kính, hằng ngày còn lập kế hoạch hoạt động lớp, định kỳ tuyên truyền thời sự tin tức, điều hòa quan hệ giữa giáo viên và học sinh, hoặc giữa các học sinh với .”

 

“Không ngờ bao năm , lớp trưởng vẫn thuộc làu mấy định nghĩa .”

 

“Bởi vì hiện tại tớ là giáo viên Chính trị cấp ba.”

 

“Được , đây.”

 

Theo hiệu lệnh của Hạ Tinh Lê, tất cả vây xem cuốn hướng dẫn công việc. Nội dung ngắn gọn, chỉ ghi rõ khu vực và phần việc từng phụ trách:

 

Lớp trưởng: Quay chụp quá trình chuẩn đón tân sinh viên, tổng cộng chín bức ảnh, ghi Sổ tay quái đàm Thanh Hòa.

 

Phó lớp trưởng: Hỗ trợ lớp trưởng chụp và kịp thời báo cáo tiến độ với nhà trường.

 

Ủy viên học tập: Đến phòng 3 tầng 2 thư viện nhận giáo trình Ngữ văn.

 

Ủy viên tác phong: Đến sân vận động phía Tây dọn sạch lá rụng.

 

Ủy viên thể dục: Đến nhà thi đấu, dựa theo danh sách sắp xếp thiết thể dục.

 

Ủy viên văn nghệ: Đến phòng học múa 4 quét dọn vệ sinh.

 

Ủy viên tuyên truyền: Trang trí tủ kính ở hành lang tầng 3 tòa nhà mỹ thuật, đồng thời kiểm kê đạo cụ mỹ thuật trong kho.

 

Ủy viên lao động: Đến tòa nhà văn phòng khu cũ nhận dụng cụ vệ sinh và dọn tầng hầm tòa nhà đó.

 

Ủy viên sinh hoạt: Đến phòng 404 ký túc xá nam thu hồi bộ cặp sách của học sinh nội trú.

 

Nhìn qua thì đây đều là các việc chuẩn cho kỳ khai giảng sắp tới. Dựa thời tiết, lẽ đang là cuối tháng Tám, và theo thời hạn nhiệm vụ, chỉ còn ba ngày bốn đêm nữa là đến ngày khai giảng tháng Chín.

 

Người chơi thành các công việc cùng với nhiệm vụ chính: thiện Sổ tay quái đàm Thanh Hòa.

 

Tần Hoài Vũ mở bản đồ trường. Bản đồ vẽ chi tiết các địa danh, và ngoài phòng học lớp 11/9, còn một vị trí khoanh tròn đặc biệt: phòng bảo vệ ở cổng trường.

 

Cả nhóm tới phòng bảo vệ. Ổ khóa ở đó là loại cũ, Long Ngạo Phi bẻ khóa dễ. Tại đây họ tìm thấy một cuốn sổ tay bìa cứng mạ vàng thiện, hai máy ảnh, chín chiếc điện thoại kiểu cũ và chín bộ đồng phục học sinh.

 

“Ý là chúng đồng phục ?” Long Ngạo Phi gãi đầu. “Cái trò nhập vai triệt để thật.”

 

“Thay mau .” Chung Thư Ngọc ôn tồn. “Sợ là quy tắc ngầm. Nếu mặc đồng phục đúng quy định, thể gặp rắc rối.”

 

Thế là lượt khoác lên bộ đồng phục. Vốn đều là trưởng thành lăn lộn ngoài xã hội, nhưng mặc ai nấy đều lộ vài phần ngây ngô tuổi trẻ, hề quá lạc lõng.

 

Trong đó, mặc hợp nhất là Hàn Ngọc. Cậu mới mười chín, hai mươi tuổi, khí chất là một nam sinh cấp ba sạch sẽ sảng khoái, khiến thích ngắm trai như Khổng Toàn nhịn thêm vài cái.

 

“Đẹp trai thật.”

 

Long Ngạo Phi phục, khoa trương kéo cổ áo : “Gì chứ, trai ? Cậu tóc bạc tóc vàng, chẳng cùng phong cách ? kém chỗ nào?”

 

“Kém xa lắc.” Khổng Toàn nể. “Anh y như xưa, học giống lưu manh, bây giờ trông vẫn giống lưu manh.”

 

“Này, công kích cá nhân.”

 

Hạ Tinh Lê ngoài mặt đang nghiên cứu cuốn sổ tay, nhưng vẫn liếc Diêu Thương bên cạnh. Thấy ống tay áo bên của cuốn trong mà chỉnh mãi , cô đưa tay định giúp.

 

Kết quả Diêu Thương hiểu lầm, theo bản năng nắm lấy tay cô. Hai .

 

Chắc chỉ là ảo giác, nhưng dường như năm xưa cũng từng một màn lúng túng như thế.

 

“Anh nắm tay em gì?”

 

“Chẳng em đưa tay cho nắm .”

 

“Khóa kéo đồng phục của kẹt, em định kéo lên giúp thôi.”

 

Hạ Tinh Lê rút tay, cũng rời mắt. Cô chằm chằm Diêu Thương hơn mười giây. Qua đôi mắt trong trẻo của , cô thấy quá khứ bụi mờ che phủ từ lâu của hai . Có lẽ là năm tháng xanh ngời, cố nhân vẫn còn đây.

 

Mãi đến khi Hạ Thanh Châu tới, mất hứng, gạt tay hai .

 

“Đừng diễn phim thần tượng nữa. hứng thú nội dung cuốn sổ hơn.”

 

Hạ Tinh Lê hắng giọng thật mạnh, ném cuốn sổ cho : “Xem .”

 

Sổ tay quái đàm Thanh Hòa rõ ràng là sản phẩm thiện. Bên trong đa phần là trang trống, nhưng thiết kế chỗ để dán ảnh và vật kỷ niệm. Dù nhiều trang, cuốn sách vẫn trông dày dặn và chiều sâu.

 

Quan trọng nhất là, cứ cách một trang, ở góc bên những dòng chữ đỏ như máu, ghi tên các câu chuyện quái đàm trong trường.

 

Không thừa thiếu, tổng cộng chín vụ quái đàm.

Loading...