Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 141: Sân vận động phía Tây
Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:03:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cậu bé Hàn Ngọc khả năng diễn đạt hạn, tốn một chút công sức Hạ Tinh Lê mới nắm rõ đầu đuôi câu chuyện.
Phòng ký túc xá 404 vốn là phòng bốn . Nhiệm vụ là thu hồi bốn chiếc cặp sách. Ba chiếc để sẵn bàn hoặc trong tủ quần áo, riêng chiếc cuối cùng thì tự tìm manh mối. Sau đó, dùng vũ lực phá khóa ngăn kéo, tìm một cuốn nhật ký, chiếc cặp còn vứt thùng rác trong nhà vệ sinh của tòa nhà.
Trên đường mang cặp sách về, chạm trán với bốn học sinh biến thành lệ quỷ và chúng vặn gãy cổ. Nói chính xác hơn là ba lệ quỷ tấn công, còn nam sinh thứ tư tay, thậm chí đến chậm một bước. Nam sinh đó chính là hung thủ sát hại ba bạn cùng phòng của .
Vụ quái đàm ở đây tên là vụ án đầu độc tại ký túc xá 404. Từ cuốn nhật ký thể nam sinh vốn là học sinh nghèo vượt khó đến từ vùng núi xa xôi, nhưng luôn các bạn cùng phòng hắt hủi, chèn ép. Sau đó, vu khống trộm cắp và chịu kỷ luật, dẫn đến mất học bổng. Trong cơn phẫn nộ và uất ức tột độ, bỏ t.h.u.ố.c độc cơm của các bạn cùng phòng tự sát.
“Anh bảo tìm cái chai t.h.u.ố.c đó, đau lòng.”
Nam sinh đó sống nương tựa từ nhỏ. Sau khi c.h.ế.t, cảm thấy và lo nếu là kẻ g.i.ế.c thì sẽ vô cùng đau khổ, thất vọng. Vì , tâm nguyện duy nhất của là tìm hung khí gây án, chính là lọ t.h.u.ố.c độc vứt . chính cũng quên mất vứt nó ở , đành nhờ Hàn Ngọc thành tâm nguyện . Lọ t.h.u.ố.c đó cũng chính là tín vật cần đưa sổ tay quái đàm.
Nghe xong, Hạ Tinh Lê với Hàn Ngọc: “Chuyện chắc khó , dù vẫn còn thời gian. Lát nữa về phòng học, chúng sẽ kỹ cuốn nhật ký để tìm manh mối. Bây giờ tìm các đồng đội khác , và Hoài Vũ còn chụp ảnh cho họ.”
“Được.” Hàn Ngọc xong, như sực nhớ điều gì, nắm chặt ống tay áo của cô, nhấn mạnh: “Hai là nguy hiểm nhất, nhất định cẩn thận.”
“À đúng , hai đứa đúng là chú ý thật.” Hạ Tinh Lê bất đắc dĩ Tần Hoài Vũ. “Huy chương của chúng chỉ một ngôi , nghĩa là chỉ một mạng thôi. C.h.ế.t là c.h.ế.t thật, chuyện hồi sinh trong ván .”
“Nhiệm vụ của các ủy viên khác đều cụ thể, dọc đường chắc chắn sẽ đụng độ quỷ quái ẩn nấp trong trường. Giống như đêm nay, e là ai cũng c.h.ế.t ít nhất một , tránh .” Tần Hoài Vũ . “ hai chúng nhiệm vụ cụ thể, chắc sẽ tránh phần lớn nguy hiểm.”
Hạ Tinh Lê hỏi Hàn Ngọc: “Mấy con lệ quỷ đó thể chống ?”
“Không, khó.” Hàn Ngọc lắc đầu. “ chúng g.i.ế.c xong là ngay, mục tiêu rõ ràng.”
Cô trầm ngâm: “Nghĩa là g.i.ế.c xong một thì chúng sẽ biến mất, truy sát liên tục, và lẽ cũng phát điên g.i.ế.c sạch những mặt ở đó?”
“Chắc là .”
Dù quy tắc trò chơi thế nào, luôn kẽ hở cho chơi xoay xở. Nếu lũ quỷ trong ván ưu thế tuyệt đối, chơi thể phản kháng bằng vũ lực, thì chắc chắn chúng sẽ ràng buộc bởi một giới hạn nào đó.
Hạ Tinh Lê bàn với Tần Hoài Vũ: “Chúng chia . qua sân vận động phía Tây tìm Long Ngạo Phi và Khổng Toàn. Cô qua thư viện phía Đông tìm ông chủ và Chung Thư Ngọc. Sau đó tất cả tập hợp tại tòa nhà văn phòng khu cũ phía Nam.”
“Được, cô đưa em cùng .” Tần Hoài Vũ . “Dù với cũng lắm.”
“Cô một chứ?”
“Cô là luôn một mà.”
Hạ Tinh Lê gật đầu, thêm, chỉ dặn: “Giữ liên lạc thường xuyên nhé.”
Cô hiệu cho Hàn Ngọc theo, nhanh chóng rời khỏi ký túc xá, đồng thời rút điện thoại nhắn cho các đồng đội khác. Không khó để đoán đêm nay hành động của đều chẳng mấy suôn sẻ.
Hạ Tinh Lê nhắn: “Hai đang ở ? Phòng học múa sân vận động phía Tây?”
Long Ngạo Phi trả lời: “Sân vận động phía Tây, đại ca ơi. Hai nhớ để xe máy ở xa một chút lẻn nhé. Ở đây đang đại luyện quân, kinh động đến tụi nó là ai chạy thoát nổi .”
Hạ Tinh Lê nhắn: “Được, hiểu . Hai trốn ở ?”
Long Ngạo Phi trả lời: “Vào từ cửa , núp cây đu già đối diện khu xà đơn .”
Hàn Ngọc thấy vẻ mặt Hạ Tinh Lê kỳ quái, nhỏ giọng hỏi: “Sao thế, bên chuyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-141-san-van-dong-phia-tay.html.]
“Tạm thời chắc là chuyện gì.” Hạ Tinh Lê nhanh chóng trèo lên xe máy. “ lát nữa để xe tòa nhà bộ sân vận động. Bên đó chừng náo nhiệt lắm.”
Đến khi hai cất xe, chạy bộ đến cửa sân vận động tìm , họ mới thật sự hiểu “náo nhiệt” là thế nào. như Long Ngạo Phi dặn, Hạ Tinh Lê dẫn Hàn Ngọc lẻn thật lặng lẽ. Họ hạ thấp , chọn những góc khuất ánh trăng để di chuyển, cuối cùng tới cây đu già gần khu thiết tập luyện.
Long Ngạo Phi và Khổng Toàn quả nhiên đang xổm ở đó như hai con chuột lang, dám nhúc nhích. Hạ Tinh Lê vỗ nhẹ vai Khổng Toàn. Khổng Toàn giật , thấy là cô mới thở phào, mừng rỡ.
“Lê tỷ.”
“Tình hình ?”
“Y hệt lời đồn ở trường Long ca năm đó.” Khổng Toàn hạ giọng. “Bóng ma sân vận động phía Tây là một đám tội phạm ngục tù.”
Hạ Tinh Lê theo hướng tay Khổng Toàn chỉ. Giữa sân vận động là một đám phạm nhân mặc đồ sọc đang như đang cho hóng gió. Những phạm nhân giống thường. Sắc mặt họ xanh xao, biểu cảm c.h.ế.t lặng, đầy vết thương, bước chân nặng nề như máy móc. Rõ ràng lúc còn sống họ chịu tra tấn tàn khốc.
Long Ngạo Phi thì thầm bổ sung: “Đại ca, cái nhà tù tiền của trường lịch sử lâu đời, chuyên dùng để thẩm vấn và tra tấn. Có lẽ ở đây nhiều oan hồn đ.á.n.h đập tới c.h.ế.t, oán khí nặng lắm.”
“Nhiệm vụ của là gì?” Hạ Tinh Lê hỏi. “Dọn lá rụng sân đúng ?”
“ . Đầu tiên cần một cây chổi. Mà cây chổi ở đằng kìa. Tụi đang bàn xem lấy đây.”
Chỗ họ đang núp an , nhưng cây chổi tre và cái hốt rác cũ vứt ngay cột rổ, cách đám phạm nhân xa. Trong khi đó, đống lá cần quét ở hướng ngược . Nghĩa là Long Ngạo Phi lấy chổi, xuyên qua sân vận động sang phía bên để quét thì mới tính thành nhiệm vụ. Và trong lúc đó, Hạ Tinh Lê còn chụp một tấm ảnh đang việc.
Long Ngạo Phi méo mặt: “Thật sự đấy đại ca, do dự là vì quỷ đông quá. mà ló mặt là tụi nó xông xé xác ngay.”
“Có lẽ c.h.ế.t một thôi.” Hạ Tinh Lê .
“Hả? C.h.ế.t một á?”
Hạ Tinh Lê kể chuyện của Hàn Ngọc. Dù nhận tin của những khác, cô vẫn đoán đa những ủy viên ba mạng đêm nay đều sẽ mất một ngôi .
Không ngờ Long Ngạo Phi xong kinh ngạc: “Thật á? lúc ở phòng múa, với Toàn Toàn c.h.ế.t . Con quỷ múa ba lê đó tha cho tụi mà.”
“Con quỷ đó gì với hai ?” Hạ Tinh Lê hỏi.
“Nó ít lắm. Chỉ múa một đoạn bắt Toàn Toàn múa theo.”
Khổng Toàn gật đầu: “Sau đó tớ múa theo y hệt. Múa xong nó tớ kỳ lạ nhưng cũng gì, trả giẻ lau với xô nước biến mất.”
Xem cũng ngoại lệ. Có lẽ lũ quỷ trong trường g.i.ế.c bừa mà sẽ đưa thử thách hoặc bẫy. Nếu chơi đạt yêu cầu, hoặc rơi bẫy, mới kích hoạt cơ chế t.ử vong.
Hạ Tinh Lê ba ngôi huy chương của Khổng Toàn, gật đầu khen: “Toàn Toàn đúng là tuyển thủ thiên phú. Chỉ cần nhớ hết động tác hoặc múa sai một nhịp, lẽ nó g.i.ế.c .”
“Lúc xong chuyện tớ cũng nghĩ .” Khổng Toàn . “Chắc nhờ tớ nhớ trọn vẹn điệu múa đó nên nó mới lý do g.i.ế.c tớ.”
Nói đến đây, Khổng Toàn đột nhiên như nảy ý tưởng.
“Lê tỷ, ngôi huy chương đại diện cho mạng sống đúng ?”
“ .”
Cô gái nắm chặt tay, đập mạnh lòng bàn tay , ánh mắt quyết đoán: “Vậy dù cũng tiết kiệm một mạng . Hay là lát nữa để dụ đám quỷ phạm nhân đó , cho Long ca lấy chổi nhé!”