Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 144: Nhiệm vụ quay chụp

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:33:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Diêu Kiến Hùng lựa chọn thế nào là chuyện của ông , chỉ quan tâm đến lựa chọn của em, A Lê. Bất kể em gì, đều sẽ cùng em thực hiện.”

 

Thực khi Hạ Tinh Lê với Diêu Thương về chuyện , cô câu trả lời của , nhưng cô vẫn giấu giếm bất cứ điều gì.

 

So với phận yêu, ở trong trò chơi , họ còn một mối quan hệ đáng tự hào hơn, đó là những đồng đội thể phó mặc sự sống c.h.ế.t cho .

 

Cô tuyệt đối tin tưởng . Từ năm mười sáu tuổi đến năm hai mươi sáu tuổi, bất kể con đường sắp tới là gì, dù lạc mất giữa chừng, họ cũng sẽ gặp . Anh sẽ luôn vững chãi ở phía cô.

 

Hai trở phòng học lớp mười một chín. Lúc là trưa, đều tỉnh và đang náo nhiệt chia hai túi đồ ăn vặt và đồ uống mà Hạ Thanh Châu mang về.

 

“Bánh mì chocolate ngon thật đấy, bình thường chẳng thấy bán ở siêu thị bao giờ.” Long Ngạo Phi nhai bánh mì , trông giống hệt một con chuột Hamster lông vàng. Sau đó ngẩng đầu thấy Hạ Tinh Lê. “Oa, lão đại, tiến độ trò chơi căng thẳng thế mà chị vẫn còn tâm trí hẹn hò ? Thế giới tinh thần của chị thư thái thật đấy!”

 

Hạ Tinh Lê lườm một cái. “Ăn đồ cũng bịt nổi cái miệng cà khịa của ?”

 

Tần Hoài Vũ đưa cho cô một gói bánh quy, dùng ánh mắt hỏi thăm. “Nói chuyện ?”

 

“Nói chuyện .” Không đợi Hạ Tinh Lê mở lời, Diêu Thương bình tĩnh đáp. “Cô yên tâm.”

 

Nghe câu , Tần Hoài Vũ liền hiểu. Ngại vì những khác ở đây nên cô tiếp tục chủ đề đó mà chuyển sang việc khác.

 

“Đợi ăn no, nghĩ chúng cần hệ thống các nhiệm vụ tối qua, xem đêm nay phân công thế nào cho hợp lý.”

 

Lời cô dứt, Chung Thư Ngọc mang cuốn sổ tay quái đàm Thanh Hòa tới, trải phẳng một chiếc bàn trống.

 

“Cuối cùng chúng đến phòng in ấn của trường để rửa ảnh ?”

 

Lời nhắc nhở của Chung Thư Ngọc khiến Hạ Tinh Lê và Tần Hoài Vũ nhớ kiểm tra những bức ảnh chụp công việc ngoài lề tối qua. Vì lúc đó quá vội vàng nên hai chỉ kịp chụp chứ kịp xem kỹ.

 

Kết quả, khi qua, cả hai đều giật .

 

Theo lý thì tối qua Hạ Tinh Lê chụp Hàn Ngọc và Long Ngạo Phi, Tần Hoài Vũ chụp Chung Thư Ngọc và Dương Tĩnh, tổng cộng bốn bức ảnh công việc ngoài lề. Chắc chắn lúc đó ống kính đều nhắm chuẩn đồng đội, hề hụt tấm nào.

 

khi kiểm tra , họ phát hiện chỉ ảnh của Long Ngạo Phi và Chung Thư Ngọc là bình thường. Còn ảnh của Hàn Ngọc và Dương Tĩnh thì chỉ thấy hành lang ký túc xá và sảnh vận động trống rỗng, hình bóng hai họ biến mất như từng tồn tại.

 

Dương Tĩnh thấy sắc mặt Hạ Tinh Lê liền ghé sát xem. Khi thấy bức ảnh của chính , kìm tiếng kêu kinh ngạc.

 

“Đù! Thanh Châu, ảnh , biến thành quỷ ?”

 

Cũng trách ông chủ Dương nghĩ ngợi lung tung, vì trong nhiều cốt truyện kinh dị, ảnh chụp thừa hoặc thiếu đều là điềm báo kỳ quái, đa phần là do biến thành quỷ nên ống kính nhận diện .

 

Hạ Thanh Châu vội trấn an. “Không đến mức đó . Chúng tối qua c.h.ế.t một còn biến thành quỷ, còn sống sờ sờ đây mà thành quỷ ? Vô lý.”

 

chỉ còn sống, là cái phạm quy tắc ẩn nào đó của trò chơi?”

 

“Lại càng đúng. Long Ngạo Phi cũng còn ba mà ảnh của vẫn bình thường đấy thôi. Hàn Ngọc mất một mạng mà ảnh mất hình .”

 

“Vậy rốt cuộc vấn đề ?”

 

Hạ Tinh Lê im lặng, ghế xem xét kỹ bốn bức ảnh, cuối cùng cô cũng phát hiện điểm mấu chốt.

 

.” Cô . “Quy tắc yêu cầu chúng chụp ảnh công việc ngoài lề, nhưng thực tế ngoài việc chụp đúng đang việc, cần thỏa mãn một điều kiện khác nữa.”

 

Tần Hoài Vũ cúi đầu máy ảnh, cũng chợt nhận . “Có là bắt buộc quái vật liên quan đến nhiệm vụ đó xuất hiện trong khung hình ? Dù đây là ảnh để ghi sổ tay quái đàm, quỷ thì tính.”

 

, cũng nghĩ thế.”

 

Bức ảnh của Chung Thư Ngọc là lúc đang hướng dẫn nữ sinh trong thư viện ngâm thơ, tay cô cầm sách giáo khoa, phù hợp.

 

Bức ảnh của Long Ngạo Phi là lúc đang quét lá ở sân vận động phía Tây. Lúc đó Hạ Tinh Lê chụp từ xa, ống kính vô tình thu một chút bóng ma của các phạm nhân ở giữa sân, nên cũng tính là đạt yêu cầu.

 

lúc chụp Hàn Ngọc và Dương Tĩnh, họ kết thúc cuộc đối đầu với quái vật, trong ống kính chỉ hai họ, nên hình tự động biến mất, đồng nghĩa với việc bức ảnh hợp lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-144-nhiem-vu-quay-chup.html.]

 

“Đêm nay chụp một nữa.” Hạ Tinh Lê thở dài. “Phải chụp cả quái vật và chơi cùng một khung hình, cái đúng là cần chút kỹ thuật.”

 

“Vậy chúng chuẩn kỹ một chút.” Hạ Thanh Châu . “Em và Hoài Vũ chỉ còn một , giữa chừng nhiệm vụ tuyệt đối để xảy sai sót. Nguy hiểm cứ để mấy bọn gánh .”

 

Long Ngạo Phi vỗ n.g.ự.c bôm bốp. “Đừng lo lão đại, còn tận ba . Khi cần thiết, sẵn sàng hy sinh vì tập thể!”

 

“Tầm vóc của giờ lớn đến mức sợ đấy.” Hạ Tinh Lê bất đắc dĩ chỉ cuốn sổ tay quái đàm. “Nào, tối qua ai lấy tín vật thì dán đây xem đúng , xem còn thiếu những gì.”

 

!” Hắn hớn hở. “May mà mắt tinh, phát hiện đồ giấu trong đống lá, chú em Hàn đây chứng nhé!”

 

Hàn Ngọc ít cũng nể mặt gật đầu. “ .”

 

Thế là cả nhóm quây nghiên cứu trang tín vật. Họ phát hiện hễ là tín vật chính xác, khi chạm trang giấy sẽ tự động một sức mạnh nào đó hút chặt lấy, dán khít khịt bề mặt.

 

Tổng kết , hiện tại thu thập thành công hai tín vật, bảng tên áo tù của Long Ngạo Phi và d.a.o khắc mỹ thuật của Diêu Thương.

 

Ngoài , những tín vật manh mối nhưng lấy gồm thẻ đ.á.n.h dấu sách của Chung Thư Ngọc, lọ t.h.u.ố.c của Hàn Ngọc và chiếc bút máy mà Tần Hoài Vũ cần tìm cho phó hiệu trưởng. Còn tín vật của những khác vẫn đang chờ bàn bạc thêm.

 

“Thật thể tin .” Khổng Toàn chân thành cảm thán. “Người duy nhất ở đây cả ảnh và tín vật đều đúng chỗ, là Long Ngạo Phi.”

 

Long Ngạo Phi nhanh tay đưa cho cô một cây kẹo mút xí , hì hì đầy chột . “Thực là công lao của , là sức mạnh tập thể, giúp nổi.”

 

“Chỉ trong một đêm mà cảnh giới tinh thần của thăng tiến vượt bậc ?”

 

vốn dĩ tệ lắm !”

 

Hạ Tinh Lê ngậm nửa miếng bánh quy, cầm phấn bục giảng đ.á.n.h dấu bản đồ.

 

. “Phần còn chúng thể chia thành trong hai ngày. Đêm nay chủ công thư viện, sân vận động và ký túc xá 404, tức là hướng Đông Bắc. Đêm mai xử lý phòng tranh, tòa nhà văn phòng cũ và phòng múa ở hướng Tây Nam.”

 

“Đến lúc đó Hoài Vũ sẽ dẫn Thư Ngọc và Long Ngạo Phi thư viện. dẫn ông chủ và Hàn Ngọc ký túc xá 404. Sau đó hai nhóm hội quân tại sân vận động.”

 

Khổng Toàn giơ tay hỏi. “Vậy những còn thì ?”

 

“Những còn nghỉ ngơi tại phòng học, đêm mai mới đến lượt khu vực nhiệm vụ của các .”

 

“Anh nghĩ hai em mỗi nên mang theo một trợ lý nữa.” Hạ Thanh Châu đưa lo ngại. “Hai em chỉ còn một , vạn nhất xảy chuyện gì thì ? Ít nhất bọn còn thể đỡ một đòn.”

 

“Em mang theo Long Ngạo Phi và ông chủ là vì cả hai đều còn ba , biến cố gì thể xung phong lên .” Hạ Tinh Lê . “Mọi đều chỉ còn hai , nhất nên ở khu vực nhiệm vụ của , cần thiết theo mạo hiểm.”

 

Nhiệm vụ chụp chỉ lớp trưởng và lớp phó mới phụ trách , đó là điều bắt buộc. Việc cô cần là đảm bảo của dùng đúng chỗ, lãng phí vô ích.

 

Dương Tĩnh an ủi Hạ Thanh Châu. “Yên tâm Thanh Châu, chắc chắn sẽ bảo vệ Lê Lê. Vạn bất đắc dĩ, sẽ trực tiếp lao lên chịu c.h.ế.t.”

 

“Cậu cũng đừng bốc đồng quá.”

 

Long Ngạo Phi tích cực bày tỏ thái độ. “ cũng sẽ bảo vệ cô Chung và cô Tần, cuối cùng cũng đến lúc phát huy tác dụng !”

 

Lúc Khổng Toàn nghiêm túc giơ tay hỏi. “Lũ quỷ chỉ xuất hiện ban đêm thôi đúng ? Nếu ban ngày chúng các tòa nhà, liệu thể tìm thêm manh mối mới trong điều kiện an ?”

 

“Lý thuyết là , nhưng đường về, chúng ghé qua sân vận động xem thử.” Hạ Tinh Lê lắc đầu. “Cửa khóa chặt, ban ngày .”

 

Có thể thấy, khu vực nhiệm vụ chỉ mở cửa ban đêm.

 

Khổng Toàn nhanh trí. “Mấy tòa nhà nhiệm vụ cho , nhưng trường học còn nhiều chỗ khác mà, như căng tin đấy thôi? Chúng chia tìm xem, phát hiện mới?”

 

“Ý kiến , cho với.” Long Ngạo Phi tự đề cử. “Dù cho cũng bẻ khóa , là dân chuyên nghiệp mà.”

 

Hạ Tinh Lê đồng ý. “Vậy quyết định thế . Tranh thủ trời còn sớm, trừ khu vực nhiệm vụ , tự do phân nhóm thám hiểm những nơi thấy hứng thú. Trước chạng vạng về phòng học, manh mối gì thì cùng chia sẻ.”

 

 

Loading...