Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 147: Tiểu kế hoạch
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Tinh Lê cũng trong phòng học lớp 11/9 xảy chuyện gì, lúc cô đang xổm trong nhà vệ sinh tầng bốn ký túc xá nam, cùng hai đồng đội khác lục lọi thùng rác.
Dù nhiệm vụ hàng đầu lúc là tìm thấy tín vật theo yêu cầu nhiệm vụ của Hàn Ngọc, chính là lọ t.h.u.ố.c mà nam sinh hạ độc ở phòng bốn bốn vứt . Ý tưởng là do Dương Tĩnh đưa , vì theo góc độ của , nếu là kẻ hạ độc, khi xong chắc chắn sẽ ném lọ t.h.u.ố.c thùng rác, để nhân viên lao công mang đổ là thể phi tang chứng cứ.
Lý lẽ thì đúng là , nhưng vấn đề là ba gần như lật tung cả nhà vệ sinh tầng bốn mà vẫn thấy gì.
“Chúng hệ thống một chút nhé.” Hạ Tinh Lê hiệu cho đừng nôn nóng, cô kiên nhẫn dẫn dắt. “Các thử nghĩ xem, nếu là hạ độc, ngoài thùng rác thì còn chỗ nào thể ném nữa?”
Hàn Ngọc suy nghĩ. “Có lẽ sẽ ném trực tiếp ngoài cửa sổ.”
“Rồi rơi xuống bụi cỏ lầu?”
“Ừm, hoặc là...” Cậu chỉ tay về phía phòng ký túc xá bốn bốn.
Hạ Tinh Lê hiểu ý . “Cậu nghĩ lúc đó nam sinh tuyệt vọng, hề cố ý giấu lọ t.h.u.ố.c mà cứ thế để nó trong phòng tự sát?”
“ .”
“Vậy bây giờ em xuống bụi cỏ lầu, hai ký túc xá tìm đồ.” Cô đặc biệt dặn dò Dương Tĩnh. “Nhất định bảo vệ Hàn Ngọc, lúc cần thiết hãy dẫn dụ ba con quỷ chỗ khác.”
“Yên tâm .”
Thế là cô thêm gì nữa, rảo bước xuống cầu thang. Dương Tĩnh kéo Hàn Ngọc về phía phòng 404. Không ngờ hai bên tách lâu, trong hành lang truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn, sột soạt ngay lưng hai .
...
So với bên , nhiệm vụ bên thư viện tiến triển thuận lợi hơn nhiều. Tần Hoài Vũ đó chụp thành công ảnh công việc ngoài lề của Chung Thư Ngọc, việc cần lúc chỉ là lấy chiếc thẻ đ.á.n.h dấu sách, tín vật của Thư Ngọc.
Đã chiếc thẻ đó giấu trong cuốn sách ngữ văn mà nữ sinh ma đang cầm, và việc lấy nó sẽ kích hoạt đòn tấn công động của con ma. Vì , chỉ cần Long Ngạo Phi, vẫn còn ba , mặt thu hút sự chú ý, đợi nữ sinh ma g.i.ế.c , đó Chung Thư Ngọc nhân cơ hội lấy thẻ đ.á.n.h dấu sách là vấn đề giải quyết.
Thực tế kế hoạch diễn đúng như . Long Ngạo Phi hành động nhanh, ngay khoảnh khắc khi vặn gãy cổ, vẫn quên nhét chiếc thẻ đ.á.n.h dấu sách ống tay áo của Chung Thư Ngọc.
Chung Thư Ngọc trọng nghĩa khí, riêng việc kéo t.h.i t.h.ể của hành lang tốn ít công sức. Tần Hoài Vũ cũng tới hỗ trợ, hai sợ chậm trễ thời gian nên mỗi một bên vực chạy xuống lầu. Đến khi Long Ngạo Phi hồi sinh tỉnh , thấy cổng thư viện.
“ hai vị tỷ , hiệu suất của hai quá cao ?”
“Hiệu suất của cũng kém.” Chung Thư Ngọc lấy chiếc thẻ đ.á.n.h dấu sách từ trong tay áo quan sát, cô nhẹ thở phào. “Tuy câu đường đột, nhưng hãy tin là đang khen thật lòng, nếu sống ở thời cổ đại chắc chắn là một Đạo Thánh, thần trộm, .”
“Cậu quá đường đột đấy!” Long Ngạo Phi vội vàng ngắt lời. “Nghề nghiệp là một chuyện, nhưng tuyệt đối loại lén lút nhé. Tuy lúc học quậy phá, nhưng giờ công việc chính thức, là một công dân tuân thủ pháp luật hẳn hoi!”
Chung Thư Ngọc ngạc nhiên. “ đương nhiên tin là công dân , nhưng cần thiết giải thích kỹ với như ?”
“Thì cũng giải thích chứ.” Long Ngạo Phi lầm bầm, nhịn liếc cô một cái. “Dù cũng chơi với Khổng Toàn, nể mặt giúp một tay, về với Khổng Toàn vài câu nhé.”
“À, thấy chuyện nhờ Tinh Lê lẽ hiệu quả hơn, Khổng Toàn cực kỳ thích Tinh Lê.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-147-tieu-ke-hoach.html.]
“ chẳng cô thích Hạ lão đại ? mà đưa yêu cầu , xác suất cao là sẽ lão đại tát cho một cái, nên thôi .”
Tần Hoài Vũ bên cạnh hai chuyện cũng thấy buồn , cô kịp thời kéo chủ đề về đúng quỹ đạo. “Được hai vị, chuyện yêu đương để hẳn bàn, chúng mau đến sân vận động , đừng để Hạ lão đại đợi lâu.”
Tuy nhiên thực tế, khi nhóm ba Tần Hoài Vũ đến cửa sân vận động, họ đợi thêm mười mấy phút mới thấy Hạ Tinh Lê cưỡi chiếc mô tô phân khối lớn, lao nhanh như chớp dẫn theo hai đồng đội đến nơi.
Tần Hoài Vũ vội vàng đón lấy, hỏi ngay. “Thuận lợi chứ?”
“Cũng coi là thuận lợi.” Hạ Tinh Lê thuận tay vỗ vai Dương Tĩnh. “Chỉ là ông chủ của mệt chút, vả quy tắc của quỷ ở ký túc xá và sân vận động giống . Quỷ ký túc xá phớt lờ tốc độ, cứ cho c.h.ế.t mới thôi.”
Cô là vì chân cô xuống lầu thì chân ba con lệ quỷ xuất hiện. Để tranh thủ thời gian cho Hàn Ngọc phòng tìm tín vật, Dương Tĩnh một nữa phát huy ưu thế của sinh viên thể dục, bắt đầu chạy vòng quanh hành lang để nhử quỷ g.i.ế.c .
Anh cầm chân chúng năm sáu phút, và Hạ Tinh Lê kịp thời, đúng lúc thấy lũ lệ quỷ đè xuống đất. Cô hét lên một tiếng nhắc nhở Hàn Ngọc, Hàn Ngọc thấy lập tức lao từ hướng ký túc xá. Khoảng cách xa, vặn để cô chụp một bức ảnh chung.
Nhiệm vụ , thiên thời địa lợi nhân hòa đều đủ, thiếu một thứ là khó thành công.
Tần Hoài Vũ xong đầu đuôi cũng liên tục gật đầu. “ là nhờ ông chủ Dương. Vậy tín vật tìm ?”
“Tìm .” Hạ Tinh Lê . “Nó kẹt ở khe tường cạnh giường trong phòng 404. Sau khi tìm thấy, nam sinh nhờ Hàn Ngọc mang lọ t.h.u.ố.c vứt để phát hiện .”
Dương Tĩnh bên cạnh tiếp lời. “Các em Hàn tìm manh mối bạo lực thế nào . Vừa phòng một cái, ôi thôi bừa bộn kinh khủng, còn lật cả ván giường lên nữa cơ.”
“Phải tranh thủ từng giây.” Hàn Ngọc bình tĩnh giải thích. “Làm hiệu suất mới cao.”
“Giờ kiểm kê nhé.” Hạ Tinh Lê nhẩm nhiệm vụ và tín vật của từng . “Long Ngạo Phi, Hàn Ngọc và Thư Ngọc thành bộ nhiệm vụ cá nhân, ảnh công việc ngoài lề cũng chụp xong, và mỗi hiện tại đều còn hai đúng ?”
Ba gọi tên cùng đồng thanh. “ .”
“Được, chúng cần thiết cùng sân vận động mạo hiểm, nên bảo sinh lực. Như , Hoài Vũ dẫn Long Ngạo Phi và Thư Ngọc về phòng học , chỉ cần Hàn Ngọc ở là đủ .”
Vừa ở , mắt Hàn Ngọc sáng bừng lên. Cậu lập tức móc lọ t.h.u.ố.c tín vật từ trong túi đưa cho Tần Hoài Vũ. “Cầm về , dán sổ tay hộ , cảm ơn.”
Tần Hoài Vũ. “Được.” Đứa trẻ cũng lễ phép gớm.
Cô suy nghĩ một chút, nhịn hỏi Hạ Tinh Lê. “Thực sự cần ba chúng ở giúp ?”
“Người đông mục tiêu lớn, ngược dễ xảy sự cố.” Hạ Tinh Lê lắc đầu. “Ông chủ đó kể kỹ cho tình hình bên trong sân vận động , nghĩ một kế hoạch thể đồng thời thành việc chụp ảnh và lấy tín vật. Kế hoạch chỉ cần ba là đủ.”
Dương Tĩnh ngơ ngác ghé sát . “Kế hoạch gì? Em với .”
“Thì giờ em đây.” Hạ Tinh Lê vẫy tay hiệu cho Hàn Ngọc. “Cả nữa, đây kỹ , lát nữa đều tập trung tinh thần cao độ đấy.”
“Được.”
Sau đó ba kề vai sát cánh, thì thầm với vội vàng bước sân vận động.