Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 151: Chu lão sư
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin nhắn của Tần Hoài Vũ gián tiếp bác bỏ đề nghị của Hạ Thanh Châu, bởi vì lúc học tỷ áo đỏ đang ở tầng ba và nhắm Dương Tĩnh.
Tốc độ của Dương Tĩnh chỉ phát huy tối đa ở khu vực sân vận động, còn ở các địa điểm nhiệm vụ khác, giỏi lắm cũng chỉ cầm cự một lúc, cuối cùng vẫn sẽ quỷ g.i.ế.c c.h.ế.t. Một khi mất mạng, ngay trong tòa nhà văn phòng khu cũ , ngoài Hạ Thanh Châu thì những còn đều chỉ còn đúng một , tình thế vô cùng căng thẳng.
Hạ Tinh Lê quyết định nhanh, kéo Hạ Thanh Châu chạy . “Mau, xuống tầng hầm mở cửa!”
“Không đợi Dương Tĩnh ?”
“Đợi kịp , nữ quỷ đang ở tầng ba, ông chủ lẽ sắp tiêu đời !”
Hai hớt hải lao xuống cầu thang. May mắn là lúc nữ quỷ mặt nên hiện tượng ma đưa lối xuất hiện, họ thuận lợi đến cửa tầng hầm. Hạ Tinh Lê rút chiếc chìa khóa tìm , tra ổ. Sau một tiếng cạch nhỏ, cô nghiêng , dùng sức đẩy cửa .
Một mùi ẩm mốc nồng nặc trộn với mùi rỉ sét chua loét xộc thẳng mũi khiến hai suýt ngã ngửa. Hạ Thanh Châu theo phản xạ đưa một tay chắn mặt Hạ Tinh Lê, tay bịt mũi, nhíu mày trong. Vừa một cái, biểu cảm của lập tức chấn động, buột miệng c.h.ử.i thề. “Cái gì thế !”
Hóa tầng hầm vẫn giữ nguyên hiện trường vụ án năm xưa của học tỷ. Xác của ba kẻ bắt nạt la liệt bên trong, mỗi trúng trung bình hơn chục nhát dao, m.á.u b.ắ.n tung tóe lên tường, loang lổ mặt đất như một bãi thịt nát cơn mưa lớn. Rõ ràng việc Hạ Thanh Châu bây giờ là đóng vai học tỷ năm đó, lau sạch hiện trường và xử lý ba cái xác .
“Cũng may.” Anh vặn vòi nước trong góc tầng hầm, thấy nước chảy thì thở phào. “Ít nhất nước để giặt cây lau nhà. Còn mấy cái xác tính ?”
“Anh cứ lau , em khuân chúng ngoài.” Hạ Tinh Lê tiến về phía một cái xác hình thù đáng sợ, cô nhanh chóng xốc hai cánh tay nó lên, sải bước kéo ngoài cửa. “Cứ ném phòng kho , chắc vấn đề gì .”
Dù nhiệm vụ là dọn dẹp tầng hầm, chỉ cần tầng hầm sạch là , những chỗ khác quan trọng. Thực tế chứng minh con lúc khẩn cấp luôn tiềm lực vô hạn. Ba cái xác nặng hơn cô nhiều, mà cô thật sự kéo , còn nhanh như chạy, chỉ giải quyết sớm để gây thêm rắc rối cho trai, và cũng vì lo Dương Tĩnh với Tần Hoài Vũ bên trụ bao lâu.
Thực họ cũng chẳng trụ bao lâu. Khi Hạ Tinh Lê đang vác đến cái xác thứ ba, điện thoại trong túi cô rung lên. Cô rảnh một tay xem, màn hình chỉ hiển thị ba chữ.
Tần Hoài Vũ: Nó .
Trong lòng Hạ Tinh Lê chấn động, cô tăng tốc ném cái xác phòng kho lao về tầng hầm như chạy nước rút. Cô nhớ rõ lúc Hạ Thanh Châu đóng cửa tầng hầm và hai ám hiệu riêng, nhưng giờ cánh cửa đang khép hờ, khung cửa biến dạng nghiêm trọng, rõ ràng là dùng bạo lực phá mở.
Còn thể là ai nữa. Chắc chắn là học tỷ áo đỏ.
Cô hít sâu một , bình tĩnh đưa ống kính máy ảnh qua khe cửa. Ngay khoảnh khắc bấm chụp, cô bắt trọn cảnh Hạ Thanh Châu treo lên trần nhà. Học tỷ áo đỏ đang treo song song với , cô nghiêng đầu, mái tóc dài rũ xuống che nửa khuôn mặt, đôi bàn tay gầy guộc trắng bệch bóp chặt cổ Hạ Thanh Châu.
Cô mặc một chiếc váy lễ phục ngắn dài tới mắt cá chân. Lễ phục vốn màu nhạt, nhưng giờ nhuộm đầy những vệt đỏ tươi kinh hoàng, rõ là m.á.u sơn. Đèn vẫn tắt, Hạ Thanh Châu hồi sinh, và học tỷ áo đỏ cũng ý định rời .
Hạ Tinh Lê ôm máy ảnh, thấy đầu óc như vài giây, nên phản ứng thế nào. trực giác kéo mắt cô n.g.ự.c học tỷ. Chiếc váy lễ phục tạt một mảng sơn đỏ lớn, chỉ một nhỏ ở giữa là trống, như thể đó gắn thứ gì, khi tạt sơn thì tháo .
Theo suy đoán hợp lý, thứ gắn ở vị trí đó thường là huy hiệu hoặc trâm cài áo.
Quà của cô Chu tặng mất .
Đó là lời Hạ Thanh Châu kể khi nữ quỷ ghé tai thì thầm. Giờ chiếc váy là cô Chu tặng, thể chiếc trâm cài cũng là quà của cô giáo. Có hai khả năng, một là kẻ bắt nạt khi tạt sơn tiện tay lấy mất, hai là lúc học tỷ g.i.ế.c , bọn chúng hoảng loạn giật mất chiếc trâm của cô .
Dù là trường hợp nào, chiếc váy đang thiếu một chiếc trâm, và thứ đó khả năng cao vẫn ba cái xác , chỉ là lúc nãy cô kịp lục soát kỹ. Có lẽ chiếc trâm cài đó chính là tín vật hình thù kỳ quái trong sổ tay.
Những ý nghĩ lóe lên trong đầu Hạ Tinh Lê chỉ trong chớp mắt. Ngay giây , đèn tắt phụt, nhưng khi bóng tối phủ xuống, cô thấy học tỷ đang treo trần nhà từ từ cái đầu âm trầm về phía . Cô phát hiện cô.
Hạ Tinh Lê gần như quyết định ngay lập tức. Cô dùng sức đẩy mạnh cánh cửa tạo tiếng động lớn chạy về phía tầng một. Con ma lệ khí nặng, giống loại g.i.ế.c xong một là ngay. Việc cấp bách của cô là kéo nó chỗ khác để Hạ Thanh Châu hồi sinh nhắm nữa. Đồng thời, cô mau chóng lục soát đống xác trong phòng kho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-151-chu-lao-su.html.]
Tiếng bò trườn trần nhà bám theo sát nút, lạnh thấu xương đuổi theo như hình với bóng. Hạ Tinh Lê rõ đối phương đang thu hẹp cách. Cô chạy gọi cho Tần Hoài Vũ. Tần Hoài Vũ rõ ràng dám hành động liều, vẫn luôn đợi cô liên lạc, chuông reo đầy một giây bắt máy.
“Tinh Lê, chúng ở tầng hai, hai ?”
“Phòng kho tầng một.” Hạ Tinh Lê cố giữ bình tĩnh, hạ giọng dặn dò. “Con ma hình như thể g.i.ế.c liên tục. cách hiệu quả , hai thử tới giúp thu hút sự chú ý của nó , cần một chút thời gian.”
“Được, đợi chúng .”
Trong lúc chuyện, Hạ Tinh Lê đẩy cửa phòng kho lao , nhanh chóng đóng chặt và chốt cửa. Thực cửa chẳng chặn học tỷ lâu, cửa tầng hầm là . Cô chỉ thể hy vọng tín vật thật sự xác và đồng đội phối hợp kịp thời.
Mùi hôi thối từ xác c.h.ế.t khiến cô nôn, nhưng cô vẫn c.ắ.n răng chịu đựng cả những con dòi bò từ vết thương, khẩn trương mò tìm những cái xác nhầy nhụa. Lúc , học tỷ áo đỏ điên cuồng đập cửa bên ngoài, cánh cửa rung lên như sắp sập.
lúc đó, cô tiếng hét của Dương Tĩnh từ hành lang xa.
“Cái đồ khốn kiếp ! Năm đó tụi bắt nạt cô ! Tụi tới giúp cô dọn tầng hầm mà cô còn g.i.ế.c bạn , cô điều hả? Có giỏi thì tới mà g.i.ế.c đây !”
Sau đó là tiếng đồ đạc ném loảng xoảng, vẻ nhóm Dương Tĩnh đang cố tình chọc giận nữ quỷ. Quả nhiên tiếng đập cửa dừng , chắc chắn học tỷ đổi mục tiêu. Ngay giây , Hạ Tinh Lê sờ thấy một chiếc trâm cài dính đầy sơn đỏ trong túi áo trong của một cái xác. Đó là chiếc trâm hình chim bồ câu ngậm hoa hồng, khớp với hình ảnh tín vật.
Có lẽ chiếc trâm tượng trưng cho sự lãng mạn và tự do, là lời chúc cô Chu dành cho học tỷ, tiếc là thứ những kẻ bắt nạt phá hủy. Không kịp nghĩ nhiều, cô nắm chặt chiếc trâm chạy ngoài. Ngoài hành lang, học tỷ áo đỏ đang đuổi theo Dương Tĩnh. Cô treo bằng những sợi dây thừng từ trần nhà, đung đưa lao với tốc độ cực nhanh, cái cổ đứt gục xuống vai, hai tay duỗi thẳng đầy sát khí.
Tốc độ của nữ quỷ trong tòa nhà là tuyệt đối, dù Dương Tĩnh chạy nhanh đến mấy cũng sẽ bắt kịp, giống như lúc nãy nó lấy của một mạng. Đèn nhấp nháy liên hồi, thấy đôi tay nữ quỷ chỉ còn cách cổ Dương Tĩnh vài phân, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Hạ Tinh Lê bỗng hét lớn.
“Cô Chu! Cô Chu tới thăm học tỷ kìa!”
Nữ quỷ khựng ngay lập tức. Cô bỏ dở đòn tấn công, đầu về phía Hạ Tinh Lê. Sợi dây thừng siết chặt cái cổ trắng bệch, cô lao như bay về phía Hạ Tinh Lê trong trạng thái điên cuồng.
“Lê Lê!” Dương Tĩnh thấy sợ đến rụng rời tay chân, nhưng cách quá xa khiến thể lao tới chắn đòn. Ở góc cầu thang, Hạ Thanh Châu và Tần Hoài Vũ cũng thấy cảnh và lập tức lao . Hạ Thanh Châu chạy nhanh hơn, bộc phát tiềm lực với ý chí sẵn sàng c.h.ế.t em gái.
bước chân của đột ngột dừng cách Hạ Tinh Lê vài mét. Tần Hoài Vũ kịp thời kéo , khiến cả hai cùng ngã xuống đất. Cô mặc kệ đau, hiệu cho Hạ Thanh Châu giữ im lặng.
Nữ quỷ hại Hạ Tinh Lê, vì cô đang giơ chiếc trâm cài mặt. Khi hai bên tiến gần, chiếc trâm tỏa ánh sáng trắng ấm, bao phủ cả nữ quỷ lẫn Hạ Tinh Lê. Sợi dây thừng đứt đoạn, nữ quỷ rơi xuống đất, lớp vỏ lệ quỷ dần tan, trở hình dáng một nữ sinh Thanh Hòa hiền lành, thanh tú.
“Cô Chu, là cô ?” Học tỷ nấc nghẹn, nước mắt giàn giụa như một đứa trẻ sai. “Em xin , em cũng tại chuyện thành thế , cô thất vọng về em ?”
“Cô thất vọng về em , vì sai em, mà là những kẻ độc ác . Cô em chịu đựng nhiều uất ức.” Hạ Tinh Lê đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô , nhập vai cô Chu để an ủi. “Trong mắt cô, em luôn là đứa trẻ lương thiện và đáng yêu nhất, như con gái của cô . Cô tin em thể buông bỏ quá khứ, vì họ trả giá , đúng ? Cô nên là một chú chim nhỏ tự do, đừng để nhốt mãi ở nơi lạnh lẽo , cô đau lòng lắm.”
“Cô Chu, bộ váy cô tặng bẩn , trâm cài cũng tìm thấy, em cứ ngỡ đó là sự trừng phạt, sẽ bao giờ gặp cô nữa.” Học tỷ bước lên ôm chầm lấy Hạ Tinh Lê, nhắm mắt thì thầm. “May quá, trâm cài vẫn còn, cô cũng trách em. Em vĩnh viễn yêu cô.”
Hạ Tinh Lê khẽ đáp. “Cô cũng yêu em.”
Hạ Thanh Châu và những khác c.h.ế.t lặng tại chỗ, ai dám tạo dù chỉ một tiếng động. Cho đến khi ánh sáng tan hẳn, chỉ còn Hạ Tinh Lê đó, nữ quỷ biến mất. Ba vội vàng chạy tới kiểm tra xem cô thương .
“Được , em .” Hạ Tinh Lê bình tĩnh ngăn họ . “Học tỷ coi em là giáo viên chủ nhiệm nên khó em .”
“May quá.” Hạ Thanh Châu thở phào, ôm lấy em gái vò rối tóc cô. “Con bé , lúc nào cũng thích mấy trò liều mạng thế hả?”
“Em cũng thắng định lắm chứ, nhưng cơ hội .” Hạ Tinh Lê thở dài, đưa chiếc trâm cài cho xem. “Tín vật lấy , đây là món thứ bảy .”
Tiếp theo, đến lượt nhiệm vụ của cô và Tần Hoài Vũ.