Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 152: Thư ủy nhiệm

Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:03:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi cả nhóm từ tòa nhà văn phòng khu cũ trở về, các đồng đội đang chờ trong phòng học thấy Hạ Tinh Lê đầu tóc rối bù, đầy m.á.u đen thì sợ đến mất hồn, cứ ngỡ cô gặp chuyện .

 

Diêu Thương lo lắng lao tới mặt cô. Sau khi nhận sắc mặt Hạ Tinh Lê vẫn bình thường, dấu hiệu thương mới, mới miễn cưỡng bình tĩnh hạ giọng hỏi: “Sao , thuận lợi ?”

 

“Cũng hẳn là thuận lợi.” Cô hiệu cho Hạ Thanh Châu lấy cuốn sổ tay quái đàm, lấy từ trong túi chiếc trâm cài ném lên bàn. “Chỉ là quy trình rườm rà một chút.”

 

“Ví dụ như thế nào?”

 

“Ví dụ như tầng hầm thực chất là hiện trường vụ án năm đó. Anh trai em bận lau dọn hiện trường, còn em thì phụ trách di dời th·i th·ể, đó tìm tín vật họ, còn chơi trò đóng vai với nữ quỷ nữa.”

 

Cô miêu tả nhẹ nhàng, nhưng những mặt xong vẫn khỏi toát mồ hôi lạnh. Ai cũng thể tưởng tượng cảnh tượng lúc đó nguy hiểm đến mức nào. Diêu Thương nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, thêm gì.

 

Lúc Hạ Thanh Châu lên tiếng: “Tín vật khớp. Hiện tại ngoại trừ lớp trưởng và lớp phó, bảy loại tín vật khác đều đủ.”

 

Danh sách gồm thẻ kẹp sách thư viện, bảng tên phạm nhân ở sân thể d.ụ.c phía Tây, quả cầu lông ở sân vận động, d.a.o khắc ở phòng tranh, dây buộc tóc đỏ ở phòng múa, lọ t.h.u.ố.c ở ký túc xá 404 và trâm cài áo ở tòa nhà văn phòng cũ.

 

Tín vật tương ứng của phòng hiệu trưởng là bút máy, còn hồ Xuân Đường thì hiện tại vẫn xác định .

 

lấy chìa khóa dự phòng phòng hiệu trưởng.” Tần Hoài Vũ . “Nếu gì bất ngờ thì tối mai thể đến đó lấy tín vật.”

 

Hạ Tinh Lê gật đầu: “Trang mới mở trong sổ tay cho gợi ý về tín vật. Chắc đợi đến lúc hồ Xuân Đường xem tình hình thế nào .”

 

“Dù hai đứa cũng hành động cùng , vì còn chụp ảnh công việc cho nữa.”

 

.”

 

“Đại ca, thể cùng hai ?” Long Ngạo Phi bên cạnh c.ắ.n hạt dưa từ nãy đến giờ mới tìm cơ hội chen , vội vàng xung phong. “ còn dư hai , ít nhất cũng thể hai xung phong một .”

 

“Còn tớ và Khổng Toàn nữa.” Chung Thư Ngọc dịu dàng . “Tụi tớ cũng còn hai .”

 

Hạ Tinh Lê thấy cũng yên tâm hơn nên từ chối. Dù cả nhóm là một đội, những đồng đội trách nhiệm sẽ chỉ yên chờ bảo vệ.

 

“Được, quyết định thế nhé. Sáng mai chúng in ảnh , tối đến sẽ đến phòng hiệu trưởng và hồ Xuân Đường tìm tín vật. Mong là chuyện thuận lợi.”

 

Thực tế chứng minh rằng trong trò chơi Âm Thành, bốn chữ “ chuyện thuận lợi” luôn là một ước nguyện xa vời. Theo thời gian trò chơi đẩy nhanh tiến độ nhiệm vụ, ban ngày trong màn chơi cũng ngắn rõ rệt.

 

Mọi dường như chỉ kịp đến tiệm in ảnh của trường in bảy bức ảnh, ghé tiệm tạp hóa mua ít đồ thì trời tối sầm, hoàng hôn buông xuống.

 

Quan trọng hơn, khi họ lớp 11/9, màn hình LED sáng lên với thông báo mới:

 

【 Rạng sáng đến. Ngoại trừ lớp trưởng và lớp phó, yêu cầu tất cả ban cán sự lớp ở trong khu dạy học, thông báo tùy ý ngoài. 】

 

Điều rõ ràng nghĩa là tối nay Hạ Tinh Lê và Tần Hoài Vũ đơn độc thành nhiệm vụ. Các đồng đội khác chỉ thể ở , phép hỗ trợ. Hoặc cũng thể những chắc an , bởi vì quy tắc là ở trong khu dạy học chứ trong phòng học.

 

Dựa theo kinh nghiệm, tối nay trong tòa nhà thể sẽ xảy chuyện quái dị. Sau khi nạp năng lượng và nghỉ ngơi ngắn, khi cửa, hai bên đều yên tâm mà dặn dò lâu. Hạ Tinh Lê hứa với các đồng đội sẽ về sớm nhất thể. Cô nghi ngờ rằng tiến độ nhiệm vụ của và Tần Hoài Vũ thể gây ảnh hưởng đến khu dạy học.

 

ảnh hưởng cụ thể là gì thì hiện tại vẫn rõ. Dù thế nào, tối nay cũng là một đêm vô cùng then chốt.

 

Hạ Tinh Lê và Tần Hoài Vũ đến tòa nhà hành chính . Hai phóng xe máy nhanh. Thấy Tần Hoài Vũ bước vội vã, kịp lên hết hai bậc thang Hạ Tinh Lê giữ chặt cánh tay.

 

Hạ Tinh Lê dùng lực kéo cô trở bên cạnh : “Đợi hai phút , Hoài Vũ. hỏi cô chuyện .”

 

Tần Hoài Vũ đầu, vẻ mặt nghi hoặc: “Chuyện gì?”

 

“Hôm nay ban ngày nên em cơ hội . , tối qua ở tầng ba, ngoài chìa khóa dự phòng, cô còn tìm thứ gì khác ?”

 

“Không .”

 

“Không ?” Ánh mắt Hạ Tinh Lê trở nên sắc bén, giọng lạnh hẳn xuống. “Cô do dự như , nhận ?”

 

Giọng điệu nghiêm khắc hiếm thấy khiến Tần Hoài Vũ hiểu rằng nếu tiếp tục giấu giếm thì sẽ phá hủy niềm tin giữa hai .

 

“Cô thật sự nhạy bén.” Tần Hoài Vũ im lặng vài giây thở dài. “ cố ý lừa cô, chỉ là thứ hàm ý rõ ràng nên còn đang cân nhắc.”

 

Hạ Tinh Lê bình thản chìa tay: “Đưa xem. giúp cô cân nhắc.”

 

Tần Hoài Vũ bất đắc dĩ lấy từ túi trong một tờ giấy A4 gấp gọn đưa cho cô. Trên đó in vài dòng chữ ngắn gọn, phần điền tên để trống:

 

【 Qua sự phê duyệt của Hiệu trưởng, đặc biệt cho phép lớp phó lớp 11/9 là ××× thế vị trí của lớp trưởng ××× để điều tra sự kiện hồ Xuân Đường, đồng thời sẽ xóa tên tổng cộng hai là ban cán sự lớp ××× và ×××. 】

 

Hạ Tinh Lê mấy dòng chữ, đó lạnh lùng Tần Hoài Vũ: “Hôm nay lúc ở tiệm tạp hóa, cô ngoài hơn hai phút, gọi cho Hiệu trưởng Trương, thực là gọi đúng ?”

 

.”

 

Tần Hoài Vũ gật đầu.

 

“Hiệu trưởng tờ ủy nhiệm thư cần dùng cây bút máy đó để điền, đó đóng dấu trong ngăn kéo phòng hiệu trưởng thì mới hiệu lực. Bà quyền quyết định , bà chỉ cho rằng lớp trưởng sẽ phù hợp hơn, còn …”

 

“Còn gì?”

 

“Còn đôi khi từ bỏ một vài thứ là ý nghĩa. Nếu thì sẽ chỉ đối mặt với những lựa chọn khó khăn hơn.”

 

Mỗi câu đều thẳng, nhưng mỗi câu đều là ám chỉ.

 

Tần Hoài Vũ nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Tinh Lê, thẳng mắt cô, giọng trầm xuống: “Cô tin . tuyệt đối ác ý. Chỉ là thật sự chắc nên điền tờ ủy nhiệm thư .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-152-thu-uy-nhiem.html.]

 

Hạ Tinh Lê hiểu sự do dự của Tần Hoài Vũ là cơ sở, nhưng điều kiện trao đổi tờ giấy là thứ cô thể chấp nhận.

 

“Nếu tình thế lợi hơn, ai lớp trưởng cũng quan trọng. điều kiện là xóa tên hai . Hoài Vũ, tờ giấy chẳng khác nào Sổ T.ử Thần.”

 

Trong đời thực, xóa tên ban cán sự chỉ là mất chức, nhưng trong trò chơi , danh phận của chơi chính là ban cán sự. Bị xóa tên đồng nghĩa với việc đào thải. Nói cách khác, đổi vai lớp trưởng và lớp phó thì hi sinh hai đồng đội.

 

Tần Hoài Vũ cúi đầu, gọng kính phản quang che ánh mắt. Cô nhanh chóng lau khóe mắt, giọng nghẹn : “ xin . điều đó. nếu cơ chế của ván là như , nếu chỉ khi lớp phó ký ủy nhiệm thư thì nhiệm vụ hồ Xuân Đường mới thành công thì ?”

 

Nếu đổi vai là điều kiện bắt buộc thì . Nếu đổi vai, lớp trưởng cũ hồ Xuân Đường khiến cả đội trả giá đắt hơn thì . Hiệu trưởng Trương , từ bỏ một vài thứ là ý nghĩa. thế nào mới gọi là ý nghĩa. Và ai mới là đáng từ bỏ.

 

“C.h.ế.t tiệt…”

 

Hạ Tinh Lê cảm thấy ván dường như nhắm thẳng .

 

“Nếu sắp xếp một ván quen thế , hóa là chờ ở đây.”

 

Cơn phẫn nộ của cô dâng lên đến đỉnh điểm, khiến cô tạm thời mất khả năng suy nghĩ lý trí.

 

“Vậy Hoài Vũ, cô cho lời khuyên . Hai đồng đội đó chúng nên hi sinh ai. Hi sinh trai và yêu của , hi sinh ông chủ và chiến hữu của cô, hi sinh những bạn học cùng trường. Họ đều tin tưởng vô điều kiện, liều mạng nhiệm vụ, cuối cùng lén lút lấy mạng họ ?”

 

Tần Hoài Vũ hốc mắt đỏ hoe của cô, trong khoảnh khắc nhớ nhiều chuyện cũ, những mất mát bất đắc dĩ và những cuộc chia ly sớm muộn cũng đến.

 

“Cho nên mới định cho cô .” Cô khẽ . “Nếu thật sự điền ủy nhiệm thư, cứ coi như tất cả là trách nhiệm của . Ít nhất thể đảm bảo cô sống đến cuối cùng, và cô cũng sẽ các đồng đội còn oán hận.”

 

đó là nghịch lý.” Hạ Tinh Lê chua chát. “Nếu cô gạt điền ủy nhiệm thư, còn thể hợp tác với cô chút dè dặt . Đến lúc đó, với cô, việc sống c.h.ế.t còn ý nghĩa gì nữa?”

 

“Có.” Tần Hoài Vũ trả lời dứt khoát. “Dù thể hợp tác, vẫn cô sống.”

 

Câu trả lời khiến Hạ Tinh Lê sững . Cô Tần Hoài Vũ lâu, cơn giận dần lắng xuống, lý trí chậm rãi trở .

 

“Đây vốn dĩ là một nan đề.” Cô thở dài. “Đứng ở góc độ của cô, lựa chọn đó cũng sai. ở lập trường của , thể bỏ rơi bất kỳ ai.”

 

hiểu.” Tần Hoài Vũ . “ ép cô lựa chọn. cũng hy vọng sẽ bước ngoặt khác. Hay là chúng cứ đến phòng hiệu trưởng , ít nhất lấy cây bút máy tính tiếp.”

 

“Được.”

 

Cùng lúc đó, trong lớp 11/9, màn hình lớn xuất hiện quy tắc mới:

 

【 Phòng học lớp 11/9 chính thức mở cửa cho bên ngoài. Các ban cán sự thể tự do hoạt động trong khu dạy học, thu thập các dụng cụ dán biểu tượng “Chào mừng tân sinh” để chuẩn cho hoạt động sắp tới. 】

 

Có vẻ như đây chính là nhiệm vụ tối nay của những .

 

“Bảo chúng tìm đồ trong tòa nhà ?” Long Ngạo Phi vò đầu. “Cần thu thập bao nhiêu, thế nào mới xong, xong gì, nó chẳng gì cả.”

 

“Tóm thể ở phòng học nữa.” Khổng Toàn . “Nếu mở cửa thì nơi còn an .”

 

“Mọi cầm chắc điện thoại.” Diêu Thương nhanh chóng phân công. “ và Hạ Thanh Châu dò đường. Hàn Ngọc và Dương Tĩnh bọc hậu. Long Ngạo Phi bảo vệ hai bạn nữ ở giữa. Không ai tụt .”

 

Không ai phản đối.

 

Long Ngạo Phi lập tức đáp: “Yên tâm, sẽ bảo vệ hai bạn .”

 

Khổng Toàn liếc một cái: “Chưa chắc nhờ bọn bảo vệ .”

 

“Ha ha, bảo vệ lẫn thôi.”

 

Dương Tĩnh nhanh tay chia cho mỗi hai thanh socola hoặc một chai nước điện giải nhỏ: “Bổ sung thể lực, phòng bất trắc.”

 

Bảy chính thức hành động. Họ rời khỏi phòng học, men theo hành lang tối tăm, tìm kiếm thứ gọi là “dụng cụ chào mừng tân sinh”.

 

Cho đến khi Hàn Ngọc vô tình chạm thấy một cây gậy bóng chày thô ráp bục giảng. Cậu cầm lên soi ánh đèn, thấy đầu gậy dán một miếng decal phản quang hình huy hiệu trường Thanh Hòa.

 

“Cái đúng ?” Cậu đưa cho Diêu Thương.

 

Mọi lập tức vây xem xét. Cuối cùng kết luận rằng miếng decal thể chính là biểu tượng “Chào mừng tân sinh”.

 

vấn đề là, trường nào dùng một cây gậy bóng chày bẩn thỉu để chào mừng tân sinh. Không chỉ , đó họ còn tìm thấy chổi, xẻng, thậm chí cả dùi cui điện dán decal tương tự.

 

Hạ Thanh Châu cầm dùi cui điện, bực bội : “Thứ chẳng nên để ở phòng bảo vệ ?”

 

Một dự cảm bất lành dâng lên trong lòng Diêu Thương. Anh suy đoán tồi tệ nhất: “Những thứ đều tính tấn công mạnh. Miệng thì là dụng cụ chào mừng, nhưng thực tế lẽ là bảo chúng tìm vũ khí phòng .”

 

Đã vũ khí, ắt hẳn sẽ đối tượng gây nguy hiểm.

 

Gần như ngay lập tức, màn hình lớn trong phòng học sáng lên, quy tắc, mà là một đoạn video giám sát trực tiếp.

 

Chung Thư Ngọc gần màn hình nhất, vài giây thì sắc mặt tái , thất thanh kêu lên: “Đó… đó chẳng là…”

 

Đó là bộ những con quỷ từng xuất hiện ở các địa điểm nhiệm vụ . Ba đêm đầu chúng nhốt trong các tòa nhà, nhưng đêm nay là đêm cuối cùng. Camera cho thấy chúng giải ấn và đang tập thể tiến khu dạy học.

 

Công tác “Chào mừng tân sinh” quan trọng nhất chính là dọn sạch tất cả những yếu tố định trong trường để để ấn tượng cho học sinh mới.

 

Đây chính là nhiệm vụ cuối cùng của bảy bọn họ.

 

 

Loading...