Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 85: Đàn dơi

Cập nhật lúc: 2025-12-17 04:00:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba quanh chiếc bàn ánh đèn dầu mờ, tranh thủ từng phút để thành bộ lễ phục còn dang dở.

Vì họ nhiệm vụ sẽ chấm điểm theo tiêu chuẩn nào, nên dám khâu vá qua loa. Từng đường kim mũi chỉ đều cố gắng cho ngay ngắn, gọn gàng.

Trong phòng yên tĩnh, cả ba đều tập trung cao độ, ai chủ động chuyện.

ngoài Hạ Tinh Lê, hai còn đều thấy bất an trong lòng.

Trần Hòa Nguyệt kế hoạch của Hạ Tinh Lê là gì. Khi Hạ Tinh Lê sẽ tự dẫn dụ đàn dơi, cô hề thấy nhẹ nhõm, ngược càng căng thẳng hơn.

Còn Diêu Thương thì rõ kế hoạch , và chính vì nên càng lo.

Mỗi mang một suy nghĩ riêng. Cuối cùng, đến 2 giờ 15 phút sáng, họ khâu xong bộ lễ phục.

Diêu Thương đặt bộ đồ đèn, thật kỹ : “ , hai cũng phát hiện chứ? Chiếc váy cùng kiểu với bộ của ngài Galan.”

Bộ lễ phục màu đỏ nên khác, nhưng kiểu dáng và các đường thêu chỉ bạc gần như giống hệt bộ của ngài Galan.

Quan trọng hơn, khi Diêu Thương lật mặt trong của lễ phục , thấy lớp lót thêu hoa văn Tulip ẩn, y như bộ quần áo từng khiến Triệu Hiền c.h.ế.t đó.

, cũng thấy .” Hạ Tinh Lê gật đầu. “Mà màu đỏ cũng kỳ lạ. Không giống màu nhuộm đỏ bình thường, mà giống như…”

Trần Hòa Nguyệt trầm giọng tiếp: “Giống máu.”

Như thể tấm vải ngâm ngâm trong m.á.u đặc cho tới khi từng sợi vải thấm đỏ sẫm, xử lý để khô và giữ màu, đó mới dùng chỉ bạc thêu hoa văn, cắt may vặn để mặc cho con rối da.

Suy nghĩ khiến cả ba lạnh sống lưng.

họ thời gian nghĩ thêm. Việc gấp nhất bây giờ là dẫn dụ đàn dơi đến để nhồi đầy tấm da.

Hạ Tinh Lê dậy, bước cửa lấy từ túi một con d.a.o khắc trang trí.

Đó là món đồ cô tiện tay lấy ở phòng tranh tối qua, giờ đúng lúc dùng đến.

Cô suy nghĩ một chút, rạch một đường mu bàn tay trái. Chỗ đó nguy hiểm, chỉ chảy m.á.u một chút sẽ ảnh hưởng tính mạng.

Máu tươi nhỏ xuống đất, tụ thành một vũng nhỏ chân cô.

Làn da trắng của cô và tay áo tang phục đen vén lên tạo sự tương phản rõ rệt.

Cô như cảm thấy ánh lưng nên . Diêu Thương đang ở cửa, cô chằm chằm. Sắc mặt tái nhợt, như thể đang chảy m.á.u là chứ cô.

“Thả lỏng .” Hạ Tinh Lê bất đắc dĩ . “Vốn còn khá tự tin, thấy như căng thẳng theo.”

Diêu Thương nhắm chặt mắt, thở dài: “ .”

Chưa dứt lời, hành lang vốn yên tĩnh đến mức rõ tiếng kim rơi bỗng vang lên tiếng xào xạc nhỏ.

Âm thanh từ xa đến gần, vọng từ cuối hành lang tối, càng lúc càng giống tiếng sinh vật vỗ cánh nhanh.

Chúng đến .

Chúng mùi m.á.u dẫn dụ.

Lưng Hạ Tinh Lê lập tức thẳng , cả căng như dây đàn. Cô bình tĩnh hiệu cho Diêu Thương và Trần Hòa Nguyệt đưa tấm da cho .

Trần Hòa Nguyệt cầm sẵn tấm da gần đó, dám chậm trễ. Cô cùng Diêu Thương giúp Hạ Tinh Lê trải phẳng tấm da .

Phần đỉnh đầu của tấm da khoét mở, giống như một chiếc túi kỳ lạ.

Hạ Tinh Lê xách chiếc “túi da” lên. Chẳng bao lâu , ánh đèn hành lang, những mảng đen dày đặc xuất hiện như mây đen kéo tới, lao nhanh về phía cô.

Cô đưa tay lên ngang hông. Trước đó đai lưng bằng voan của bộ tang phục che mất, nên nếu kỹ sẽ thấy cô còn cài ở đó một bó hoa hồng đen, sáu bảy bông.

Ngay khi cô giơ bó hoa lên, đàn dơi hút m.á.u ào tới mặt.

Mắt chúng đỏ rực, há răng sắc nhọn. Đôi cánh lớn xòe rộng, đó hoa văn hoa hồng, ánh đèn càng thêm quỷ dị.

là hoa văn hoa hồng.

Hình con dơi khắc cửa phòng kho ở hậu viện lâu đài phong hóa nên hoa văn cánh mờ khó , nhưng Hạ Tinh Lê vẫn đoán đó là hoa văn hoa hồng.

Khi phát hiện trong bụi Tulip lẫn hoa hồng đen, nên cô dễ dàng liên kết hai thứ với .

Đây kế hoạch chắc chắn thành công, nhưng thử thì thể c.h.ế.t còn nhanh hơn.

Hạ Tinh Lê một tay xách túi da, tay cầm bó hoa hồng, dẫn đàn dơi hướng về lỗ hổng ở đỉnh đầu tấm da.

Và đúng lúc , một chuyện kỳ lạ xảy .

Ban đầu đàn dơi lao cô, nhưng khi cảm nhận hoa hồng đen, chúng như mê hoặc, đột nhiên đổi hướng, lao thẳng chiếc túi da.

Dĩ nhiên vẫn nhiều con kịp đổi hướng, cánh chúng quạt trúng Hạ Tinh Lê. Một vài con còn c.ắ.n tay và vai cô, rỉ máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-85-dan-doi.html.]

Thấy , Diêu Thương và Trần Hòa Nguyệt lập tức lao tới. Một bên trái, một bên , che chắn cho Hạ Tinh Lê giúp cô giữ cho tấm da căng rộng hết mức.

Hạ Tinh Lê thấy thời cơ đến, liền ném thẳng bó hoa hồng đen trong túi.

Trong chớp mắt, hành động đó khiến đàn dơi càng kích động. Chúng tranh chui túi, lực đập mạnh đến mức ba hợp sức mà suýt nữa giữ nổi.

Không lâu khi chui , đàn dơi bỗng ngừng vùng vẫy. Tấm da cũng biến dạng kỳ quái, mà ngược giống như bơm , từ từ căng đầy lên.

Khi con dơi cuối cùng biến mất, đỉnh đầu tấm da tự khép kín như từng mở, cần buộc bằng tay.

Không chỉ , cơ thể con rối thành hình. Khi chạm , cảm giác giống thật đến kỳ lạ.

Diêu Thương Hạ Tinh Lê, giọng thấp xuống: “Em chứ?” Anh cầm tay cô kiểm tra. “Dơi c.ắ.n em ?”

“Không sâu, .” Hạ Tinh Lê lắc đầu. Cô đồng hồ, còn mười lăm phút. “Mau mặc lễ phục và đội tóc giả cho con rối, nhanh chóng về phòng khách.”

“Được.”

Khâu cuối khó. Họ chỉ mất năm phút để chỉnh trang cho con rối và đặt nó sát tường.

Dưới ánh đèn mờ, con rối đó trông gần như một phụ nữ thật, xinh nhưng u ám, như đang chằm chằm họ.

Ba dám chậm trễ. Họ đóng cửa phòng nhanh chóng về hướng phòng khách.

Trên đường, Trần Hòa Nguyệt vẫn im lặng, cuối cùng nhịn hỏi: “Hôm nay cô dầm mưa ngoài, là để hái bó hoa hồng ?”

.” Hạ Tinh Lê đáp bình thản. “Trong bụi Tulip mà lẫn hoa hồng thì chắc chắn vô dụng. Rất thể đó là manh mối quan trọng cho nhiệm vụ hoặc trò chơi.”

“Nhờ chuyện , cũng chợt nhớ vài điều.”

Rõ ràng nhiệm vụ đàn dơi đêm nay khiến Trần Hòa Nguyệt nghĩ một chi tiết mà đó cô từng vô tình bỏ qua. Bây giờ , đó là thứ nên bỏ qua.

Hạ Tinh Lê dừng chân, chỉ thẳng Trần Hòa Nguyệt. Khi ánh mắt họ chạm , cô mỉm nhẹ, như hiểu ý đối phương.

“Có lẽ suy đoán của chúng giống .”

Khi chuông lâu đài vang ba tiếng, Trương Hiểu Mai dẫn theo Hướng T.ử Hạo bước khỏi phòng. Trương Hiểu Mai , cảnh giác quanh, một tay theo thói quen nhấc lên, rõ ràng đang bảo vệ Hướng T.ử Hạo.

Hướng T.ử Hạo sát bên cạnh, một lúc nhịn nhỏ: “Chị, thật em thấy cô Hạ cũng khá . Tối qua nếu , em chắc sợ đến mức nổi.”

“Bởi chị mới em ngốc.” Trương Hiểu Mai nghiêm nghị thở dài. “Chị hỏi em, lúc phát hiện t.h.i t.h.ể của Lý Kỳ và Lưu Doanh Doanh tối qua, em đang gì, còn cô Hạ thì đang gì?”

Hướng T.ử Hạo cố nhớ : “Lúc đó Lý Kỳ c.h.ế.t t.h.ả.m quá, em chạy sang một bên nôn. Cô Hạ thì can đảm, phòng kiểm tra thi thể. Sau đó thấy xác khô của Lưu Doanh Doanh, em sợ, cô Hạ bảo em yên tự qua xem.”

“Nói cách khác, em chạm thi thể?”

“Vâng, em chạm.”

Trương Hiểu Mai lườm : “Cô Hạ là duy nhất tiếp xúc với cả hai thi thể. Chị tin t.h.i t.h.ể để manh mối đạo cụ gì, nhưng cô tuyệt nhiên nhắc một câu.”

“Ý chị là… cô Hạ manh mối nhưng định chia sẻ?”

“Bình thường thôi.” Trương Hiểu Mai cau mày lạnh lùng. “Trong trò chơi , ai nghĩa vụ chia sẻ thứ họ lấy bằng mạo hiểm. Chị dạy em , gặp chuyện dựa chính , như mới chủ động, chứ trông chờ khác ban phát.”

Hướng T.ử Hạo hổ thẹn: “Chị…”

“Hiện giờ chị còn thể kè kè bên em. nếu một ngày chị loại thì ? Không chị, chỉ dựa lá gan của em, em định sống thế nào?”

Hướng T.ử Hạo kiêng kị đề tài . Anh kích động, như chị chắc chắn c.h.ế.t. còn kịp mở miệng thì thấy cửa một phòng khách khác mở , Đặng Nguyên và Viên Lâm bước .

Viên Lâm vẫn rụt rè Đặng Nguyên, thể thấy hai ngày, cô càng dựa dẫm gã.

“Chúng nên nhanh hơn ?” Viên Lâm lí nhí. “Thời hạn nhiệm vụ chỉ hai tiếng.”

Trương Hiểu Mai liếc cô một cái, giọng bình thản: “ , lên tầng bốn.”

Giống nhóm của Hạ Tinh Lê đó, nhóm Trương Hiểu Mai cũng thấy những con rối bán thành phẩm bày ở hành lang tầng bốn.

Bàn bạc mãi kết quả, họ đành phòng nhiệm vụ. Ở đó, họ thấy tóc giả và bộ lễ phục treo sẵn, kèm theo một tấm da con rối chỉnh.

Điều đáng là tấm da dường như là da thú qua xử lý, cảm giác da .

Trên bàn còn để bốn con d.a.o khắc.

“Chỉ từng đồ thì chế tác rối gỗ?” Đặng Nguyên bực bội. “Khung xương rối gỗ ?”

quên lời quản gia Ram: rối gỗ dễ điều khiển, tinh hoa ở khung xương. Nghĩa là rối gỗ, hết tìm một bộ khung xương phù hợp.

Hướng T.ử Hạo do dự, chỉ ngoài hành lang: “Có lẽ… họ chúng chọn một con trong mấy bản bán thành phẩm , mài giũa nó thành khung xương rối gỗ?”

Loading...