Cùng Bạn Trai Cũ Xuyên Không Vào Trò Chơi Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 92: Bệnh viện tâm thần
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:00:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Tinh Lê đầu , thấy Hạ Thanh Châu và Diêu Thương xa phía . Hai nhanh chóng bước tới, một trái một sát cạnh cô.
“Bệnh viện tâm thần?” Hạ Thanh Châu như đang nghĩ ngợi. “Xem ván là chủ đề bệnh viện.”
Hạ Tinh Lê hỏi: “Lần là bản đồ Bạch Thành, hai ở Bạch Thành bệnh viện tâm thần như ? Nếu chút bối cảnh khi sẽ giúp thông quan.”
“Anh ít khi đến Bạch Thành nên rõ.” Hạ Thanh Châu lắc đầu.
Hạ Tinh Lê sang Diêu Thương. Anh nghĩ một lúc như đang lục ký ức.
“Mấy năm và Diêu Kiến Hùng từng đến Bạch Thành. nhắc qua về bệnh viện .”
“Họ gì?”
“ tìm hiểu sâu. Chỉ bảo nó bỏ hoang hơn mười năm . Trước đây cố ý phóng hỏa, mấy chục bác sĩ và y tá c.h.ế.t cháy bên trong. Từ đó về xảy chuyện kỳ quái nên bên liên quan đóng cửa luôn.”
Cố ý phóng hỏa …
Hạ Tinh Lê tòa nhà một nữa. Bên ngoài trông cũ thật nhưng hề dấu vết từng lửa thiêu rụi. Cô càng thêm nghi ngờ.
“Có lẽ chỉ giữ địa điểm, còn bối cảnh câu chuyện đổi. Tóm trong .”
Hạ Thanh Châu quanh: “Chỉ chúng thôi ? Không chơi khác ?”
“Chưa chắc.” Hạ Tinh Lê đáp. “Có thể chúng đến , khác ở bên trong .”
…
Quả nhiên, khi ba đẩy cánh cửa phủ bụi đại sảnh, họ thấy năm sẵn trong sảnh trống. Ba nam hai nữ, đang căng thẳng trao đổi với .
Nhìn qua là một đội, vẻ đều quen .
Một đội đủ năm khá hiếm. Thường chỉ hai trường hợp, hoặc họ hợp tác cực kỳ ăn ý từ , hoặc ngoài đời là quen.
Rất nhanh Hạ Tinh Lê đáp án, vì ánh mắt của Diêu Thương bên cạnh bỗng đổi.
Và khi nhóm sang, ánh mắt họ cũng lập tức dừng Diêu Thương, biểu cảm mỗi mỗi khác.
Phản ứng kiểu rõ ràng bình thường.
“Diêu Thương?” Cô gái tóc xoăn mặc đồ đen trắng phong cách tiểu thư ngoài cùng bên trái sững sờ gọi tên . “Anh cũng đây ?”
Gã tóc đỏ cạnh cô , ăn mặc sành điệu đồ hiệu, liền quét mắt Diêu Thương từ đầu đến chân, vẻ chế nhạo lộ rõ.
“Đây là Diêu Thương ? Em cứ nhắc suốt tưởng thần thánh phương nào. Quả nhiên con riêng vẫn là con riêng, khí chất thua xa Việt.”
Người tên Việt nhắc tới ăn mặc giản dị nhưng rõ ràng đắt tiền. Anh trầm , lời cũng chừng mực.
“Thành Lâm.” Anh thấp giọng nhắc nhở. “Sắp cùng một ván , chú ý lời và hành động, đừng gây mâu thuẫn.”
Gã tóc đỏ hừ một tiếng: “ chỉ chịu nổi cái vẻ ngạo mạn của nó với Tầm Tã lúc thôi.”
“Diêu Thương.” Cô gái tóc xoăn nâng giọng. “Họ là đồng đội của ? Sao cả một đứa con gái như thế ?”
“Đứa con gái” cô đương nhiên là Hạ Tinh Lê.
Hạ Tinh Lê nãy giờ, nhất là hai đầu chuyện khó chịu khiến cô mất kiên nhẫn. Cô đoán nhóm đều là phú nhị đại ngoài đời, từng quen Diêu Thương nhưng quan hệ .
Cô liếc Diêu Thương một cái, gì, chờ tự giải thích.
“Cô hỏi nhiều đấy.” Diêu Thương lạnh nhạt. “Trong trò chơi ít nhiều, lo mà giữ mạng .”
“…… Anh!”
Gã tóc đỏ nổi điên định lao lên: “Thằng chó, mày chuyện với ai đấy?”
Một mỹ nữ lai tóc vàng vội kéo gã , đồng thời hiệu cho trai trắng trẻo cạnh.
Chàng trai lập tức giảng hòa: “Thôi mà Thành Lâm, trò chơi còn bắt đầu, ít nhất cũng nên gác ân oán cá nhân .”
“Mẹ kiếp, chỉ hai đứa bây là thôi đúng ?”
Triệu Việt vẻ là cầm trịch. Anh vỗ mạnh vai gã tóc đỏ như cảnh cáo, bước lên , gật đầu với Diêu Thương.
“Xin Diêu. Đã cùng ván thì là chiến hữu cùng thuyền. sẽ quản họ, để gây chuyện.”
Diêu Thương lạnh: “Tùy . chỉ quan tâm trò chơi. Còn chuyện khác, nhất nước sông phạm nước giếng. Nếu cũng nương tay.”
“ hiểu.”
Cô gái tóc xoăn tức tối lầm bầm: “Làm như ghê gớm lắm. Chẳng chừng c.h.ế.t sớm nhất.”
Cô xong thì cảm thấy ánh mắt đang khóa chặt . Quay , cô thấy cô gái cạnh Diêu Thương đang .
Rất kỳ lạ, đối phương chỉ buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, mặc hoodie đen bình thường, mặt mộc thanh tú hề tính công kích. lúc chạm mắt, cô vô thức thấy lạnh sống lưng.
Cô cố giữ khí thế, trừng mắt với vẻ địch ý.
Hạ Tinh Lê chỉ mỉm hờ hững khoanh tay .
“Lạ thật, NPC giao nhiệm vụ?” mỹ nữ lai tóc vàng dịu giọng . “Hay là nhân lúc NPC, tự giới thiệu , quen ?”
Triệu Việt gật đầu: “Được.”
Trước khi trò chơi bắt đầu, tìm hiểu là cần thiết, thường ảnh hưởng đến tiến trình chung. Vì dù ưa , vẫn lượt giới thiệu ngắn gọn.
Triệu Việt ba mươi hai, ba mươi ba tuổi, là con trai cả của một ông trùm ngành ăn uống.
Mỹ nữ lai tóc vàng tên Chung Tú, mẫu trang điểm cho thương hiệu xa xỉ, xuất hiện các chương trình giải trí.
Chàng trai trắng trẻo cạnh cô tên Chương Mục, diễn viên trẻ nghiệp, đang đóng web drama, đồng thời là bạn trai nhỏ của Chung Tú.
Cô gái tóc xoăn phong cách tiểu thư là Bạch Tầm Tã, con gái chủ tịch Nhạc Tư Truyền Thông.
Gã tóc đỏ luôn về phía cô là Trang Thành Lâm, con trai một đạo diễn điện ảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ban-trai-cu-xuyen-khong-vao-tro-choi-kinh-di-vo-han/chuong-92-benh-vien-tam-than.html.]
Nhóm đúng là giàu thì quý. trong trò chơi Âm Thành, giàu đến mấy cũng vô dụng, chỉ thực lực mới quyết định sống c.h.ế.t.
Hạ Tinh Lê và Hạ Thanh Châu chỉ báo tên, nghề nghiệp bình thường đáng nhắc.
Hạ Thanh Châu liếc Diêu Thương, ghé tai Hạ Tinh Lê: “Anh bảo lập đội với nó gì mà. Em đám phú nhị đại phiền ?”
“Có đám thì gặp kiểu phiền phức , thì cũng gặp kiểu khác.” Hạ Tinh Lê đáp. “Diêu Thương quen họ vẫn hơn là quen. Biết dễ tìm đường.”
“…… Em cứ bênh nó !”
Giọng hai lớn, nhưng Diêu Thương cạnh vẫn . Anh bình tĩnh : “A Lê, quen hết họ . Cô mẫu và bạn trai cô chỉ là quen mặt. Gã Trang Thành Lâm thì gặp bao giờ.”
“Còn Triệu Việt?” Hạ Tinh Lê hỏi.
“Nhà họ Diêu với nhà họ Triệu ăn. gặp vài . Năm ngoái nhảy dù còn tình cờ gặp.”
Hạ Thanh Châu mỉa mai: “Tiểu thư nhà họ Bạch vẻ với nhỉ. Ánh mắt cô bình thường. Vừa còn trừng mắt với Lê Lê nữa. Trang Thành Lâm mắng là để lấy lòng cô . Xem hai chuyện xưa .”
Diêu Thương lạnh giọng: “Không bằng chứng thì chuyện xưa gì?” Anh tiếp, giọng càng lạnh hơn. “Diêu Kiến Hùng từng đính hôn với Bạch Tầm Tã, nhưng từ chối. Chỉ thôi.”
Câu cuối Hạ Tinh Lê, rõ ràng là giải thích với cô.
Hạ Tinh Lê để tâm chuyện . Cô Diêu Thương thể gì với Bạch Tầm Tã. Cô chỉ quan tâm nhiệm vụ ván hơn, nên gật đầu coi như .
Bên , Bạch Tầm Tã thấy ba họ nhỏ, thấy Hạ Thanh Châu liếc qua, nghi họ đang nên tức tối, lên giọng khiêu khích: “Diêu Thương, quan hệ xã hội của trong trò chơi cũng bình thường thôi nhỉ. Tìm hai tầm thường đồng đội, là họ năng lực gì đặc biệt, thấy mạng quá dài nên kéo theo hai gánh nặng?”
“Cô tưởng đặc biệt lắm ?” Ánh mắt Diêu Thương u ám như đang c.h.ế.t. “Tiền nhà họ Bạch đây mua mấy cái mạng? Trả bao nhiêu thì giữ xác thây?”
“…… Anh!”
“Đồ ngu, nhất ngậm cái miệng thối của cô .”
Bạch Tầm Tã chiếm ưu thế, còn chọc nhục nhã. Cô đỏ mặt định phát tác thì Triệu Việt ngăn .
Triệu Việt lắc đầu hiệu cô bớt lời, chỉ tay về phía .
Mọi theo. Một đàn ông trung niên mặc áo blouse trắng, trông nho nhã đang bước tới, bên cạnh là một cô gái trẻ trong đồng phục y tá.
NPC cuối cùng cũng xuất hiện.
“Thật ngại quá, để các vị đợi lâu.” Người đàn ông trung niên tới xin , thái độ khách sáo. “Vừa vài tình huống đột xuất cần xử lý nên kịp đón tiếp.”
Triệu Việt hỏi dò: “Xin hỏi ông là…?”
“ họ Nhậm, là viện trưởng Bệnh viện tâm thần Nhân Hòa. Đây là trợ lý của , cũng là y tá trưởng của bệnh viện, Hiểu Nga.”
Viện trưởng mặt, y tá trưởng cũng mặt. Vậy bệnh viện rõ ràng hề bỏ hoang, mà vẫn hoạt động bình thường.
“Ra .” Triệu Việt lịch sự. “Chúng tới, thấy sảnh tầng một trống trơn nên tưởng nơi ngừng tiếp nhận bệnh nhân.”
“Sao thể?” Viện trưởng Nhậm ngạc nhiên. “Chẳng hôm nay các vị đến thủ tục nhập viện ?”
“…… Hả? Ông nhầm ?”
“Không nhầm .” Y tá trưởng Hiểu Nga lên tiếng. Giọng cô nhưng chuyện máy móc, cứng. “Người nhà các vị gọi điện ngày hôm qua, hẹn cho ba bệnh nhân nhập viện hôm nay. Và hôm nay chỉ duy nhất một lịch hẹn .”
Nghe tới đây, ai cũng hiểu. Nhiệm vụ bắt đầu bằng việc thủ tục nhập viện. Trong họ sẽ ba đóng vai bệnh nhân, còn là nhà.
Vấn đề là ai sẽ ba bệnh nhân.
Đang nghĩ thì viện trưởng hỏi: “Xin hỏi ba vị bệnh nhân đang ở ?”
“Ở đây.” Diêu Thương cực nhanh, đồng thời giơ tay chặn mặt Hạ Thanh Châu. “Đây là bệnh nhân. Chúng là em gái và em rể của .”
Hạ Thanh Châu phản ứng chậm một nhịp: “???”
Anh suýt giơ tay tát Diêu Thương, nhưng nửa chừng Hạ Tinh Lê giữ . Cô siết c.h.ặ.t t.a.y như ngầm đồng ý với cách xử lý của Diêu Thương.
“Anh trai, mà.” Cô khẽ trấn an ngẩng lên với viện trưởng. “Anh trai chứng cuồng bạo, thường xuyên kiểm soát hành vi bạo lực với nhà, nên cần nhập viện quan sát.”
Viện trưởng Nhậm gật đầu đầy thương cảm: “Hiểu mà, hiểu mà.”
Nghe hợp tình hợp lý, lộ sơ hở.
Chỉ điều… bỏ qua vẻ mặt sắp tức c.h.ế.t của Hạ Thanh Châu.
Sau một hồi thảo luận nhanh, nhóm năm cũng chọn hai bệnh nhân còn , lượt là Triệu Việt và em út nhanh nhẹn Chương Mục.
Bạch Tầm Tã và Trang Thành Lâm đóng vai em gái và em trai của Triệu Việt. Còn Chung Tú khai báo là bạn gái của Chương Mục.
Họ ván khi trời gần hoàng hôn. Ở đây ranh giới hoàng hôn và đêm tối mờ. Chỉ một lát , trời tối hẳn.
Viện trưởng Nhậm dặn y tá trưởng: “Hiểu Nga, thủ tục nhập viện cho ba bệnh nhân ngay. Đưa họ lên ba phòng bệnh còn trống ở tầng chín.”
Ông sang mỉm với năm còn : “Còn các vị nhà, trời muộn , là ở trong viện. Chúng mấy phòng nghỉ dành riêng cho nhà.”
Ông lấy ba chiếc chìa khóa. Trên mỗi chìa dán băng dính trắng, phòng bằng bút đen: 201, 404, 603.
“Có ba phòng nghỉ. Theo quy định, nhà của mỗi bệnh nhân ở chung một phòng.”
Nghĩa là Hạ Tinh Lê và Diêu Thương ở một phòng, Bạch Tầm Tã và Trang Thành Lâm ở một phòng, còn Chung Tú ở một .
Bạch Tầm Tã vội giật chìa khóa, giữ phòng 603, đưa chìa khóa 201 cho Chung Tú.
Cô và Chung Tú , nghĩ với Trang Thành Lâm còn thể hỗ trợ . Chung Tú ở một thì nhất nên ở tầng thấp cho “an ” hơn.
Còn chìa 404… thấy xui. Tốt nhất đưa cho bọn Diêu Thương.
Hạ Tinh Lê và Diêu Thương , thản nhiên nhận chìa khóa 404.
Viện trưởng dặn thêm: “Dạo hệ thống điện trong viện định. Ban đêm đèn hành lang tối. Không việc gì thì đừng ngoài, tránh thương.”
“Còn nữa, trong thời gian bệnh nhân tiếp nhận điều trị, nhà cấm tuyệt đối việc thăm hỏi.”