Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Giang Chí Viễn  những thứ  bày trí trong nhà, hình như là đắt hơn so với những thứ    chuyển , nhưng kiểu cách   khác quá nhiều.
Nếu như  xảy  những chuyện đó,  thể bây giờ   vẫn đang sống ở đây, hơn nữa còn  thể đang là một ông chủ lớn của một công ty nào đó.
Nghĩ đến đây,   nắm chặt tay,  ở cửa  : “Tiểu Nhã, em    nhớ em đến nhường nào … Mỗi đêm  ở bên cô ,  đều gọi tên em…”
 xoa xoa cánh tay: “Ngưng ... Hơi kinh tởm  đó. Hai  cũng  kết hôn , cứ sống thật  . Cô   cần thể diện, nhưng  thì  thể  cần.”
Giang Chí Viễn nắm lấy tay : “Em vẫn còn quan tâm   ? Nếu em ghét bỏ cô ,  sẽ ly hôn với cô  ngay lập tức, bảo cô  mang thứ nghiệt chủng đó cút !”
 bày  vẻ mặt giễu cợt, hỏi  : “Anh  xem,  cùng  kết hôn  thì  cái gì? Thương xót ? Cứu vớt ? Hay là chăm sóc cho   già  liệt  giường bệnh của ? Một   sống   hơn ?”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nói xong,  vùng khỏi bàn tay đang giữ  của  , bước  trong nhà.
Anh  cũng theo   thẳng  trong, ánh mắt  quanh đồ đạc đang để trong phòng, cho đến khi…
Nhìn thấy bàn thờ  đang thờ tiểu quỷ.
Hỏng ,  quên cất nó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-kumanthong-de-xu-chong/chuong-15.html.]
 vô thức quan sát phản ứng của  ,   cau mày  .
“Đây là thứ gì? Đã nhiều năm như ,     em  những điều ?”
Hệt như một tên điên,  thấy   sống  ,  vô cùng hài lòng, liền miệng nhanh hơn não   những lời  giấu kín trong lòng.
“Nuôi thứ  đương nhiên để  cho bản ,  giống như ,  thì  nghĩ xem, tại   một     thể gặp báo ứng xứng đáng như thế?”
Giang Chí Viễn dường như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt tái nhợt: “Đợi …Lẽ nào… Những việc xảy  với  lúc , đều do em dự tính cả ?”
Nhìn thấy dáng vẻ của  , trong lòng   lâng lâng cảm giác vui vẻ của kiểu báo thù thành công,   : “   , chả liên quan gì đến .”
Giang Chí Viễn hét lên lao về phía : “Cô là đồ độc ác!”
 vội vàng né tránh,   liền rơi  một  , nhưng  nhanh chóng lao đến  bàn hương án của tiểu quỷ.
“Rốt cuộc trong chúng  ai mới là kẻ độc ác?   những chuyện ,   là   ép ?”