“Lúc nãy sự chú ý của đều hướng về , thật hổ là ảnh đế ASK.”
“Diễn xuất của Dương Ngưng cũng chẳng xuất sắc như lời đồn. Lúc ở mặt Lục Phỉ, cô hề chút cảm giác tồn tại nào luôn .”
“Sao Dương Ngưng thể so với Lục Phỉ chứ.”
“…”
Mỗi một câu khiến Dương Ngưng lập tức đen mặt, ánh mắt Lục Phỉ tràn ngập sự khó hiểu và bi thương.
Lục Phỉ đang chậm rãi cướp cảm giác tồn tại của cô ống kính.
Nếu cô mất thời lượng lên sóng thì nữ chính như cô cũng chỉ tiếng mà miếng ?
Khi Lục Phỉ trở khu nghỉ ngơi thì thấy con trai đang vui vẻ cầm đồ ăn vặt.
Bên bé còn Trương Viễn.
“Ba ơi.” Thấy ba về, Lục Hạo liền hưng phấn nhào tới.
Lục Phỉ tiếp , ôn hòa : “Sao con?”
“… Vừa ba diễn ngầu.” Bé thẳng thắn khích lệ ba. Tuy bé vẫn diễn xuất là gì, nhưng bé thấy ánh mắt kính nể của dành cho ba khi ba diễn xong, mà hành động của ba cũng giống như bình thường.
“Ngầu?” Anh nhướng mày khi thấy từ .
Nghe , bé gật đầu, : “Lần , con và xem TV. Lúc thấy một chú trai lên sân khấu, liền chỉ chú đó trai và ngầu.”
Bé khoa tay múa chân.
“Thật ?” xong thì ghi nhớ thật kỹ điều .
Cô đàn ông khác trai và ngầu ư? Có bằng ?
Xem cuộc sống của hai con khi thoải mái nhỉ?
Nhìn sắc mặt bình thản của , Trương Viễn bên cạnh kìm mà lùi về phía vài bước. Lục Hạo thật hổ là cao thủ gài bẫy ba do cư dân mạng bầu chọn mà.
Bây giờ, bé chỉ gài bẫy ba, mà còn gài cả nữa!
Quan trọng hơn là, ánh mắt lúc nãy của Lục Phỉ khiến quan tâm tới vợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-110.html.]
Chỉ cần nghĩ đến việc Lục Phỉ đầy hứa hẹn khom lưng vì một phụ nữ thôi là cực kỳ ngạc nhiên .
Nghĩ , liền cảm thấy hứng thú về vợ .
Trong lúc hai lớn suy nghĩ, Lục Hạo cảm thấy nhàm chán.
Thấy ba đang nghĩ gì đó, bé vội vàng gọi: “Ba ơi, ba đang nghĩ gì thế? Sao ba để ý tới Hạo Hạo!”
Bé thế khiến Lục Phỉ nhanh chóng hồn, lập tức bế Lục Hạo lên, nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mại của bé, : “Ba đang suy nghĩ chúng nên tìm con .”
Anh hỏi cô xem đàn ông trai ngầu đó là ai mới .
“Được ạ, ạ!” Đôi mắt to của bé lập tức sáng lên, hưng phấn : “Chúng ăn cơm với ba.”
“Ừm.” Anh gật đầu, đó về phía Trương Viễn : “ đây.”
“Ừm.” Trương Viễn gật đầu.
Sau đó, Lục Phỉ rời khỏi, phía hai ba con họ còn ekip chương trình.
Thấy , khóe môi vô thức cong lên thành một vòng cung bé xíu. Anh cảm thấy hình như Lục Phỉ càng ngày càng giống “ phàm”, đồng thời cũng càng sức hấp dẫn hơn cả đây.
Sau đó, ánh mắt vô thức về phía Dương Ngưng đang đóng phim.
Cũng vì Lục Phỉ sức hấp dẫn nên mới thu hút mấy đoá hoa đào .
Lúc thấy Dương Ngưng cũng tồi, nhưng khi thấy cô còn theo đuổi Lục Phỉ dù cưới vợ sinh con, thì thể đoán tính cách và nhân phẩm của cô cũng chẳng gì.
Anh thấy những hành động hôm nay của Lục Phỉ. Thật lòng mà , Trương Viễn chỉ khâm phục một Lục Phỉ xuống tay tàn nhẫn như .
Không ai cũng thể từ chối dâng tới tận cửa như .
Nghĩ đến đây, Trương Viễn liền cúi đầu tiếp kịch bản của .
Lúc , Dương Ngưng đang đóng phim phim trường bỗng thất thần khi thấy Lục Phỉ chuẩn rời . chính một giây thẫn thờ của cô khiến Khuyết Thanh kêu “Cắt.”
Sau khi tạm dừng, Khuyết Thanh tiếp với Dương Ngưng: “Dương Ngưng, đừng để nghi ngờ về sự chuyên nghiệp của cô.”
“Đạo diễn, .” Nghe câu , Dương Ngưng lập tức xin , đó thở hắt , tiếp tục căng thẳng đóng phim tiếp.
Bên , hai ba con Lục Phỉ và Lục Hạo tới phòng việc của Nhan Hạ.
Lúc đây, sự xuất hiện của một cặp cha con khiến nhân viên trong phòng việc chấn động nữa .