“A a a, thật sự  đáng yêu, mong chờ quá  mất.”
 
“Hạo Hạo : Mẹ ơi, con   em gái. Vợ nam thần: Được, sinh thôi!”
 
“  thể trông chờ vài năm nữa nam thần sẽ dắt con gái tham gia chương trình ?”
 
“Đáng yêu quá  mất, quả nhiên là kết tinh của cặp vợ chồng  nhan sắc xuất sắc mà. Vậy nên, hai  mau sinh !”
 
“Ha ha, lẽ nào chỉ  tui cảm thấy lời của nam thần  vẻ đen tối thôi ?”
 
“Xin Nam thần và nữ thần hãy sinh khỉ con !”
 
“…”
 
Nhan Hạ  những bình luận mong cô sinh con gái, thì liền cảm thấy  hổ  thôi, hoá  cư dân mạng còn gấp hơn cả cô ?
 
Thấy Nhan Hạ đang lướt Weibo của , ánh mắt Lục Phỉ tối , chậm rãi đến gần cô.
 
Anh ôm vợ  lòng, thì thầm bên tai cô bằng chất giọng trầm khàn: “Sinh  em?”
 
“Anh  hứa với Hạo Hạo  còn gì, nếu sang năm mà   em gái thì coi chừng xem  ứng phó với con quậy  tưng bừng đó như thế nào.” Nhan Hạ liếc xéo Lục Phỉ. Hạo Hạo  trí nhớ   đó!
 
Đến lúc đó, nếu họ còn   em gái cho bé thì chắc chắn bé sẽ quậy tung trời cho mà xem.
 
Vì Lục Phỉ  nhắc tới chuyện  từ lâu , nên cô cảm thấy  một cô con gái cũng .
 
“Nếu chúng  sinh con trai thì  giờ?” Nhan Hạ nghĩ đến một vấn đề, hỏi ngược  .
 
Lại sinh con trai nữa ?
 
Trong đầu Lục Phỉ hiện lên hai khuôn mặt của Hạo Hạo, nghĩ tới dáng vẻ hai đứa quấn lấy vợ , thì  thể nhịn nổi nữa.
 
Nghĩ đến đó, vẻ mặt Lục Phỉ liền trở nên nghiêm túc: “Vợ ơi, xem  tụi   nghiên cứu kỹ càng về tư thế và thời gian để tăng tỷ lệ sinh con gái .”
 
Nhan Hạ vẫn  kịp phản ứng khi thấy dáng vẻ nghiêm túc của Lục Phỉ khác hẳn lời   như thế . Trong đầu cô bỗng nghĩ tới một bình luận của cư dân mạng về Lục Phỉ  Weibo: Lục nam thần  vẻ đen tối hơn !
 
Lục Phỉ thấy Nhan Hạ   nghĩ đến chuyện gì mà  đỏ mặt, ánh mắt  càng sâu hơn. Ngay  đó,  liền đè lên  cô.
 
Sau khi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mại của Nhan Hạ, Lục Phỉ tiếp tục  khẽ: “ Tụi  cứ từ từ tính chuyện sinh con gái, bây giờ tụi  còn   một chuyện quan trọng hơn.”
 
Nói xong, tay Lục Phỉ  dần hạ xuống,  nhanh  chạm đến eo Nhan Hạ,  cởi từng nút áo của cô.
 
Mà cô cũng trở nên chủ động  sự nhiệt tình của .
 
Môi lưỡi hoà  , mang theo sự ái  và tình cảm mãnh liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-116.html.]
 
…
 
Một đêm nóng bỏng đến mức ánh trăng cũng  thẹn thùng trốn  tầng mây.
 
Sáng sớm tinh mơ ngày hôm , Nhan Hạ lê  thể đau nhức tới công ty. Tuy hôm nay cô   nghỉ ở nhà, nhưng đoàn phim Ba  về vẫn còn ở trong nhà, nếu cô ngủ đến trưa, thì chẳng khác nào  tự  cho    tối qua họ  chuyện “”  chứ?
 
Vì thế, khi Lục Hạo  tỉnh dậy  một giấc ngủ ngon lành thì   thấy  .
 
Cắn một miếng bánh mì, Lục Hạo bĩu môi : “Hôm nay    mà ba cũng   với con gì cả.”
 
“Con còn đang ngủ.” Lục Phỉ lạnh nhạt  một câu.
 
“Có thể đánh thức con mà!”
 
“Mẹ con  cho.” Lục Phỉ uống nốt ngụm sữa cuối cùng, bình thản ,  đó  dậy   phòng .
 
Nhìn theo bóng lưng của ba, Lục Hạo khẽ hừ vài tiếng trong lòng.
 
Từ cảnh    thể thấy  sự kiện ngày hôm qua  khiến mối quan hệ giữa hai bố con  trở nên “gay gắt”.
 
 cách thức ở chung của hai   đem  một niềm vui bất ngờ cho tổ đạo diễn tổ.
 
Có sự ấm áp lúc   nền, một  mâu thuẫn nhỏ mới  thể khơi dậy sự hứng thú của  xem.
 
Một lát , khi Lục Phỉ  khỏi phòng, Lục Hạo  sắp xếp ba lô xong,  khéo cũng    khỏi phòng.
 
Nhìn cái ba lô căng phồng, Lục Phỉ bước tới cầm lên, thấy nó còn  nặng, liền hỏi: “Trong ba lô  gì thế?”
 
“Đồ ăn ạ.” Lục Hạo  tỉnh bơ,  đó chủ động kéo khóa mở ba lô .
 
Vừa mở , Lục Phỉ  thấy bên trong đầy ắp quần áo.
 
“Có gì để ăn?” Lục Phỉ tiếp tục hỏi.
 
Anh  mới dứt lời, Lục Hạo  lập tức  ba với ánh mắt cảnh giác: “Mấy món trong  con  thể ăn hết mà ba.”
 
“Ừ.” Lục Phỉ nhẹ nhàng đáp, cầm ba lô lên: “Chúng    .”
 
“Vâng ạ.” Coi như đồ của    thông qua, giọng của Lục Hạo lập tức trở nên nhẹ nhàng.
 
Bé nhảy nhót như thỏ con theo  Lục Phỉ.
 
Một lát , Lục Phỉ và Lục Hạo  đến bên ngoài phim trường.
 
 hôm nay   thêm vài  đang chờ ở bên ngoài phim trường.