Lục Hạo đang nghỉ ngơi trong phòng  thấy tiếng  liền chạy vội   nhào về phía Nhan Hạ, ngọt ngào gọi: “Mẹ ơi.”
 
Nhan Hạ khom  ôm bé lên, lúc  thấy con và ôm lấy  thể mềm mại , lòng cô mới bình tĩnh .
 
Cô thật sự  sợ, dù Lục Phỉ  Hạo Hạo xảy  chuyện cũng đều khiến lòng cô đau như cắt.
 
Lục Hạo cảm nhận  tâm trạng của    liền ôm lấy , nháy mắt với vẻ suy tư,  đó đưa tay vỗ nhẹ lên lưng . Tuy sức lực của bé chỉ như gãi ngứa nhưng  khiến trái tim Nhan Hạ trở nên mềm mại.
 
Nhân viên xung quanh cũng cảm thấy ấm lòng khi thấy khung cảnh .
 
Nam thần nhỏ đúng là một  bé ấm áp! Khi bé dùng vẻ mặt nghiêm túc mà vỗ về , khiến   xung quanh chỉ  thôi mà   nhịn   ôm bé  lòng.
 
Không ai trong  họ   tổn thương  bé ngây thơ  cả.
 
Lục Phỉ  hai  con,  đó đưa mắt quan sát xung quanh   về phía Khuyết Thanh đang  thương lượng gì đó với nhà sản xuất và phó đạo diễn.
 
“Đạo diễn Khuyết.” Lục Phỉ gọi.
 
Nghe thấy tiếng gọi, Khuyết Thanh tạm dừng cuộc  chuyện   về phía Lục Phỉ: “    Dương Ngưng  cảnh sát bắt , xảy  chuyện gì ?”
 
“Cô    chuyện phạm pháp,  lẽ sẽ  thể  ngoài trong một thời gian dài.” Lục Phỉ  thẳng, giọng điệu  áy náy.
 
Vốn dĩ là  thu hút Dương Ngưng tới tham gia bộ phim , cũng chính  khiến cô  biến mất, dẫn đến một loạt chuyện xảy  trong đoàn phim. Suy cho cùng, nếu  vì  thì bộ phim  của Khuyết Thanh chắc chắn sẽ  thể thuận lợi đóng máy.
 
Khuyết Thanh nhận  ý xin  trong lời của Lục Phỉ, ông lắc đầu : “Có thể là vì  đúng thời điểm.”
 
Một bộ phim  bấm máy  liên tiếp xảy  chuyện, theo cách giải thích mê tín thì là vạn sự khởi đầu nan.
 
Chính ông cũng  nghi ngờ liệu     chọn nhầm ngày .
 
Nghe  ẩn ý của Khuyết Thanh, Lục Phỉ yên lặng trong chốc lát  đáp: “Cho dù đạo diễn Khuyết  bắt đầu  lúc nào thì  cũng sẽ  mặt.”
 
Nghe  câu , Khuyết Thanh   đắc chí   , vỗ vai Lục Phỉ: “Ôi dào, chỉ cần   lời cam kết  của ảnh đế thì dù thế nào cũng xứng đáng. Giờ đoàn phim đang cân nhắc tới việc tạm thời dừng , chờ chuyện  qua  sẽ chọn ngày khác bấm máy, sớm nhất là sang năm . Mấy ngày   cứ nghỉ ngơi cho khỏe .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-124.html.]
 
“Ừ.” Lục Phỉ gật đầu,  đưa mắt  về phía Nhan Hạ và Lục Hạo ở đằng xa. Trường của con trai cũng sắp  nghỉ,   thể đưa cả nhà  nước ngoài cho khuây khỏa, tiện thể giải quyết sạch sẽ việc trong nước để    yên lòng.
 
Nói chuyện với Khuyết Thanh xong,  xoay  về chỗ hai  con, ôm con trai lên,   với vợ: “Chúng  về thôi.”
 
“Ừ.” Nhan Hạ gật đầu,  về phía Hình Ảnh: “Chị Hình, cảm ơn vì  nãy chị  trông Hạo Hạo.”
 
“Hạo Hạo ngoan như , chị vui còn  kịp khi  trông bé .”
 
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Nhan Hạ, trong lòng Hình Ảnh thầm bội phục, cô   yếu đuối như cô tưởng.
 
Trong nhu  cương mới là tính cách thật sự của Nhan Hạ.
 
Nhan Hạ  thể kiên cường đối mặt với nghịch cảnh, cho dù thỉnh thoảng  yếu đuối nhưng vẫn khiến    khâm phục.
 
Sau khi Hình Ảnh cho  điều tra Dương Ngưng thì  vô tình    nhiều chuyện liên quan tới Nhan Hạ, cũng  đổi cách   đây của cô về Nhan Hạ.
 
Người con gái  Lục Phỉ đem lòng yêu thương chắc hẳn sẽ  điều gì đó  đặc biệt.
 
Lục Hạo  thấy Hình Ảnh   đáng yêu, liền đắc ý hếch mũi: “  ạ, Hạo Hạo ngoan như  thì    gây phiền toái cho dì Hình Ảnh  chứ!”
 
“Con   khiêm tốn gì cả.” Nghe con trai khoe khoang, Nhan Hạ vuốt gương mặt  một cái.
 
Lục Hạo bật  “Hì hì”.
 
“Mình   , con bái bai dì Hình .” Nhan Hạ thấy Lục Hạo vui vẻ, sự buồn bực trong lòng cũng dần tan biến, liền  tiếp.
 
“Bái bai dì Hình Ảnh.” Lục Hạo  xong, ngoan ngoãn vẫy tay với Hình Ảnh.
 
Lục Phỉ và Nhan Hạ dẫn Lục Hạo . Trước khi , hai  chào hỏi với các nhân viên  xung quanh.
 
Lục Hạo đang   lưng Lục Phỉ,  về các nhân viên,  ngọt ngào : “Bái bai các cô chú, bái bai  chị.”
 
Vừa dứt lời, Lục Hạo còn tặng cho   một nụ hôn gió thật kiêu, khiến các nhân viên lập tức tan chảy vì động tác đáng yêu của bé, ai cũng  nhịn nổi mà vẫy tay với bé.