“Không ngại.” Mạnh Luật nhẹ nhàng đáp, nhưng trong lòng  chút chua xót. Sao  thể  để ý cơ chứ? Chỉ là    tư cách để ý.
 
Lát , Lục Phỉ đeo kính râm  nhân viên phục vụ dẫn  phòng bao. Anh   cửa thì lập tức  xuống cạnh Nhan Hạ, bình thản tháo kính , gật đầu chào hỏi với Mạnh Luật: “Tổng giám đốc Mạnh! ”
 
”Cứ gọi  là Mạnh Luật là  .” Mạnh Luật  ôn hòa.
 
Thấy , ánh mắt Lục Phỉ khẽ động, thờ ơ : “Ừ.”
 
Thấy thái độ lạnh nhạt của Lục Phỉ, Mạnh Luật   thêm gì nữa,  đó bắt đầu chiêu đãi .
 
Khóe môi  cong lên lạnh lẽo khi thấy Mạnh Luật từ đầu đến cuối   biểu hiện khác thường nào.
 
Vị tình địch ngầm  chính là một quân tử ôn hoà.
 
Anh  ghét loại  , nhưng cũng tuyệt đối  thích, huống chi là   còn  tình cảm mập mờ với vợ .
 
Trong lúc ăn cơm, tuy  mặt Mạnh Luật  biểu lộ gì khác thường, nhưng ánh mắt   ảm đạm   ít so với lúc mới đến khi  Lục Phỉ luôn lạnh lùng với  khác  chăm sóc Nhan Hạ  chu đáo và tỉ mỉ.
 
Ăn trưa xong, Mạnh Luật  ở cửa nhà hàng tiễn Lục Phỉ và Nhan Hạ.
 
Anh   xe  xa cho đến tận lúc  thấy bóng xe ở đằng  nữa, mới xoay    tòa nhà. Trước ,   luôn tự thôi miên  để xem nhẹ sự tồn tại của Lục Phỉ, nhưng bây giờ thì  thể    nữa. Trong tương lai  xa, bọn họ sẽ là cặp vợ chồng    ca ngợi của giới giải trí.
 
Một lúc , Mạnh Luật trở về văn phòng một . Cả văn phòng lập tức yên ắng khi thấy Mạnh Luật ảm đạm trở về, giám đốc Nhan  ? Sao  mới ăn một bữa cơm mà   thấy  ?
 
Có  nhiều chuyện liền hỏi một câu.
 
Mạnh Luật đặt thức ăn trong tay lên bàn  việc, tươi  ôn hòa : “Giám đốc Nhan của    cùng chồng ,   đừng nhớ thương nữa. Ăn ngon miệng để buổi chiều còn  sức mà  việc tiếp nữa. ”
 
Anh  quan tâm bản   ném một quả b.o.m ngay giữa phòng,   xong, liền xoay  trở về phòng  việc của .
 
Cho đến tận lúc   tiếng đóng cửa,   mới kịp phản ứng.
 
Vừa nãy bọn họ   nhầm chứ, giám đốc Nhan   chồng  á? Rốt cuộc là từ  chui  ? Mọi  lập tức bắt đầu bàn tán xì xào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-16.html.]
 
***
 
Mà lúc , Lục Phỉ và Nhan Hạ cũng  về đến nhà.
 
“Anh  là  định dẫn Hạo Hạo tham gia chương trình thực tế Bố  về của đài Blueberry ?”
 
Tuy cô  hiểu  lắm về chương trình Bố  về, nhưng cô tuyệt đối tin tưởng mắt  của đài Blueberry. Hơn nữa lúc nãy khi ăn cơm,    thương lượng với cô một chuyện quan trọng, cô  đoán  là sẽ liên quan đến chuyện công khai nhưng  ngờ  là tin tức như .
 
“Là do công ty quyết định,  thể    phát sóng.”
 
“Lúc nào thì  ? ”
 
“Ngày .” Anh bình tĩnh .  cô  xong đáp án  thì  chút  bình tĩnh: “Sao  gấp như ?”
 
“Thật  chương trình  quyết định xong cả  nhưng vì  đột nhiên tham gia, còn  bốn tổ gia đình nữa, chẳng lẽ  để  khác đợi chúng  chuẩn  xong ?” Khóe môi  khẽ cong khi thấy phản ứng của cô, ánh mắt vương chút ý ,   ngờ cô  phản ứng kịch liệt như .
 
“   cảm thấy như thế thì   vội vàng ?” Cô  công khai, nhưng  ngờ   thì  bắt đầu thực hiện .
 
“Chỉ mới ghi hình thôi, chắc  đợi đến tuần  mới  thể phát sóng, dù  cũng  công khai, sớm  muộn thì  khác gì ?” Anh bình tĩnh trấn an cô.
 
Nghe  , cảm xúc của cô từ từ  định ,  nghiêm túc suy nghĩ thì  thừa nhận rằng     lý.
 
“Vậy ngày   sẽ bắt đầu ở nhà tự  chăm sóc Hạo Hạo trong 48 tiếng ? ” Sau khi nghĩ thông suốt, sự lực chú ý của cô   về chương trình.
 
“Ừ.” Anh gật đầu. Nói thật,  cảm thấy  đau đầu, hình như   từng ở một  với con trai trong một  thời gian dài như .
 
Nghĩ thế,  lập tức nghiêm túc  vợ: “Bà xã, em  thể  cho  , bình thường con trai  thói quen gì ? ”
 
Cô bật  thành tiếng khi  thấy lời  đầy lo lắng của , cô  ngờ  ba  nhất  đời như Lục Phỉ  bắt đầu lo nghĩ về vấn đề . Tâm trạng của cô thả lỏng  khi   chọc , chậm rãi  cho   một  điều cần chú ý.
 
, lúc  trong lòng Nhan Hạ  đang     nỗi đau khổ của chồng ,  lẽ sẽ  nhanh thôi, ông xã của cô sẽ nhận  rằng, lý thuyết luôn cách  xa thực tế.
 
Nhất là đối với loại lắm mưu nhiều kế như con trai của .