Qua chuyện  ,     cách trị tận gốc bệnh của cô.
 
Anh nhỏ giọng hỏi vợ: “Em buồn ngủ ?”
 
Lúc cảm nhận  mắt  cứ díp , cô  ngáp  đáp: “Hơi   ạ.” 
 
Nãy giờ  chuyện thì cô  tỉnh như sáo,  xong mới thấy buồn ngủ cực kỳ luôn á.
 
Cô  dứt lời   ông xã bế lên, tay cô cũng vô thức choàng qua cổ . Anh cúi đầu  với cô  cả hai cùng  lên giường.
 
Lúc   giường,  cách giữa họ bỗng như  thu hẹp , gần đến mức cô  thể cảm nhận   thở nóng hổi của   mặt  luôn.
 
Ngay lúc s.ú.n.g chuẩn  lên nòng thì cô  : “May là    hôi miệng á.”
 
Anh ngỡ ngàng trong giây lát  véo yêu má vợ,  vội: “Em mau ngủ !”
 
Cô vui vẻ đáp lời, chậm rãi nhắm mắt . Sau khi trút  gánh nặng, lỏng cô nhẹ nhõm hơn hẳn, cảm giác   để tâm sự và  chỗ dựa tinh thần cho  tuyệt thật!
 
Anh  bà xã dần chìm  giấc ngủ, chậm rãi mơn trớn từng đường nét  mặt cô như thể  ghi tạc dáng hình cô  lòng  .
 
Cửa phòng bỗng nhiên mở ,   nhẹ nhàng  về phía ,    cũng  là con trai .
 
Lát , bé từ từ bò lên giường, đến gần , trùm mền kín mít và lăn   ngủ.
 
Lục Phỉ buồn   theo, dém chăn cho vợ con xong  chìm  giấc ngủ.
 
Nhan Hạ  mới tỉnh  cảm nhận  một cơ thể mềm mại  trong lòng , tay của chủ nhân nó còn sờ tới sờ lui  mặt . 
 
Sau đó, khuôn mặt của con trai liền đập  mắt , cô mơ màng gọi: “Hạo Hạo ơi?”
 
“Con đây ạ.” – Bé    rụt tay về.
 
Nghe tiếng con, cô dần tỉnh táo , hôn con một cái thật kiêu và : “Sao con ở đây ?”
 
Bé nhanh nhảu đáp lời: “Hạo Hạo xem ti vi mệt  nên  ngủ với ba  ạ.”
 
Cô  khắp phòng mà vẫn chẳng thấy ông xã  cả, bèn hỏi con: “Ba   con?” 
 
“Ba    ạ, ba bảo tối ba sẽ về, ba còn bảo  con  ở nhà đợi ba!” – Lục Hạo tận tâm   truyền lời giữa ba .
 
Cô gật đầu, giờ cô mới nhớ  ông xã còn   MV xong. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-200.html.]
Sau giấc ngủ đẫy đà, cảm xúc của cô   định hơn   nhiều,  bao giờ cô   lỳ  giường  hạnh phúc đến thế.
 
Bé   một hồi lâu  : “Mẹ dậy  ?”
 
“Để   chút nữa nhé.”
 
Bé  chằm chằm  bụng , vội hỏi: “Vậy con  thể sờ em gái  ạ?”
 
Cô chẳng   mà sửa đúng xưng hô của con dành cho cục cưng trong bụng  nữa , chỉ : “Dĩ nhiên là  .”
 
Nghe , bé liền sờ tới sờ lui một lát, khó hiểu hỏi : “Mẹ ơi,  bụng   lớn  ? Con thấy em bé trong ti vi chui  từ bụng to ơi là to luôn.” 
 
Cô kiên nhẫn giải thích cho con : “Bây giờ em còn nhỏ lắm, một thời gian nữa thì em mới lớn lên.”
 
“Lớn lên giống Hạo Hạo hả ?”
 
“ .”
 
Bé    chỉ bụng : “Vậy hồi đó Hạo Hạo cũng chui  từ đây hả ?”
 
“ .”
 
Lục Hạo   liền khó hiểu  thôi. Tuy cô cũng thấy  vẻ hoang mang của con, nhưng cô   gì thêm vì sợ con hỏi tới thì  sẽ  bí.
 
Cô ngáp một cái   dậy, bé cũng vội nhảy xuống giường và gấp chăn gọn gàng  cho .
 
“Hạo Hạo ngoan quá.” – Cô hôn con một cái thật kiêu  dẫn bé  rửa mặt.
 
Xong xuôi, hai  con cô  ngoài lấy một ít trái cây và  xem ti vi.
 
“Mẹ ăn  .” – Bé cầm một trái lên và đưa cho .
 
“Cảm ơn Hạo Hạo.”
 
Bé nghiêm túc thì thầm: “Mẹ đừng khách sáo,  ăn nhiều thì em gái mới lớn nhanh .”
 
Thì   còn kém cả em gái của con nữa!
 
Cô dịu dàng vuốt cái bụng bằng phẳng của , cuộc sống bây giờ  quá hạnh phúc thì cần gì  bận tâm đ ến quá khứ đau khổ  nữa.
 
Chuyện giữa cô và Trần Cảnh Thâm đ ến đây là kết thúc .
 
Tranh thủ lúc con trai xem ti vi, cô lướt điện thoại thì thấy  mấy tin hot của hôm nay.