Đám trẻ ngạc nhiên  thôi,   lớn   tụi  bằng ánh mắt kỳ lạ  nhỉ? Các bé   sang  Lục Hạo đang cắm cúi ăn,  đó cũng bắt chước bé.
 
Mọi  ở nhóm hai thèm thuồng  theo nhóm  đang ăn, bụng ai cũng sôi sùng sục.
 
Một giọng  yếu ớt bỗng vang lên: “Con đói bụng  ba  ơi.”
 
Phụ  của nhóm hai chợt  hồn, vội hỏi: “Khi nào thì chúng  mới  ăn?”
 
Nhân viên  đáp: “Khi nào    thành nhiệm vụ thì khi đó sẽ ăn. Độ phong phú của bữa tiệc mà từng gia đình nhận  sẽ tùy theo thời gian  thành nhiệm vụ.”
 
Nghe , phụ  liền trở nên kích động, quyết định  liều mạng vì bọn nhỏ!
 
Trong lúc các nhân viên chuẩn  thiết  an  cho phụ , các bé  thành hàng để cổ vũ cho ba .
 
Phụ  của nhóm một cũng dừng tay , ai nấy cũng đều  sang bên , bao gồm cả Nhan Hạ. 
 
Nếu   giờ cô đang mang thai thì cô  thử nó . Anh thấy bà xã hào hứng như  thì đoán  ý cô ngay, đợi con chào đời  thì họ  thể chơi thử.
 
Khi các bậc phụ  bắt đầu chạy, họ   cảm thấy đáng sợ mấy, miễn    xuống  chân là .
 
Chỉ chốc lát , cả năm gia đình   thành thử thách. Tuy , chân ai nấy đều run lẩy bẩy.
 
Ban đầu nhóm một còn thấy thú vị,    đành lòng  sự vất vả của nhóm hai, vội vàng đưa nước ấm cho họ ngay. Nhờ  mà bầu  khí giữa hai nhóm  trở nên  thiện hơn hẳn.
 
Hai đạo diễn  dáng vẻ  thiết của hai nhóm liền  sang  , đồng loạt nghĩ thầm: Có  họ    quá  ? Tuy chương trình thú vị mới thu hút khán giả, nhưng tình cảm cha con mới là điểm nhấn của nó.
 
Sau khi tuyên bố thành tích của từng gia đình trong nhóm hai, đồ ăn của họ cũng  bưng lên.
 
Đám trẻ con cắm đầu ăn, các bậc phụ  chỉ   trừ, thầm cảm thán rằng bọn nhỏ vô tư vô lự thật.
 
Sau bữa cơm phong phú,    phân thành hai nhóm. Trong khi nhóm một nhàn nhã  ngắm cảnh và ăn uống thỏa thích khắp Thượng Hải bằng xe buýt hai tầng, thì nhóm hai   tiếp tục khổ cực  nhiệm vụ.
 
Nhóm hai chỉ  chua xót  theo chiếc xe quá đỗi khác biệt với nhóm một, tự trách  bản    mưu mô bằng  , nhất là  khi  đối phương  sớm chuẩn  bản đồ của Thượng Hải!
 
Suy cho cùng thì các ông bố Ba ơi! Mình   thế? vẫn gian xảo hơn, giờ   thêm Lục Phỉ xảo quyệt thì khác gì hổ thêm cánh  chứ.
 
Bốn ông bố từ Ba  về  sang  duy nhất từ chương trình  bằng ánh mắt buồn bã như đang  hỏi    mưu mô bằng   ?
 
Người đàn ông ngại ngùng sờ mũi,  đó  sang  vợ con với ánh mắt cầu cứu.
 
Bà xã cũng cho  một cú knock out: “Anh nhớ  học  ,   thì chúng  mới   xe ngắm cảnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-233.html.]
 
Con trai hiểu ý của ba ngay, vội lớn tiếng cổ vũ: “Ba tuyệt nhất!”
 
Trong mắt bé, ba là  lợi hại nhất  đời .
 
“Con yên tâm, ngày mai ba sẽ cho con chơi tới bến luôn.”
 
“Con tin ba!”
 
Khi hai ba con họ đang tình cảm dạt dào thì nhân viên vội vàng cắt ngang: “Đến giờ xuất phát !”
 
Chơi bời là chuyện của ngày mai, còn hôm nay… Thì   nhiệm vụ thôi!
 
Mọi  ghen tỵ  theo nhóm một thảnh thơi ngắm cảnh, lâu lâu buồn chán  ăn miếng bánh uống miếng nước. 
 
 là  so sánh thì sẽ  đau thương mà.
 
Quay  với nhóm một, chúng   gia đình Lục Phỉ và Úc Tử Phàm  cạnh  ngắm đường phố.
 
Úc Tử Phàm  bắt chuyện với gia đình Lục Phỉ: “Hôm nay là  đầu hai gia đình chúng  gặp  nhỉ?”
 
Dù , mối quan hệ giữa họ cũng  thành dây mơ rễ má !
 
Lục Phỉ bình tĩnh gật đầu,     bằng ánh mắt lạnh lùng như  đầu gặp nữa.
 
Tuy ban đầu   thích tính cách của Úc Tử Phàm lắm, nhưng  khi quan sát hành vi của   trong mấy kỳ chương trình,   thích    hơn, thái độ cũng trở nên ôn hòa hơn hẳn.
 
Úc Tử Phàm chỉ  : “Cảm ơn lúc đó   nhắc nhở ,  thì  cứ tưởng    đúng mất.”
 
Sau khi tỉnh ngộ,    lên tiếng bênh vực vợ con . Dù bây giờ vẫn còn   bà xã  xứng với  , nhưng đa  đều bảo họ  xứng đôi.
 
Tất cả những chuyện  đều do Lục Phỉ góp sức,  nên     ơn Lục Phỉ.
 
Sau khi  thấy thái độ của Lục Phỉ công khai chuyện  vợ,   càng hiểu  rằng  vẫn  bì  với . Từ đầu chí cuối, thái độ của  chỉ  một: Nhan Hạ là vợ , cũng là   yêu,  sẽ che chở cho cô dù  chuyện gì  chăng nữa.
 
Trong giới , chỉ  mỗi Lục Phỉ là dám tự tin biểu hiện thái độ của  và  thành đúng với cam kết thôi.
 
Dù  cùng một vòng tròn, nhưng Lục Phỉ cũng  thể xem như đàn  của   đấy.
 
Lục Phỉ từ tốn trả lời: “Tự  nghĩ thông suốt thôi.”