Sau khi một nhà ba  vui vẻ “giải quyết” bữa trưa.
 
Lục Hạo mãn nguyện   sô pha, mặc cho  vuốt v e bụng nhỏ tròn trịa của , hạnh phúc híp mắt  như một chú mèo con đang hưởng thụ sự vuốt v e của chủ nhân.
 
Lục Phỉ đang ở thu dọn bàn ăn  thấy dáng vẻ  của con trai thì liền híp mắt ,  còn   vợ “phục vụ tận tình” như thế  !
 
Anh nhanh chóng thu dọn bàn ăn,  khi rửa bát xong liền thấy Lục Hạo đang rúc cả   lòng Nhan Hạ,  ăn trái cây  thoải mái  xem phim hoạt hình  TV.
 
Lục Phỉ  hai  một lúc lâu,  mới từ từ  đến ghế sô pha  xuống,  đó  chăm chú  hai  con.
 
Nhan Hạ và Lục Hạo  chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của Lục Phỉ, liền ngơ ngác  đầu    ngay lập tức.
 
Nhìn thấy hai khuôn mặt giống  năm phần  mặt , Lục Phỉ thoáng trở nên lúng túng.
 
Vào thời điểm , Lục Phỉ chỉ cảm thấy tim  mềm nhũn.
 
Anh khẽ ho một tiếng,  hai    thẳng: “Anh cũng  no.”
 
Nhan Hạ   liền  về phía bụng Lục Phỉ, cong môi  : “Hạo Hạo, ba con ăn no , con xoa bụng giúp ba !”
 
“Được ạ.” Lục Hạo gật đầu,  vươn bàn tay nhỏ  vuốt bụng ba, cũng từ từ xoa chậm rãi như   hỏi: “Ba ơi, ba  thấy dễ chịu hơn  ạ?”
 
Lục Phỉ  đôi mắt nhỏ chờ mong của con trai, khóe môi cũng khẽ nhếch lên, : “Dễ chịu lắm.”
 
Được ba khích lệ, bé  càng hăng hái xoa.
 
Nhan Hạ  khung cảnh ấm áp ,  kìm  mà cầm di động lên chụp .
 
Cô   hai  trong ảnh, hai ba con nhà  giống  đến lạ thường!
 
Sau đó, đợi đến lúc tay Lục Hạo mỏi đến mức  thể xoa bụng giúp ba nữa, bé mới đảo mắt, ghé   ba, thấp giọng : “Ba ơi, con với ba thương lượng chuyện   ?”
 
“Chuyện gì  con?” Anh   lời  liền nhướng mày, ánh mắt sâu xa  bé.
 
“Chuyện là… Ba  thể dẫn con  chơi ở công viên giải trí  ?” Lục Hạo xoắn hai bàn tay nhỏ  , .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-38.html.]
“Công viên giải trí?”
 
“Vâng ạ.” Lục Hạo lập tức gật đầu,  với vẻ mong mỏi: “Cậu bạn  cùng bàn với con ,    từng  đu , xe điện đυ.ng…, Mai con    học , ba cho con  một   mà!”
 
Lúc  xong câu cuối, bé  nhịn  mà dùng ngữ điệu  nũng,  kéo dài âm cuối , giọng điệu vô cùng đáng yêu chỉ  ở trẻ con, như một cọng lông vũ lướt qua lòng ,  trái tim ngưa ngứa.
 
Anh  về phía vợ: “Em    ?”
 
Bé thấy ba đang hỏi ý kiến của  liền vội  đầu  chăm chú  : “Mẹ ơi?”
 
“Thôi hai ba con  với  ! Buổi chiều em còn  tới công ty!” Nhan Hạ  đáp. Một lý do cô   là do công việc bận rộn, lý do còn  thì liên quan đến những bình luận  mạng  khi chương trình của Lục Phỉ  phát sóng.
 
Họ sẽ vì Lục Phỉ mà tạm thời chấp nhận Lục Hạo, nhưng cô cảm thấy bản  mà xuất hiện đúng lúc  thì sẽ gặp  những lời chỉ trích của cư dân mạng, tuy đến lúc đó cô sẽ   chuyện gì nhưng cô   Hạo Hạo   tổn thương.
 
Nghe vợ  , mắt Lục Phỉ tối sầm , con ngươi đen như mực  Nhan Hạ chăm chú, như   thấu  suy nghĩ của cô .
 
Cô chỉ thản nhiên  khi   mắt : “Cuối tháng  là Tuần lễ thời trang New York , năm nay em sẽ là nhà thiết kế phát biểu nên sẽ  bận.”
 
Nghe  lời , mắt Lục Phỉ lóe sáng,  cúi đầu,  Lục Hạo đang buồn bực : “Mẹ còn   việc, hai ba con chúng  đừng  phiền  nhé. Lần  ba sẽ đưa con  chơi một ,    cơ hội cả nhà  sẽ cùng  với  nhé?”
 
Lục Hạo  ba giải thích, vội vàng tính nhẩm trong lòng,    với ba một ,   ba và  cùng , tổng cộng là hai ; còn nếu    cùng với ba  thì chỉ  một  thôi. Vậy    với ba vẫn hời hơn.
 
Bé tính toán trong lòng xong liền gật đầu: “Vậy   con  cùng với ba,      cùng đấy nhé.”
 
“Ừ, chắc chắn    sẽ  với con.” Nhan Hạ gật đầu, vươn ngón tay út  với con trai.
 
Lục Hạo thấy thế liền vui vẻ giao hẹn với . Bé thích động tác  nhất, bởi vì  sẽ luôn thực hiện lời hứa.
 
***
 
Vào giờ nghỉ trưa.
 
Sau khi đưa Lục Hạo về phòng ngủ, Nhan Hạ và Lục Phỉ cũng về phòng .
 
“Anh và con tham dự Tuần lễ thời trang New York với em?” Lục Phỉ hỏi. Anh  bệnh Taijin Kyofusho của Nhan Hạ  cải thiện nhiều, nhưng vẫn sợ cô  quen ở nước ngoài, chỉ e sẽ phát sinh chuyện ngoài ý , nên cho dù  đang  ý dò hỏi, giọng điệu  vô cùng kiên quyết.
 
“Vậy đến lúc đó…”