Lời  của Nhan Hạ khiến Lục Phỉ đang  ở ghế lái cảm thấy kinh ngạc,   chằm chằm Nhan Hạ bằng ánh mắt sáng rực, con ngươi đen láy sâu thẳm  co : “Thật ?”
 
“Dù  em cũng  học cách khắc phục vì , đồng thời cũng là vì con.” Nhan Hạ trịnh trọng , cô  thể trốn mãi  đôi cánh của Lục Phỉ, cũng  thể để con  sống trong bóng tối,  cho    ba nó là ai .
 
Sau khi sinh con, Lục Phỉ  giành  giải thưởng đầu tiên trong sự nghiệp nên   công khai cuộc sống hôn nhân của  mặc cho  đại diện phản đối.
 
Là cô  chùn bước!
 
Không  vì lý do nào khác, chỉ là cô  Hội chứng sợ ánh *.
 
**Hội chứng sợ ánh ,  tên khoa học là Scopophobia, scoptophobia, hoặc ophthalmophobia, là một rối loạn lo âu  đặc trưng bởi một nỗi sợ hãi về việc   thấy hoặc   chằm chằm bởi những  khác. Hội chứng sợ   khác  cũng  thể  liên kết với một nỗi sợ bệnh lý của việc thu hút sự chú ý đến chính , khác với hội chứng sợ  ánh mắt  khác.
 
Vì căn bệnh  mà cô   giao tiếp với bất kì ai khác ngoài Lục Phỉ.
 
Cũng vì điều , cuối cùng Lục Phỉ  từ bỏ ý định công khai. Thậm chí, khi   paparazzi bám sát cũng  dám về nhà, mỗi  trở về đều  rẽ trái rẽ  cắt đuôi họ. Lúc  du lịch với , họ cũng   cách hai, ba ngày để khỏi  nghi ngờ.
 
Vì cô, Lục Phỉ  vô cùng cẩn thận.
 
Mà mấy năm nay, cô luôn tích cực phối hợp trị liệu với bác sĩ nên tình trạng  càng ngày càng . Tuy vẫn  quen với ánh  của  khác nhưng cô   thể dẫn con  ngoài chơi hoặc  ăn ở nơi đông .
 
Nếu  chuyện đang phát triển theo hướng tích cực thì  cô  cố gắng thử   nữa xem?
 
Không thể để Lục Phỉ chiều theo cô mãi .
 
Lục Phỉ khẽ mím môi khi thấy má lúm đồng tiền  mặt Nhan Hạ bởi vì trầm mặc mà biến mất, đôi mắt thâm thúy  chằm chằm Nhan Hạ một lúc lâu  đưa tay xoa đầu cô: “Anh sẽ khiến hai  con em nhận  sự chúc phúc của cả thế giới!”
 
Mặc dù lời   chút khoa trương, nhưng  thể hiện rõ suy nghĩ chân thật của Lục Phỉ.
 
Anh  đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp diễn xuất, ngoại trừ một  tiền bối  thì  một nam nghệ sĩ cùng thời nào  địa vị sánh bằng  trong giới giải trí hiện nay cả. Vả , vì  giữ   mà bây giờ công ty  phân cổ phần cho .
 
Là một trong những cổ đông của công ty giải trí lớn nhất hiện nay,    tiếng  riêng trong giới.
 
Đồng thời,    thể đảm bảo  một cuộc sống bình yên cho vợ con .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-5.html.]
 
“Ừ.” Mặt Nhan Hạ thỏa mãn khi  Lục Phỉ , khóe môi khẽ nhếch, cô tin chỉ cần   ở đây thì  chuyện sẽ  thôi.
 
Đôi mắt Lục Phỉ tối  khi  má lúm đồng tiền  mặt Nhan Hạ hiện lên  nữa, vươn ngón tay trắng nõn thon dài  chạm  má cô,  đó  nhanh  chậm : “Cho dù  công khai thì cũng  thể nóng vội,  sẽ để công ty sắp xếp chu đáo chuyện . Bây giờ  đang  nghỉ, nhiệm vụ duy nhất của em chính là ngoan ngoãn ở cùng với ,   hử?”
 
Lúc chữ cuối cùng   , âm cuối của Lục Phỉ  cao lên, kết hợp với giọng  đặc biệt của  khiến   mê hoặc. Nhan Hạ mải mê  khuôn mặt tuấn tú  mắt , mơ mơ màng màng đáp: “Ừ”.
 
Nhận  sự đồng ý của vợ,  thấy biểu cảm mờ mịt  của cô, ánh mắt vốn luôn lạnh nhạt của Lục Phỉ hiện lên vẻ tự đắc.
 
Vì nhan sắc là điểm quan trọng nhất để quyến rũ vợ nên   chăm sóc nó thật  mới .
 
Nếu giờ fans Lục Phỉ  thể  thấy gương mặt thật của  thì e là cả đám sẽ hết hồn cho xem, bởi vì   mắt    còn là vị “Nam thần quốc dân” lạnh lùng trưng  bộ dạng  lạ đừng đến gần của họ nữa !
 
***
 
Vì Nhan Hạ đồng ý sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh Lục Phỉ nên cô  tới rạp chiếu phim với , họ thuận lợi bước  rạp bằng cửa VIP mà  gây  sự chú ý nào cả.
 
Lục Phỉ thản nhiên ôm eo Nhan Hạ  xuống ghế tình nhân.
 
“Chúng  xem bộ phim nào của  ?” Cô nghiêng đầu hỏi .
 
“Hoàn hồn.” Giọng  trong trẻo êm tai của  chậm rãi vang lên bên tai cô.
 
Nhan Hạ mỉm , ngửi mùi hương chỉ thuộc về  Lục Phỉ nhưng mắt vẫn  chằm chằm  màn hình lớn.
 
Cô nhớ  luôn xem với cô mỗi bộ phim  đóng, chỉ bởi vì đây là một thế giới riêng thuộc về Lục Phỉ.
 
***
 
Hai  vô thức tận hưởng hình thức hẹn hò bình thường của các cặp đôi –  xem phim,  ăn, nắm tay   dạo phố. Đến lúc họ nhận  thì  bốn giờ chiều.
 
“Đến giờ đón con .” Nhan Hạ nhắc nhở, bất đắc dĩ  cưng chiều : “Thằng nhóc đó càng ngày càng xảo quyệt.”
 
Nghe , Lục Phỉ chợt nhớ tới cảnh dỗ con trai ngủ tối qua.