Nhan Hạ  Lục Phỉ nhắc tới Hạo Hạo liền  nhịn  “bổ não” bằng cảnh bé   chuyện  mặt  một cách vô cùng ngây thơ.
 
“Mẹ ơi, sáng nay   tiễn con  học đấy, con  gọi   lâu  mà  vẫn cứ ngủ.”
 
Vừa nghĩ , Nhan Hạ chẳng nghĩ  gì trong lòng nữa, chỉ mải nghĩ đến chuyện  thế nào mới ứng phó  với con trai nhà   đó đây.
 
  khi cô và Lục Phỉ tới nhà trẻ thì  thấy  một khung cảnh khác xa lúc .
 
Khuôn mặt của Lục Hạo đong đầy vẻ tủi   đằng  cô giáo Lý,  khá uể oải, mà ngay khi bé  thấy bóng dáng của ba   tới liền lao đến ngay lập tức.
 
“Mẹ ơi.” Lục Hạo ôm lấy đùi Nhan Hạ, mặt như sắp , mắt mờ sương  chằm chằm  .
 
“Sao  con?” Từ  tới nay, mỗi khi Nhan Hạ  đón bé, bé đều  vui vẻ, hôm nay thấy bé như  nên cô mới bất ngờ hỏi.
 
Lục Hạo chỉ ôm  mà   lời nào, nhưng rõ ràng là tâm trạng đang trầm xuống.
 
Nhan Hạ thấy thế liền liếc mắt về phía cô giáo Lý.
 
Cô giáo Lý liền  đầy ngượng ngùng: “Không  Hạo Hạo  mới xuất hiện  TV ? Hôm nay  đúng lúc  một  phụ  nhận  Hạo Hạo,  tỏ thái độ nhiệt tình quá mức, nên  vẻ như   bé sợ .”
 
Hôm qua cô còn hứa với nam thần là sẽ trông chừng Hạo Hạo thật ,  ngờ hôm nay  để bé  kinh hãi .
 
“Vậy bọn họ… Có  chuyện gì ?” Nhan Hạ hỏi, trái tim ngay tức khắc đập nhanh hơn.
 
Dường như cô giáo Lý cũng    nỗi lo lắng của Nhan Hạ, vội cam đoan: “Chị cứ yên tâm, chẳng qua là những phụ   thích Hạo Hạo mà thôi, hơn nữa  cũng   qua với họ, nếu như nhà trẻ mà Hạo Hạo theo học  lộ  thì con cái của họ cũng sẽ thường xuyên  quấy rầy. Vả , ở đây chúng  cũng  các biện pháp kiểm soát    nghiêm ngặt, cho dù  phóng viên thì cũng sẽ  để họ ảnh hưởng đến Hạo Hạo.”
 
“Vâng, cảm ơn cô.” Nhan Hạ  gật đầu,   xổm xuống bế Lục Hạo lên, khẽ vỗ đầu bé  cảm ơn cô giáo Lý.
 
“Không , đây cũng là việc  nên  mà.” Cô giáo Lý vội vàng xua tay  , đôi mắt bắt gặp khuôn mặt của Nhan Hạ, trong lòng cũng  cảm khái.
 
Hạo Hạo bé nhỏ thật  trai,  năm phần giống ba, năm phần giống , nhưng chỉ khi  cùng  mới  thể   . Nếu  thì bình thường đúng là  khó để phát hiện   bé giống ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-52.html.]
 
“Chúng  nên  thôi.” Ánh mắt Lục Phỉ quét quanh,   phụ  nhận   thì chắc sẽ  phóng viên  tin mà tìm tới.
 
“Vâng.” Nhan Hạ    ẩn ý trong lời  của chồng liền ôm Lục Hạo theo  định rời .
 
 lúc , cô giáo Lý ở phía  vô cùng nghiêm túc : “Mẹ Hạo Hạo , là một fan hâm mộ lâu năm của Lục nam thần,   thích cô   Hạo Hạo, nên  tin rằng, dù sớm  muộn thì   cũng sẽ tiếp thu  cô thôi.”
 
Bởi vì cô , ngoại trừ Nhan Hạ  thì  ai thích hợp  bên cạnh Lục Phỉ hơn nữa.
 
Nhan Hạ   câu   liền  đầu , mỉm  xán lạn với cô giáo Lý: “ cũng tin .”
 
Dứt lời, một nhà ba   nghênh ngang rời .
 
Cô giáo Lý  tại chỗ  bóng lưng   xa của ba  họ mà mỉm  ngây ngốc,  của Hạo Hạo  quá  mất!
 
Lại còn  lời tuyên ngôn đầy khí phách  nữa…
 
A a a… Cô thế mà cũng   cho kinh ngạc mất !
 
Thật mong chờ đến lúc   thấy cảnh  Hạo Hạo xuất hiện  truyền thông đến mức  chịu  mất , chắc chắn cô  sẽ sáng đến mức mù mắt họ cho mà xem.
 
***
 
Lên xe, Lục Phỉ lái xe, thỉnh thoảng   xuống hai  con phía  qua kính chiếu hậu, tuy  nhưng  cũng  định  gì cả, để dành  gian  cho hai  con.
 
Lúc , Nhan Hạ  ôm lấy Lục Hạo, nhẹ giọng dò hỏi: “Hạo Hạo, tại   nãy khi  hỏi con mà con   trả lời ?”
 
“Mẹ ơi, con  vui, nhưng       khác  mặt cô giáo.” Lục Hạo nhỏ giọng đáp.
 
Cô  thấy câu   liền khẽ vuốt lên khuôn mặt nho nhỏ của bé: “Vậy bây giờ con  thể  với   ?”
 
“Con ghét khi họ véo  mặt con, con cũng  hề thích ánh mắt của họ khi  con.” Bé rầu rĩ  trong lòng , bé cảm nhận  rằng những cô chú đó cũng  véo má bé vì thích bé mà như đang  một thứ gì đó mới lạ, cảm giác   hề  chút nào cả.