Vì  lâu   gặp gia đình Lục Phỉ nên giờ sắc mặt cô giáo Lý  kích động khi thấy họ. Tuy , cô  vẫn ráng bình tĩnh,   tủm tỉm với Lục Phỉ và Nhan Hạ  : “Ba  Hạo Hạo  ứng xử  tuyệt và cảm động trong Tuần lễ thời trang New York đấy.”
 
 lúc , Lục Hạo đang  giữa ba  tránh khỏi tay ba, giơ tay lên   thật to: “Cô ơi, Hạo Hạo cũng ở đấy ạ!”
 
Chuyện khác thì bé   hiểu nhưng  hiểu cô giáo Lý đang  tới Tuần lễ thời trang New York. Khi ở ánh mắt cô giáo dừng tại   bé thì  đắc ý : “Những bộ quần áo xinh  của  đều là màu con thích đấy ạ!”
 
Đôi mắt của cô giáo Lý  híp  thành một vầng trăng khuyết khi  Lục Hạo khoe khoang trắng trợn, sờ đầu bé  khen: “Hạo Hạo giỏi quá.”
 
Vì  cô giáo khen nên nụ   mặt bé càng ngọt ngào hơn.
 
Dĩ nhiên là bé  giỏi ! Dù  thì bé cũng  mang  linh cảm cho  mà!
 
Nếu  nhờ bé thì  màu sắc quần áo của   thể   như  chứ?
 
“Vào lớp với cô giáo , ba  về  đây.” Anh chỉ nhàn nhạt  đúng một câu khi thấy vẻ hưng phấn  mặt con,  ôm vợ  về.
 
Nhìn bóng lưng ba  rời , bé  kìm  mà gãi đầu khó hiểu, mơ màng  cô giáo Lý: “Cô ơi,  ba con  tức giận  ạ?”
 
Nghe , cô giáo Lý nắm tay bé, chậm rãi : “Ba con ăn giấm của con đấy!”
 
“Ăn giấm? Ăn giấm chua  ạ? Con  cho ba ăn giấm mà.” Bé càng cảm thấy khó hiểu hơn.
 
Cô giáo Lý  bé  , sắc mặt bỗng trở nên khó tả.
 
Cô   quên Lục Hạo vẫn chỉ là một đứa trẻ năm tuổi. Nghĩ , cô  tiếp: “Khi nào Hạo Hạo lớn lên thì sẽ hiểu ý cô thôi.”
 
“Mẹ  Hạo Hạo  lớn, nhưng bây giờ Hạo Hạo vẫn  hiểu ạ.” Lục Hạo lập tức phản bác.
 
“…” Lần  thì cô giáo Lý   nên trả lời thế nào luôn.
 
Bé thấy cô giáo im lặng thì ngoan ngoãn  tiếp: “Không   ạ, để tối về con hỏi ba  .”
 
Khi  những lời  của bé, cô  bỗng  ,  cô   một đứa bé năm tuổi xem thường thế ?
 
Xem  Lục nam thần và vợ nam thần sắp  một buổi tối thú vị  đây.
 
Ăn giấm, ha ha ha…
 
***
 
Lúc , Lục Phỉ đang lái xe đến công ty Nhan Hạ.
 
Cô  ở ghế phụ, chậm rãi lấy di động ,  ấn  một tập tin. Ngay  đó, màn hình liền xuất hiện hàng loạt trang phục trong cùng một bộ sưu tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-chieu-vwxh/chuong-94.html.]
 
Tuy màu sắc trắng pha đen của các tác phẩm trông  vẻ đơn điệu, nhưng chúng nó  mang đến sự yên bình và an  cho  .
 
Đây chính là cảm giác Lục Phỉ mang đến cho cô.
 
Cô  thiết kế mấy bộ quần áo  suốt mấy tháng, mới   thành phẩm như bây giờ.
 
Cô chỉ mong  sẽ thích chúng nó.
 
Nhan Hạ cất di động, khóe môi khẽ cong khi  về phía chồng yêu đang chăm chú lái xe.
 
Mỗi   thấy  ghen với Hạo Hạo, ngoại trừ bất đắc dĩ  thì lòng cô còn cảm thấy ngọt như ngâm trong hũ mật .
 
Từ  đến nay, trừ phi   ở bên cô  thì   bao giờ thích cô quá chú ý đến chuyện khác cả.
 
Trong quá khứ,  cũng  từng giật lấy sách vở trong tay cô vô   vì cô  quá chú tâm  chúng nó.
 
Đã trôi qua nhiều năm như  mà  vẫn   đổi, luôn là “Đứa trẻ to xác”  từng   mặt cô và  rằng “Anh sẽ đối xử  với em đến suốt đời.”
 
“Tới .” Trong lúc cô thất thần   thì xe  ngừng  cửa công ty cô từ lúc nào.
 
“Vâng.” Lúc cô thấy cửa lớn công ty , mới phát hiện thời gian khi    trôi qua vun vυ"t.
 
Cô chợt  khi  khuôn mặt  trai của : “Anh   lên tham quan phòng  việc của em ?”
 
“Lên tham quan ?” Nghe , Lục Phỉ nhướng mày. Trong bảy năm , cô  bao giờ cho  đặt chân tới công ty của cô cả.
 
“Ừ,    nào đó hâm mộ Hạo Hạo  ba bộ sưu tập quần áo lấy linh cảm từ bé ? Vừa khéo là  đó em  để một bộ sưu tập lấy linh cảm từ  nào đó. Vả , nó còn thiết kế riêng dành cho   nữa.” Nói xong, cô  chồng chằm chằm để quan sát phản ứng của .
 
Nghe xong lời cô , mắt  lập tức sáng lên, khiến khuôn mặt  trai của  trông càng sinh động và quyến rũ hơn.
 
Giờ cô   dáng vẻ đáng yêu của con trai khi hai mắt sáng rực là di truyền từ ai .
 
Khi đối diện với ánh mắt  như   của cô,  lập tức bình tĩnh , từ tốn : “Vậy  sẽ lên xem thử.”
 
Cô  trêu  nữa, mở cửa xe  xuống,  vòng sang bên  để chờ .
 
Sau khi Lục Phỉ xuống xe liền nắm lấy tay cô,  cùng    công ty.
 
Thang máy chậm rãi  lên từng tầng.
 
Một lát , thang máy  tới tầng  việc của Nhan Hạ.
 
Mọi  trong phòng  việc chợt ngây  như phỗng khi thấy hai  họ  .