Chu Võ Đế xua tay cho    dậy, đang định lên tiếng cho họ giải tán,   thấy một giọng  trong trẻo từ phía  đội ngũ truyền đến: “Phụ hoàng, mau xem a! Ý nhi  cưỡi ngựa !”
 
Chúng thần ngẩng đầu  , thấy Cửu hoàng tử Cổ Hoàn Tranh cưỡi ngựa đến, trong lòng ôm Thập nhất công chúa Cổ Đoan Ý, bên cạnh là Thập hoàng tử Cổ Thần Duệ. Các hoàng tử khác vì  thể gầy yếu nên  tham gia  săn, mấy vị công chúa   lượt xuất giá.
 
Ba  đều do Mạnh Hoàng hậu sinh . Cửu hoàng tử hiện  mười hai tuổi, từ nhỏ  Hoàng thượng tự  dạy dỗ, thủ đoạn, năng lực, tâm trí đều phi thường, hai năm    sách phong  Thái tử.
 
Thập hoàng tử hiện  mười tuổi,   trái ngược với  trưởng, đối với việc  sách   kiên nhẫn,  di truyền  gen  của mẫu tộc Hoàng hậu, là một tài liệu  để luyện võ. Lại thêm sức mạnh trời sinh và tính cách cởi mở, giống như cữu cữu của ,  mệnh danh là tiểu bá vương. Điều kỳ diệu hơn là diện mạo của ,  giống Hoàng hậu cũng  giống Hoàng thượng,  giống Mạnh Quốc Công đang ở nhà đến tám chín phần, khiến Mạnh Quốc Công yêu thương vô cùng,  thẳng là  bồi dưỡng  thành chiến thần đời kế tiếp của Đại Chu.
 
Thập nhất công chúa hiện  năm tuổi, còn nhỏ  xinh xắn đáng yêu, thông minh lanh lợi, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân đó quả thực là phiên bản thu nhỏ của Mạnh Tang Du, khiến Chu Võ Đế yêu thương như tròng mắt, hận  thể lúc nào cũng bỏ  túi, cưng chiều như bảo bối.
 
Thấy con gái  ngựa  ngừng vẫy tay với , khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đáng yêu  tả xiết, vẻ mặt nghiêm túc của Chu Võ Đế  chút  giữ , nở một nụ  dịu dàng.
 
Cổ Thần Duệ dẫn đầu xuống ngựa, hành lễ với phụ hoàng mẫu hậu. Cổ Hoàn Tranh thì  cưỡi ngựa thẳng đến  loan giá mà   ý định hành lễ, khiến chúng thần liên tiếp liếc .
 
Nụ   mặt Mạnh Tang Du nhạt , thấp giọng nhắc nhở: “Tranh nhi còn  mau xuống.”
 
Cổ Hoàn Tranh  xuống cô bé như cục bột trong lòng, thấy nàng kéo tay áo , sống c.h.ế.t  chịu xuống ngựa,  khổ giải thích: “Nhi tử cũng  xuống, nhưng   kéo tay áo nhi tử, nhi tử sợ   động   sẽ ngã, phiền mẫu hậu sai  ôm    .”
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Không cần,   cho phụ hoàng xem tư thế oai hùng của Ý nhi khi cưỡi ngựa!” Cổ Đoan Ý bĩu môi lắc đầu, liên tục vỗ tay ca ca, bảo ca ca cưỡi ngựa  mặt phụ hoàng thêm hai vòng để khoe khoang.
 
Chu Võ Đế cuối cùng  nhịn   ha hả, tiến lên một bước ôm tiểu nữ nhi  lòng, dùng râu cằm châm chích khuôn mặt non nớt của nàng,  thấy tiếng  như chuông bạc của nàng, trong lòng ngọt như ăn mật. Hai cha con  c.ắ.n  một miếng,  c.ắ.n  một miếng đùa giỡn với , khiến quần thần và mệnh phụ  mà âm thầm tặc lưỡi. Người   Hoàng thượng sủng ái Thập nhất công chúa hơn tất cả hoàng tử, lời  quả  sai.
 
Mạnh Tang Du bất đắc dĩ ho khan, nhắc nhở hai cha con chú ý đến  cảnh. Cổ Hoàn Tranh xuống ngựa, cung kính hành lễ với phụ hoàng,  xoay  nhận sự quỳ lạy của chúng thần, một  hiên ngang khí vũ khiến   kinh ngạc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-182.html.]
“Đi săn  cần chú ý nhiều quy củ như , đều tan .” Chu Võ Đế xua tay cho chúng thần lui , một tay ôm con gái, một tay ôm kiều thê bước  lều trại lớn nhất.
 
Một trận tiếng vó ngựa từ xa đến gần, Mạnh Quốc Công, Diêm Tuấn Vĩ, Mạnh Viêm Châu ba  dẫn một đội thị vệ xuất hiện ở bên cạnh nơi đóng quân, xem    là  bố trí công tác phòng vệ,   thánh giá  đến mới vội vàng đuổi đến. Mạnh mẫu mang theo con dâu cũng   xa, thấy họ   cũng  theo tới,  cùng con gái và các cháu ngoại tụ họp.
 
“Ông ngoại, cữu cữu, Diêm sư phụ!” Thấy ba , Cổ Thần Duệ như một viên đạn pháo lao lên,  mặt  bảy chữ to — rốt cuộc  tìm thấy tổ chức!
 
Ba  xuống ngựa hành lễ,  thẳng dậy, Mạnh Quốc Công vỗ vai tiểu cháu ngoại,  lớn khen: “Không tồi,  rắn chắc hơn !”
 
Cổ Thần Duệ ngẩng đầu, vô cùng nghiêm túc : “Thần Duệ mấy tháng nay cũng  dám lơ là, võ nghệ  tiến bộ  ít,  săn thu  nhất định  săn một con mãnh hổ về.”
 
“Tốt,  chí khí! Lát nữa cùng chúng   nam khu xem thử, thế nào?” Lời  của Mạnh Viêm Châu khiến Mạnh Tang Du  bóp c.h.ế.t . Lớn từng  tuổi  còn  đàng hoàng, nam khu là khu mãnh thú, nuôi sư tử, hổ, báo và bầy sói, một đứa trẻ nhỏ như    thể ?
 
Nàng đang định mở miệng từ chối,   Chu Võ Đế âm thầm kéo tay, ý bảo nàng  cần quản nhiều. Đích thứ tử tuy   tài trị thế, nhưng về võ đạo   thiên phú dị bẩm. Ngài cố tình để con trai theo học Mạnh Quốc Công, Mạnh Viêm Châu và Diêm Tuấn Vĩ, mục đích là để bồi dưỡng  thành trợ thủ đắc lực của  trưởng,  khi lớn lên sẽ tiếp quản Cẩm Y Vệ và ám vệ. Hai   một sáng một tối, một văn một võ, nhất định  thể hợp lực đưa Đại Chu đến huy hoàng. Con trai  thích hợp  con đường nào, ngài tuyệt đối   lầm.
 
“Cữu cữu,   săn ,  chính là nhắm  nam khu mới đến! Thỏ con, tiểu hồ ly gì đó, nhường cho  khác chơi !” Cổ Thần Duệ vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ  mấy cường tráng của , mặt đầy kiêu ngạo,  đầu  về phía ca ca, mong đợi hỏi: “Ca ca,    ?”
 
“Đi,    .” Cổ Hoàn Tranh  nhạt, sờ sờ đầu  .
 
Mạnh Tang Du trong lòng lo lắng  thôi, nhưng cũng   ám vệ  theo, các con trai sẽ  xảy  chuyện gì, đây cũng là một loại rèn luyện khó  . Miễn cưỡng duy trì nụ   mặt, nàng âm thầm véo nam nhân bên cạnh một cái. Nam nhân ngược  nắm lấy tay nhỏ của nàng, mờ ám véo véo.
 
“Phụ hoàng, chúng   .” Cổ Thần Duệ di truyền tính tình hấp tấp của  nhà họ Mạnh, lập tức   về phía nam khu,  về phía Mạnh Tang Du thì  lấy lòng: “Mẫu hậu, nhi tử săn một con đại lão hổ về  áo choàng cho !”
 
“Con trai, áo choàng da hổ chỉ  đàn ông mới mặc!” Mạnh Tang Du vỗ vỗ đầu con trai, dở  dở .