Vài vị đại thần tính tình cương trực  dâng sớ can gián, khuyên Hoàng thượng đừng sa  sắc  mà hoang phế triều chính. Nào ngờ, Hoàng đế chẳng những   mà còn trừng phạt nặng những   đầu, khiến cho một đám lão thần  khỏi chạnh lòng. Hoàng thượng đây là    con đường của một hôn quân ư!
 
Những tin tức đáng lo ngại liên tục truyền đến Bích Tiêu Cung. Chu Võ Đế chỉ  thể trơ mắt  kẻ giả mạo  hủy hoại thanh danh, tàn phá giang sơn xã tắc của  mà bất lực, tâm tình ngày càng u uất.
 
May , luôn  Mạnh Tang Du ở bên bầu bạn. Nàng  cho ngài những món điểm tâm, canh phẩm mỹ vị, sớm tối dắt ngài dạo quanh hoa viên trong Bích Tiêu Cung. Buổi sáng chăm sóc hoa cỏ, buổi chiều  thư phòng  sách  chữ, cuộc sống tuy nhàn nhã mà phong phú, giúp ngài  đến nỗi suy sụp vì những tin tức  dồn dập. Không  Mạnh Tang Du, ngài   chẳng thể nào gắng gượng  trong  cảnh khắc nghiệt . Nói  ngoa, Mạnh Tang Du chính là hy vọng sống của ngài, ngài     thể rời xa nàng.
 
Hôm nay, Chu Võ Đế,   sa sút tinh thần mấy ngày liền, cuối cùng cũng đón nhận một tin : Mạnh Quốc Công  đại thắng ở biên quan. Với sáu vạn binh mã, ông  đ.á.n.h tan mười vạn đại quân của quân Man, đồng thời tạo  thế bao vây hoàng đình của chúng. Chẳng đầy một tháng nữa là  thể chiếm  chính quyền Man tộc, bảo vệ biên quan Đại Chu trăm năm an bình.
 
Tin tức truyền đến, Bích Tiêu Cung vốn tĩnh lặng  lâu  một  nữa trở thành tâm điểm chú ý của các phi tần trong hậu cung. Đức phi tuy  thất sủng, nhưng gia thế nhà  đẻ quá mức hiển hách. Chờ Mạnh Quốc Công khải  về triều, nàng chắc chắn sẽ  phục sủng. Với công lao to lớn như , Hoàng thượng  thể  ban thưởng. Từ phi vị trở lên là Quý phi, Hoàng quý phi, thậm chí là Hoàng hậu. Dựa  gia thế , còn ai  thể đối đầu với nàng? E rằng ngay cả Lý Quý Phi cũng  nhún nhường vài phần!
 
Trong khi các cung đang rục rịch toan tính, Mạnh Tang Du  chẳng mấy bận tâm. Nàng lúc  đang cầm tin chiến thắng    , khóe môi nở một nụ  mãn nguyện.
 
"Chính quyền Man tộc sắp sụp đổ, tâm nguyện bấy lâu của phụ  cuối cùng cũng sắp thành hiện thực. Về điểm ,  và Hoàng thượng quả là một cặp quân thần ăn ý, đều quyết tâm đ.á.n.h đuổi Man di, củng cố biên phòng. Nếu gạt bỏ  lòng nghi kỵ, Hoàng thượng cũng là một vị minh quân hiếm . Nếu  nhờ  kiên quyết  đổi chính sách 'trọng văn khinh võ' của tiên đế, dốc sức phát triển quốc phòng quân sự, e rằng Đại Chu ngày nay vẫn còn  chịu cảnh chiến hỏa nơi biên ải,     cảnh phồn hoa thịnh thế như hiện tại." Thở dài một tiếng, Mạnh Tang Du đưa tin chiến thắng cho Phùng ma ma đang tươi  rạng rỡ.
 
Chu Võ Đế dời ánh mắt từ tin chiến thắng sang  nữ nhân  vẻ mặt nghiêm túc. Hiếm khi  nàng khen ngợi , miệng ngài bất giác cong lên một vòng cung thật lớn, cái đuôi nhỏ vẫy vẫy.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-63.html.]
 
"Nương nương   lắm. Lũ Man di  dù lợi hại đến , hễ đối đầu với quốc công gia nhà chúng  là lập tức biến thành đám lính vô dụng, chỉ  cái mã ngoài! Nghe , uy danh của quốc công gia bên Man di khiến    thôi  sợ mất mật, đến trẻ con đang  đêm cũng  nín bặt!" Phùng ma ma giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
 
Mạnh Tang Du cũng bật , đôi mắt phượng sáng ngời ánh lên vẻ kiêu hãnh. Chu Võ Đế cũng "gâu gâu" hai tiếng tỏ vẻ đồng tình. Giờ đây, khi nhắc đến Mạnh Quốc Công, ngài  còn lòng phòng  và nghi kỵ như , ngược  cảm thấy Đại Chu   một mãnh tướng trấn giữ biên quan, bản    một hiền thần phò tá, chính là phúc lớn trời cao ban cho Đại Chu.
 
"Chiến sự biên quan sắp kết thúc, phụ  sẽ sớm trở về cứu giá Hoàng thượng, chúng  cũng sẽ  an ." Nụ   môi thu , Mạnh Tang Du thở phào nhẹ nhõm.
 
Không ngờ rằng khi  rơi  tình cảnh ,   thể ở bên cạnh, tận tâm tận lực giúp đỡ   chính là  mà  đây  đề phòng và kiêng kỵ nhất. Chu Võ Đế hồi tưởng  chuyện xưa,  khỏi cảm thán thế sự vô thường, và càng thêm cảm tạ trời xanh  cho ngài gặp  Tang Du, cho ngài nhận thức  chính , và cũng nhận rõ những  bên cạnh.
 
Tin chiến thắng truyền về, uy danh của Mạnh gia trong quân đội cũng như trong lòng bá tánh Đại Chu nhất thời  ai sánh bằng. Nhắc đến Mạnh gia, ngay cả trẻ con nơi phố phường cũng  thể ngâm nga một hai câu đồng d.a.o ca ngợi công đức. Câu chuyện truyền kỳ về việc quân Mạnh gia phá tan quân Man  trở thành giai thoại thịnh hành nhất kinh thành,  các nghệ nhân kể chuyện  quản mệt nhọc truyền tụng, mỗi buổi đều chật kín  . Cũng  thôi, Đại Chu xưa nay trọng văn khinh võ, bá tánh luôn  chịu sự ức h.i.ế.p của  Man, nay cuối cùng cũng  hả hê. Diệt gọn cả quân Man, chỉ   thôi cũng thấy hả , quá đỗi oai phong, quá đỗi khí phách! Ở kinh thành, nếu  ai   Mạnh gia một tiếng, chắc chắn sẽ  đám đông xúm  công kích.
 
Trong hoàng thành, lời đồn về sự xui xẻo của Bích Tiêu Cung tự dưng tan biến. Nhà   xui xẻo mà  thể đ.á.n.h thắng trận ? Có thể diệt mười vạn quân Man ? Lời đồn  do ai tung  ? Thật quá đáng! Đức phi đương nhiên  giải cấm túc, Hoàng thượng còn đích  đến an ủi, ban thưởng  ít vật phẩm quý giá. Nếu   vì sức khỏe của Đức phi  hồi phục,  lẽ  là chuỗi ngày chuyên sủng kéo dài mấy tháng.
 
Tất cả phi tần trong hậu cung đều đỏ mắt ghen tỵ  Mạnh Tang Du, trong đó Thẩm Tuệ Như là  hơn cả. Nếu Mạnh Trường Hùng thật sự mang theo trăm vạn đại quân khải  về triều, thì đại nghiệp mà Thẩm gia đang mưu đồ sẽ càng thêm khó khăn!