5.
 
Trên đường lái xe,  liên tục thu hút sự chú ý của   đường. Hai bên xe cộ cứ như thể âm thầm nhường đường cho , khiến  càng thêm… đắc ý. Và , trong lúc mải kiêu ngạo,  lao đầu tông thẳng  một chiếc xe đậu gần khu trung tâm thương mại SKP.
 
 nghiến răng nhăn mặt bước xuống xe. Chủ xe   mở cửa bước xuống  bắt đầu chửi:
 
“Đứa nào   mắt đ.â.m  xe ông? Cô  cái xe  bao nhiêu tiền , cô đền nổi …?”
 
  khi  thấy chiếc xe   lái,   trố mắt, suýt rớt cả nhãn cầu:
“Cái gì… Cá hấp ớt cay?!”
 
Hả? Xe  tên là Cá hấp ớt cay ? Sao tên  lạ .
 
 cúi đầu  xin :
“Xin  , là  đ.â.m  xe . Anh   bảo hiểm  xử riêng cũng , bao nhiêu tiền  cũng đền.”
 
“Đền? Cô đền nổi chắc? Cô   xe  là xe gì ? Lái một cái Cá hấp ớt cay mà cũng dám dạo quanh SKP, đúng là…”
 
Anh  nghĩ mãi mà  nghĩ  nổi từ gì để mắng tiếp, mặt đỏ bừng bừng.
 
  bụng nhắc nhỏ:
“Ngốc nghếch?”
 
“! Ngốc nghếch đến cực điểm!”
 
  thêm:
“Mù quáng?”
 
“Mù quáng tột độ!”
 
:
“Đồ đần?”
 
“Đồ đần đế… Ê!”
 
Anh  cao to giậm chân đầy tức tối:
“Cô đang chơi  đấy ?!”
 
    từ đầu đến chân, trong đầu thầm nghĩ: trông  giống kiểu “soái ca  tiền nhưng đầu óc  ngốc”.
 
 giả vờ nghiêm túc, gật đầu :
“Đợi  gọi cuộc điện thoại .”
 
Anh soái ngốc  lập tức cảnh giác,   đầy đề phòng:
“Cô tính gọi  ?   , gọi  đến cũng vô ích!”
 
  mà. …   siêu năng lực.
 
Năng lực tiêu tiền.
 
6.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cung-me-ke-roi-di-toi-buoc-vao-gioi-hao-mon/chuong-3.html.]
Việc đầu tiên   là gọi cho  kế, báo với bà là   gây tai nạn.
 
Bên  điện thoại  tiếng lạo xạo mơ hồ, hình như là tiếng nước chảy? Trà chiều của các quý bà còn  cả… hoạt động giải trí  nước ?
 
Nghe    tai nạn, giọng  kế lập tức tăng âm lượng gấp trăm :
“Tai nạn?! Con đang ở ?! Có  thương ?! Nghiêm trọng ?!”
 
 vội vàng đáp:
“Con  , xe  chuyện thôi ạ.”
 
“Con đ.â.m hỏng xe hả?”
 
 lúng túng gãi đầu:
“Là con đ.â.m hỏng xe  . Cái tượng nhỏ phía  mui xe cũng  vỡ mất … Mẹ đợi chút, con  video gửi  xem.”
 
 cầm điện thoại  lia lịa cái xe “nạn nhân”, gửi qua cho  kế.
 
Sau khi xem xong, bà chỉ gửi  đúng hai chữ:
 
“Trâu bò.”
 
Sau đó là một tin nhắn khác:
“Con chọn đúng cái xe đắt nhất gara để  đ.â.m  . Gọi là tượng nhỏ? Đó là tượng vàng  đầu xe Rolls-Royce đấy con yêu!”
 
…Rolls-Royce á?
 
Một cái xe khoe mẽ và  lạ như  mà là Rolls-Royce?
 
Chân  mềm nhũn, tay run lẩy bẩy nhắn :
 
“Mẹ bán con  lấy tiền bồi thường  ?”
 
Mẹ kế chắc đang bận, hồi lâu  thấy trả lời.
 
Tên đàn ông ngốc  thì cứ như hồn ma  đó   chằm chằm.  thấy  , chủ động hỏi xin danh .
 
“Trương Trí Huệ.”
 
…Cái tên   vẻ thông minh.   thì…   thông minh lắm.
 
Trương Trí Huệ bỗng dưng  phịch xuống đất, ngẩng đầu  :
“Cô gọi  nhà tới đây , thương lượng cách bồi thường,    lời giải thích!”
 
  gượng:
“Đền! Nhất định sẽ đền!”
 
Khi  bắt đầu  cảm giác  độn thổ, thì cuối cùng  kế cũng nhắn :
 
“Mẹ bảo  con qua .”
 
Và , như một vị thần giáng thế,   xuất hiện từ phía xa. Chiếc mô tô đen trắng rẽ gió lướt đến như một đường kiếm ánh sáng. Anh gỡ mũ bảo hiểm xuống—
 
Không... Không gỡ .