Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-11-25 14:55:22
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biết chắc chắn Đàm Viên Sơ sẽ đến dự tiệc sinh thần của Tô quý tần, Vân Tự lặng lẽ cụp mi xuống.
Ngày ba mươi tháng tám, sinh thần Tô quý tần, lúc hoàng hôn buông xuống, Trích Nguyệt Lâu tràn ngập ánh đèn sáng trưng như sa chiếu rọi cả cung đình.
Hứa Thuận Phúc khẽ nhắc nhở Đàm Viên Sơ một tiếng, thánh giá rốt cuộc cũng rời khỏi Ngự Thư Phòng.
Vân Tự theo thánh giá mà , xa xa thấy Trích Nguyệt lâu thật náo nhiệt, nhà thủy tạ, ca đài, lụa mỏng màn che vờn quanh, còn kịp cảm khái Trích Nguyệt lâu tinh xảo, thấy tiếng thông truyền.
Trích Nguyệt lâu chợt an tĩnh trong khoảnh khắc, hôm nay là sinh thần Tô quý tần, hiếm khi nàng chủ vị, gương mặt vốn thanh lãnh ngày thường nay hiện lên nét tươi khó giấu.
Vân Tự theo Đàm Viên Sơ bước , nàng nghênh đón, khẽ khom :
“Cung nghênh Hoàng Thượng.”
Đàm Viên Sơ duỗi tay nâng nàng dậy, Vân Tự chỉ liếc mắt một cái, liền khiêm tốn mà lui về như Hứa Thuận Phúc, hóa thành tàng hình.
Hôm nay phi tần trong cung gần như đều đến đông đủ, trừ bỏ Tĩnh phi nương nương, Vân Tự cố ý An tài nhân, nàng hôm nay mặc một bộ váy cung đình màu đỏ thêu hoa, búi tóc cài trâm phượng, điểm trang tinh xảo, môi đỏ má hồng. Hôm nay là sinh thần Tô quý tần, nhưng nàng trang điểm lộng lẫy, khiến thể chú ý.
Vân Tự khẽ chớp mắt, chẳng lẽ An tài nhân thị tẩm, nếm ngon ngọt?
Tô quý tần hơn nàng ba bậc phân vị, nàng dám đối đầu với Tô quý tần?
Vân Tự An tài nhân dựa mà dám, nhưng nàng , hôm nay nếu Đàm Viên Sơ chú ý đến An tài nhân thì , một khi chú ý tới, Tô quý tần cùng An tài nhân tất nhiên sẽ kết thù, ngày e là khó mà chung sống hòa thuận.
Cứ sợ cái gì thì đến cái đó.
Giữa bữa tiệc, bỗng nhiên truyền đến một tiếng kinh hô, Vân Tự theo tiếng kêu , chỉ thấy An tài nhân vẻ mặt hoảng loạn mà đẩy thức ăn mặt.
DTV
Tô quý tần vốn ưa An tài nhân, thấy nàng gây sự trong bữa tiệc sinh thần của , lập tức lạnh mặt, nhưng đợi nàng lên tiếng, An tài nhân ré lên. Trong điện đột nhiên yên tĩnh, ngay cả hát kịch sân khấu cũng ngừng .
Tô quý tần chỉ cảm thấy nghẹn lời: "Ngươi cái gì?”
An tài nhân chỉ che mặt ngừng, thấy gì đó . Chỉ trong chốc lát, cổ và tay An tài nhân đều nổi lên những nốt mẩn đỏ, khiến khỏi kinh hãi, kinh hô:
“Đây là cái gì?!”
Tô quý tần cũng sững sờ, nhíu mày khó hiểu.
Đàm Viên Sơ lạnh giọng: “Truyền thái y.”
Cung nữ Quế Xuân của An tài nhân lập tức phản ứng , vội vàng che chở chủ tử. Thái y nhanh chóng đến, hỏi:
“Tài nhân nương nương đây dị ứng với thứ gì ?”
Quế Xuân vội : “Chủ tử dị ứng tôm cua.”
Vừa dứt lời, trong điện vài biến sắc, Dung chiêu nghi trực tiếp đẩy thức ăn còn động đến.
An tài nhân lấy khăn tay che mặt, nhưng vẫn thể thấy tình trạng mặt nàng , khỏi nhíu mày kinh ngạc. Mới đó mà nghiêm trọng đến ?
An tài nhân lóc quỳ xuống đất: "Cầu Hoàng Thượng chủ cho tần !”
Tô quý tần bừng tỉnh, nàng cẩn thận : “Ngươi vô ý dị ứng, cũng khác hãm hại, cầu Hoàng Thượng chủ?”
An tài nhân đột nhiên phẫn hận trừng mắt nàng , lóc :
“Tô quý tần còn chối cãi ?! Tần từ đến nay động đến tôm cua, nếu Tô quý tần sai trộn thịt cua canh, tần dị ứng? Tần Tô quý tần ưa tần , nhưng quý tần cũng thể hại tần như !”
Dung chiêu nghi cũng lạnh lùng về phía Tô quý tần.
Tô quý tần theo bản năng phản bác: “Ta ngươi dị ứng tôm cua?”
An tài nhân vẫn che mặt, , nàng lóc :
“Nửa tháng trong Trung Thu yến, bàn mỗi đều cua, chỉ tần động đến, nếu Tô quý tần để ý, tự nhiên sẽ thấy điểm !”
Tô quý tần lời vô cho tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, nàng nghiến răng : “Ta quan sát ngươi cái gì?!”
An tài nhân khăng khăng Tô quý tần cố ý hãm hại : "Ai chẳng Tô quý tần ghi hận tần .”
Tô quý tần đổ oan đến mức á khẩu nên lời, nàng thật sự ưa An tài nhân, nhưng chuyện hôm nay thật sự liên quan đến nàng !
Nàng xoay về phía Đàm Viên Sơ, Đàm Viên Sơ hai tranh chấp, chỉ nhíu mày khi trộn thịt cua canh, đó sắc mặt hề chút d.a.o động.
Tô quý tần ủy khuất, hôm nay là sinh thần nàng , phá đám , còn rửa sạch hiềm nghi, nàng hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t An tài nhân.
Nàng hướng Đàm Viên Sơ quỳ xuống: "Chuyện hôm nay liên quan đến tần , cầu Hoàng Thượng minh giám!”
Vân Tự rũ mắt Đàm Viên Sơ.
Dung chiêu nghi lạnh lùng khắp trong điện, bỏ sót bất cứ ai, nàng lạnh giọng: “Chuyện nhất định tra rõ ràng!”
Nếu An tài nhân cũng dị ứng tôm cua, khiến cho việc nước canh thịt cua sớm bại lộ, lẽ hôm nay bụm mặt chờ thái y chẩn trị chính là nàng !
Dung chiêu nghi thể giận?!
Chỉ điều, chuyện hôm nay rốt cuộc là ngoài ý là cố ý? Nếu là cố ý, thì nhắm ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-104.html.]
Việc nàng dị ứng tôm cua bí mật, nhưng cũng chỉ vài .
Trong lúc nhất thời, ánh mắt Dung chiêu nghi sắc bén lướt qua những , ai cũng thấy khả nghi.
Trong hậu cung, nếu tranh sủng, ai thể bỏ qua tầm quan trọng của dung mạo. Một khi mặt nổi lên những nốt đỏ, ai thể đảm bảo sẽ để sẹo?
Một khi mặt sẹo, khiến Hoàng Thượng dần dần lạnh nhạt cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Thấy , Hoàng Hậu rốt cuộc nhíu mày lên tiếng: "Đi truyền Ngự Thiện Phòng tới.”
Trương công công của Ngự Thiện Phòng nhanh chóng tới, đến liền quỳ xuống, trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Trên đường đến, chuyện gì xảy :
“Cầu Hoàng Thượng cùng các nương nương minh giám, nô tài tuyệt dám cố ý mưu hại các nương nương!”
Trương công công chỉ cảm thấy thật xui xẻo, : “Món Hương hữu lộc vốn dùng thịt cua nguyên liệu, Tô quý tần yến tiệc sinh thần thật mỹ, mà thời tiết cua béo, nô tài mới nghĩ đến điểm . Hương hữu lộc thanh đạm thơm ngon, nô tài nương nương dị ứng thịt cua, là nô tài sơ suất, nhưng tuyệt đối cố ý mưu hại nương nương, xin Hoàng Thượng và các nương nương minh giám!”
Đối với lời giải thích , An tài nhân căn bản chấp nhận: "Cầu nô tài, đến nước còn chịu nhận tội! Nhất định là ngươi Tô quý tần mua chuộc để hãm hại !”
Lời dứt, nhiều âm thầm lắc đầu.
Ai chẳng Kính Sự Phòng và chưởng sự công công đều chỉ trung thành với một , đó là đương kim Hoàng Thượng. Có lẽ các công công trong lòng thiên vị, nhưng tuyệt đối dám chuyện phi tần hãm hại phi tần khác.
Có giải oan cho , Tô quý tần càng thêm kiên định, nàng lạnh lùng An tài nhân: “Nếu đối phó ngươi, cần gì phiền phức như ?”
An tài nhân thái độ kiêng nể gì của nàng cho cứng họng, thể vu oan cho Tô quý tần, bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.
Vốn dĩ đắc tội Tô quý tần, chuyện hôm nay e là càng đắc tội nặng hơn, Tô quý tần sẽ tha cho nàng .
Dung chiêu nghi chằm chằm Trương công công, thấy thật sự hề chột , khẽ nhíu mày.
Chẳng lẽ thật sự chỉ là trùng hợp?
Đàm Viên Sơ bỗng nhiên nhàn nhạt : "Về , phàm là món ăn tôm cua, trong tên món ăn nhất định ghi rõ.”
Vân Tự nắm chặt ống tay áo, nàng ngước mắt Đàm Viên Sơ, trong lòng chút bực bội.
Hắn yêu thương Dung chiêu nghi đến ?
Sợ tình huống như sẽ hại đến Dung chiêu nghi?
Trương công công vội vàng đồng ý.
Tiệc sinh thần kết thúc trong vui, dù là ngoài ý nhưng rốt cuộc An tài nhân hại, Trương công công lôi xuống đánh mười gậy, coi như là đòi công bằng cho An tài nhân.
Loại công bằng , An tài nhân chỉ cảm thấy thà rằng !
Không những lợi lộc gì mà còn đắc tội với Ngự Thiện Phòng.
Xảy chuyện , Đàm Viên Sơ tự nhiên ngủ Thanh Ngọc uyển. Trước khi rời , Vân Tự cảm thấy ánh mắt Tô quý tần An tài nhân như g.i.ế.c , An tài nhân c.h.ế.t bao nhiêu .
*****
Bóng đêm dần dần bao phủ, gió thổi rừng trúc xào xạc, cung đình dường như yên tĩnh.
luôn những nơi yên tĩnh.
Ngự Thiện Phòng.
Trương công công dìu về, thi hành hình phạt tay tàn nhẫn, nhưng với bộ xương già của , mười gậy cũng chịu nổi. Hắn đau đến nhăn nhó, nhưng vẫn quên:
“Gọi Viên Phúc đến cho !”
Viên Phúc nhanh chóng đến, Trương công công ném gối : “Tên hỗn láo! Ai sai khiến ngươi chuyện ?”
Lúc ở Trích Nguyệt Lâu, Trương công công nhận hết trách nhiệm về , xét cho cùng, hương hữu lộc là do định thực đơn, nhưng đường trở về, Trương công công càng nghĩ càng thấy đúng, ý tưởng món hương hữu lộc là do ai gợi ý cho ?
Hơn nữa, ở trong cung nhiều năm như , Trung Thu yến từng cua, trong lòng mơ hồ suy đoán, chắc chắn là địa vị cao thích cua.
Viên Phúc sợ hãi, vội vàng quỳ xuống đất lóc: "Công công oan uổng cho nô tài! Nô tài nào dám cả gan mưu hại các nương nương!”
Trương công công sấp giường, lưng và m.ô.n.g đau đến thể ngửa, lạnh giọng :
“Nếu ngươi thật, thì đừng hòng ở Ngự Thiện Phòng nữa!”
Sắc mặt Viên Phúc trắng bệch, ngã quỵ xuống đất lóc thảm thiết, ôm lấy chân Trương công công:
“Công công đừng đuổi nô tài ! Nô tài ! Nô tài hết!”
“Là nô tài tham lam, lúc ngoài mua đồ nhận hối lộ, nhất thời hồ đồ mua quá nhiều cua, sợ công công trách mắng nên mới dám cả gan đề nghị công công món hương hữu lộc! Công công, nô tài dám nhúng tay chuyện của các nương nương!”
Trương công công tức giận đến mức nên lời.
Nếu coi trọng , Trương công công cũng sẽ giao việc mua đồ cho Viên Phúc, ai chẳng mua đồ là việc nhiều lợi lộc nhất?
Tham lợi lộc cũng thôi, ai mua đồ mà chẳng tham một chút? tên khốn kiếp thiếu chút nữa hại c.h.ế.t !
Trương công công bực bội : “Cút cút cút!"
Viên Phúc , cung kính bôi thuốc cho Trương công công mới rời , Trương công công hành động của cho nguôi giận.